#1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng từng giọt mưa hòa theo làn mây, lại thả mình vào cơn gió đông buốt giá rồi chìm vào hư vô bất tận cùng nỗi đau giằng xé con người

Bóng lưng Kim Taehyung phản chiếu xuống vũng nước. Dưới cơn mưa, gã lê bước trên đường phố Seoul vắng bóng người qua kẻ lại

Vắng cả bóng người thương...

Gã cứ đi, gã không biết mình nên đi về đâu . Kim Taehyung hòa mình vào đêm đen lạnh lẽo, gã trơ trọi như cành cây khô cố gắng đứng cứng trước cơn gió thét gào giằng xé trong tim. Nó mạnh mẽ đến thế, vậy mà sao chẳng thể xóa nhòa được kí ức đau thương ấy, càng chẳng thể làm phai mờ vết thương găm sâu trong cõi lòng đã vô vọng

Kim Taehyung đứng chôn chân ở đó,chống đỡ trước cái rét lạnh như xát vào da thịt.Gã đứng im, từng hạt mưa chạm nhẹ vào gương mặt tái nhợt,cơn gió buốt giá ôm lấy cơ thể yếu ớt của gã

"Jungkook, em về với tôi rồi phải không? Em đang ở đây đúng không?"

Taehyung ngẩng đầu, gã cười điên dại với màn đêm, với sự trống rỗng giữa thành phố vắng bóng đầy hoa lệ

Hoa cho người, lệ cho ta...

Đáp lại gã chỉ là tiếng sấm rền đầy chua sót, ánh chớp lóe lên trong khoảng không trống rỗng vậy mà lại làm tê liệt trái tim gã

Tiếng mưa rơi, tiếng gió đông, tiếng sấm chớp, có phải là ông trời đang khóc thay cho gã hay không? Đông lạnh lẽo thật đấy, nhưng chẳng lạnh bằng hạ ấy, ngày tôi chạm vào em chỉ còn là cơ thể lạnh buốt

Gã thẫn thờ cúi xuống, giọt lệ nóng hổi rơi xuống rồi hòa vào dòng nước mưa xối đẫm gương mặt gã

_"Em hay khóc trong mưa,vì khi đó sẽ không ai nhìn thấy nước mắt của em cả"
"Đồ ngốc, muốn khóc thì cứ khóc đi. Có anh ở đây xem ai dám cười em"_

Kim Taehyung nhận ra, khóc dưới cơn mưa lại thật tốt. Sẽ không ai nhìn thấy gã vụn vỡ, cũng không ai nghe thấy tiếng gào thét thấu tâm can, tạp âm che đi nỗi đau nơi đáy lòng của con người

Nhưng sao càng cố che dấu nó đi, nó lại càng rách toạc ra. Nó bị chà đạp, bị dày xéo đến muốn ngừng lại

Nó là gì ư? Trái tim của gã đấy

Taehyung nằm xuống nền đất lạnh cuộn tròn người lại. Gã cố bảo vệ những tia hi vọng cuối cùng đang dần vụt tắt. Gã hi vọng cài gì đây? Hi vọng em sẽ về, sẽ tha thứ cho gã, sẽ hôn nhẹ vào trán gã đầy ngọt ngào sao?

Không, gã chỉ hi vọng em còn ở đây ở đây để đánh mắng, uất hận với tất cả những gì gã đã làm

Gã nhớ em rồi, Kim Taehyung này...rất nhớ em. Nhưng cuối cùng cũng chỉ là nhớ, là cố gắng vun vén lại những kí ức vụn vỡ

Gã nhớ đôi mắt nâu biết cười, gã nhớ đôi môi nhỏ ngọt ngào, gã nhớ mái tóc xoăn vàng nhuốm màu nắng, gã nhớ cả hơi thở nhẹ nhàng làm gã thổn thức

'Em, người con trai ngọt ngào biến mất khỏi thế giới vốn đã nhỏ bé của tôi. Để tôi vô vọng tìm kiếm lại hình bóng em trong những kí ức vụn vỡ. Em chẳng còn ở đây ,chỉ còn lại khúc tình ca lỡ nhịp đàn năm ấy"

Hạ đến cũng là ngày em rời đi, đông tới cũng chẳng thấy em về trên lối mòn xưa cũ. Chỉ còn kẻ si tình gào thét đuổi theo màu nắng hạ vương trên vai em năm nào

BY TINH

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro