Chap 93 : Tâm sự của người con trai có bạn gái bị mất trinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn gái tôi từng bị cưỡng hiếp, nhưng mà tôi không muốn nói cho cô ấy cũng không muốn để cho cô ấy biết được! Có thể mọi người đều thấy buồn bực, vậy để tôi kể khái quát một chút.

Chúng tôi là bạn học, năm 2016 bởi vì cùng đi du lịch mà thích nhau, sau đó thì ở bên nhau. Công việc của cô ấy mỗi ngày đều đi làm lúc 9h sáng, tan làm lúc 5h tối; tôi thì đi làm ở công ty mạng, thường xuyên phải tăng ca.

Cô ấy là một cô gái đơn thuần, vui vẻ và hoạt bát. Có những lúc một mình ở nhà buồn chán cô ấy sẽ cùng với nhóm bạn thân (nhóm bạn này toàn con gái) ra ngoài đi chơi, ăn cơm, uống rượu rồi ca hát.

Vào buổi tối mùa hè năm ngoái tôi về đến nhà cũng gần 9h rồi nhưng không thấy cô ấy ở nhà, tôi liền gọi điện thoại cho cô ấy, cô ấy bắt máy, nghe giọng nói của cô ấy có vẻ đã uống rất nhiều rồi, cô ấy nói mấy chị em tốt cùng nhau uống rượu.

Tôi hỏi cô ấy đang ở đâu, cô ấy bảo đang ở nhà một người trong đám bạn thân. Cô ấy nói sẽ nhanh chóng quay về, cứ như vậy đi, tôi cũng không nghĩ nhiều tự làm việc của mình rồi đi rửa mặt.

Khoảng hơn 40 phút gì đấy vẫn chưa thấy cô ấy về nhà, bởi vì thời gian từ nhà tôi tới nhà bạn thân cô ấy nếu không tắc đường chỉ có 20 phút thôi. Tôi vừa nghĩ muốn gọi điện cho cô ấy thì điện thoại bên kia đã tới luôn rồi.

Đó là một người đàn ông, anh ta nói "Vợ anh ngủ rồi gọi không dậy, tôi đang ở bên ngoài tiểu khu rồi đây, anh ở tòa nhà nào???". Sau đó tôi nói cho anh ta biết tòa số mấy rồi tôi xuống đón cô ấy luôn.

Sau khi xuống lầu tôi liền nhìn thấy một chiếc xe taxi đang đi tới. Sau khi dừng xe anh tài xế đó đem điện thoại của cô ấy đưa lại cho tôi. Anh ta nói "Cô ấy uống nhiều quá gọi mãi không tỉnh.", làm mất không ít thời gian.

Khi đó tôi rất cảm kích anh ta, luôn miệng nói cảm ơn với làm phiền anh rồi các kiểu. Lúc trả tiền xe, hơn 24 tệ tôi đưa cho anh ta 30 tệ, cũng không bảo anh ta trả lại tiền thừa cho tôi.

Nhưng mà từ đầu đến cuối lúc anh ta nói chuyện cũng không có ngẩng đầu lên nhìn tôi.
Sau đó tôi nhìn thấy bạn gái đang nằm thẳng ở phía sau, lúc đó nhìn cô ấy ngủ giống như chết vậy. Sau này hồi tưởng lại thì lúc đó tóc cô ấy có chút rối, quần áo cũng không được chỉnh tề, tôi cũng không có nghĩ nhiều dù sao thì cô ấy cũng đã uống nhiều rượu rồi mà.

Gọi cô ấy mấy câu, đánh mấy cái vào mặt cô ấy cũng không tỉnh, chỉ ừm hừ 2 tiếng vẫn còn ngủ, tôi liền ôm lấy cô ấy đi lên nhà. Sau đó về đến nhà thì trực tiếp đặt cô ấy lên giường, cũng không tắm rửa gì cho cô ấy chỉ cởi áo khoác ngoài ra thôi, sau đó để cho cô ấy ngủ luôn.
Kết quả việc không ngờ tới chính là, buổi sáng hôm sau khi tôi còn chưa dậy đã bị cô ấy đá cho tỉnh rồi.
Tôi hỏi cô ấy làm gì vậy?
Cô ấy nói đồ đểu nhà anh......
Tôi nói, sao vậy.
Cô ấy nói, sao anh lại cầm thú như thế chứ?
Anh đói khát như thế sao, em ngủ rồi anh còn như thế?
Tôi không do dự nói: Anh làm sao chứ?
Cô ấy nói: Anh còn giả vờ gì chứ, hôm qua anh đã làm gì với em tưởng em không biết chắc?

Lúc đó tôi......... thật sự rất khiếp sợ, đột nhiên tôi hiểu ra mọi việc nhưng tôi thật sự không biết nói cái gì, cực kỳ khó chịu, chỉ có thể nghẹn lại hỏi cô ấy một câu: Tại sao em lại biết được?
Cô ấy nói anh nghĩ em ngốc chắc. Vì vậy cô ấy cầm lấy quần lót đã thay ra của mình nói anh xem đi...... xem đi......
Còn có bây giờ bên dưới em vẫn còn rất đau đó...... Anh không biết lúc không tỉnh táo không dùng bôi trơn sẽ không tốt sao?...... Anh thật sự quá xấu xa rồi......
Đương nhiên bộ dạng đó của cô ấy cũng không phải là thực sự tức giận. Nói xong còn lấy quần lót nhẹ nhàng đánh tôi 2 cái nữa. Sau đó cầm lấy quần áo tối qua của chúng tôi đem đi giặt.

Tôi lúc đó khó chịu, tưởng chừng như vạn tiễn xuyên tâm vậy. Mặc dù rất khó chịu nhưng lúc đó tôi đã nhanh chóng đưa ra quyết định, tôi không thể nói cho cô ấy biết, tuyệt đối không thể. Tôi không muốn cô ấy đau khổ, càng không muốn cô ấy cảm thấy hổ thẹn với tôi, cũng càng không muốn để cho cô ấy tự trách chính mình, vẫn luôn có một vết sẹo như vậy.

Sau đó điều làm tôi sợ nhất chính là cô ấy có nhiễm phải bệnh hoặc là những thứ khác không. Sợ làm ảnh hưởng tới sức khỏe của cô ấy nên mấy ngày sau tôi nói dối với cô ấy là chỗ riêng tư của tôi có chút khó chịu,cảm giác đau ngứa, muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút, sau đó liền nói hay chúng ta cùng đi đi, cũng thuận tiện kiểm tra cho cô ấy luôn. Cô ấy cũng không nghĩ nhiều gì cả cùng tôi đi, cũng may cô ấy không có bất kỳ vấn đề gì, trong lòng tôi yên tâm hơn một chút rồi......

Cô ấy thật sự chính là tiểu bảo bối đáng yêu nhất của tôi; vô cùng hoạt bát, đáng yêu; có tấm lòng lương thiện. Cô ấy đối với người khác không hề có ý nghĩ xấu nào cả, luôn đối xử rất tốt với mọi người cho dù là người quen hay là người lạ. Tôi không muốn có bất cứ việc gì sẽ làm ảnh hưởng tới cô ấy, càng không dám mạo hiểm gánh chịu như thế.

Mặc dù tôi rất muốn trừng trị thằng khốn đó, hận không thể phanh thây xé xác hắn ra nhưng thật ra tôi chỉ cần cô ấy vui vẻ, mạnh khỏe; tôi không muốn cô ấy phải đau khổ thêm nữa. Những thứ gọi là chính trị chính xác kia đều trở nên không còn quan trọng nữa, không đáng giá một đồng.

Đây cũng là bí mật cả đời này tôi không muốn nói ra, tôi vẫn luôn hy vọng như thế, bởi vì cô ấy chính là tiểu khả ái của tôi......
-------

Nguồn : Weibo Việt Nam

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro