Trầm luân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi thường rất hay nằm mơ
Trong mơ, tôi thường thấy bóng hình của một người con trai, với đôi mắt như chứa đựng cả bầu trời, gương mặt cương nghị với ngũ quan tuấn mĩ, đôi môi mỏng gợi cảm. Tôi thường hay mơ thấy mình cùng chàng quyến luyến không rời, để rồi mỗi khi choàng tỉnh, chàng lại khiến tôi chộn rộn mê đắm, và hơn hết là làm cho tôi nôn nao tự hỏi :"Chàng là ai?"

Rảo bước trên con đường bê tông lạnh lẽo,  tôi hít một ngụm khí lạnh, khoan khoái tận hưởng cảm giác hơi đông lạnh lẽo lùa vào trong áo bông, bủn rủn. Cây hạnh mai trước mặt chỉ còn lại một mảnh héo úa, bất giác dừng chân tại nơi gốc cây, trái tim tôi mơ hồ run rẩy, cảm xúc chập chờn khó tả, chẳng biết là do gió đông hay do một mảng xa xăm cứ giáng mạnh vào hồi ức, hiển hiện một tầng bi thương. Tôi cảm thấy thật lạ kì, trái tim thắt chặt vì nỗi nhớ nhung, đáy mắt quằn quại niềm đau đớn, lớp lớp những dư vị khó tả dội về mạnh mẽ, vừa xa lạ vừa quá đỗi thân quen, tựa như đối với tôi, cảm xúc này đã trải qua một cách rất thường tình.

Mắt tôi bị một lớp sương mù bao phủ, tưởng như trước mắt có hoa hạnh ngân bay. Hoa khói mơ hồ họa thành một mảng trắng xóa kiều mị, tôi thấy người ấy, người vẫn luôn xuất hiện trong những giấc mơ huyền ảo, tôi thấy tôi, đứng đón hoa hạnh bay mà mắt ngấn lệ, tôi thấy người ấy, tôi thấy tôi, ngồi tựa lưng vào gốc cây hạnh mai, chỉ đơn thuần là ngồi đối diện nhau mà sao thấy xa thăm thẳm vô tận, tôi thấy người ấy, tôi thấy tôi, trong đôi mắt đều gửi gắm một khoảng bi thương, tôi thấy người ấy lẳng lặng rơi lệ, tôi thấy giọt nước mắt nóng hổi tuôn trào rơi tí tách lên cánh hoa mềm mại, đẹp thê lương...
Tôi thấy người ấy, tôi thấy tôi...

Mưa rơi lộp bộp vào vai áo, mưa đông ướt át và lạnh lẽo làm tôi giật mình, như choàng tỉnh khỏi giấc mộng dài. Thân ảnh quen thuộc kia đã biến mất từ lúc nào, mọi vật trở nên xa vời vợi tựa câu chuyện của tiền kiếp. Mưa rơi ngày càng nhiều như muốn gột rửa một góc tâm hồn chằng chịt những miếng vá, tôi thở dài...

Lời bài hát văng vẳng trên con phố vắng vẻ, dập dìu thăm thẳm, bóng hình ai kia chập chờn như ảo như thật, liệu chàng sẽ đến bên tôi hay chỉ là sự tương ngộ trong mộng cảnh?, tôi cố gắng gom góp những kí ức vụn vặt, ghép lại gương mặt chàng, khảm vào tận tâm can. Người ta nói kiếp trước quay đầu cả ngàn lần mới đổi lại một lần gặp gỡ. Có lẽ do tôi đã quá vô tình, nên kiếp này mới chật vật tìm bóng chàng trong những giấc mộng vất vưởng

Đầu tôi như bị ai giáng mạnh, nỗi nhớ và kí ức thuở nào len lỏi vào trong từng tế bào, từng mạch máu, trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt, góc cạnh sắc nhọn của những mảnh bi ai rạch sâu vào con tim một khoảng toang hoác trống trải. Tôi hít thở khó nhọc, lịm dần đi, mặc cho cái lạnh tê rần găm sâu vào da thịt đau đớn. Trong cơn mê man, duy chỉ còn ý niệm là thức tỉnh, tôi lênh đênh trong khoảng không vô định, cả bầu trời mang theo màu mắt ai kia, buồn hoang hoải, có nét si tâm mãnh liệt mờ ướt hơi sương, dìm chết tôi, dìm chết một linh hồn cô quạnh của số kiếp vật vờ.

Hồng trần như mộng, vạn kiếp trầm luân
Dưới dòng trôi nổi, vạn vật lại luân hồi
Tôi nguyện đứng chờ chàng, nâng niu từng mảnh hoài niệm, chờ chàng xuất hiện, cùng nhau đi qua cầu Nại Hà, cùng nhau tương ngộ kiếp hồng trần, dẫu có ngắn ngủi, dẫu có trầm luân

Ả đông khẽ trút những hơi thở thều thào ảm đạm, cảnh vật nhuốm màu u uất, trong đêm rét mướt ấy, lại phảng phất một nụ cười an yên.


Mọi người ủng hộ mình nhaa có nhận xét gì cứ bình luận nhé mình cảm ơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro