Chap 162 : chúng ta không còn thuộc về nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Nếu em và cô ấy cùng rơi cùng nhau rơi xuống biển. Anh sẽ cứu ai? "

" Cô hỏi thừa thế? Tất nhiên là Giản Hi rồi "

" Vâng "

Phong Liên Dực là thanh mai trúc mã kiêm của cô, tuy tình cảm của hắn chỉ dừng lại ở hai chữ tình bạn nhưng trái tim của Khả Lam lại không chịu đứng yên tại một vị trí. Cô thích hắn, thích hắn rất lâu rồi. Năm 17 tuổi, hắn tuyên bố sẽ cưới Giản Hi làm vợ, tình yêu của Khả Lam dành cho hắn coi như tan vỡ. Cô chúc phúc cho hai người, đau khổ nhìn mối tình từ thời thơ ấu của mình hạnh phúc bên người khác.

Nào ngờ, vợ tương lai hắn xảy ra tai nạn, trở thành con ngốc. Phong Liên Dực cho rằng cô ganh tị với Giản Hi nên ra tay sát hại. Hắn chấp nhận kết hôn theo ý gia đình, cưới Khả Lam làm vợ, giày vò cô thừa sống thiếu chết.

Cô không làm chuyện đó, cô vô tội. Tại sao hắn lại tàn nhẫn, trêu đùa trái tim cô thế này?

" Một ngày nào đó, anh sẽ phải hối hận " Cô nói lớn, nước mắt không ngừng rơi.

Người đàn ông bạc tình, lạnh lùng ấy ngó lơ Khả Lam. Chẳng buồn mà nhìn cô dù chỉ một lần.

[…]

" Phong Tổng, cô Giản và vợ ngài bị bắt cóc rồi. "

" Chết tiệt "

Hắn ra lệnh cho hủy cuộc họp, khẩn trương đi cứu người.

" Khả Lam...lại là chiêu trò của cô phải không? Được lắm, tôi sẽ không tha thứ cho cô đâu "

Phong Liên Dực cho người rà soát khắp thành phố. Cuối cùng cũng tìm được nơi giam giữ hai người. Đó là một khu nhà bị bỏ hoang.

" Hai cô em này nhìn xinh phết "

" Mày đừng động vào cô ta. Boss sẽ giết mày đấy "

" Sắp có kịch hay rồi haha..."

Lam Khả mơ màng tỉnh dậy, thấy cơ thể bị siết chặt, bên cạnh có cả Giản Hi.

Cô nhìn đám đàn ông kinh tởm kia, lo Giản Hi sẽ bị kích động. Khả Lam che chắn cho cô ta, ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh căn nhà, hồi tưởng lại quá khứ cách đây vài tiếng.

Lúc đó, cô đang đi siêu thị vừa ra khỏi cửa hàng đã bị vài tên áo đen chặn đường, đánh một đòn làm cho ngất xỉu.

Nhưng sao lại có Giản Hi ở đây? Mục đích bắt cóc là gì. Cô vẫn không hiểu.

" Đại ca, Phong Liên Dực tới rồi "

Khả Lam mặt mày rạng rỡ khi nghe tên của hắn. Ít ra cô còn chút hi vọng, hắn vẫn quan tâm đến cứu cô.

Phong Liên Dực đi đến, đám người kia lùi ra xa. Hắn nhìn bộ dạng sợ hãi, muốn khóc của Giản Hi mà hận không thể ôm chặt cô ấy vào lòng.

" Chúng mày cần bao nhiêu tiền? "

" Tao không cần tiền. Tao chỉ muốn chơi một trò chơi nhỏ. Trong hai người phụ nữ này, mày sẽ cứu ai. Chỉ được một thôi nhé "

Hắn cầm cây súng hướng về cô và Giản Hi. Toàn thân Khả Lam rét tun, môi mím chặt, ánh mắt bi thương nhìn hắn không chớp.

Giữa hai người phụ nữ hắn Phong Liên Dực sẽ chọn ai? Giữa một người vợ trên danh nghĩa và một người mình yêu sâu đậm?

Liên Dực bâng khuâng suy tính thấu đáo. Cuối cùng hắn chọn

" Giản Hi "

Cô như chết lặng, vô hồn nhìn hắn bế cô ấy bỏ đi.

Nhìn bóng lưng người mình yêu sâu đậm rời khỏi tầm mắt, tim đau như dao cắt. Cô mệt mỏi nằm yếu ớt xuống sàn, thao thức gọi tên anh " Dực...đừng bỏ...em "

Lúc rơi vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh, Khả Lam chỉ cảm nhận được có ai đó ôm ấp mình

" Lam Lam của anh... Xin lỗi, chỉ còn cách này mới có thể giải thoát cho em "

--------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro