HÀI HƯỚC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm đó cô nỗ lực theo đuổi anh, tưởng chừng không có khả năng, nhưng vào một ngày anh từ tốn nói:
"Em theo đuổi đã mệt chưa? Mệt rồi thì yêu nhau thôi."

Cứ nghĩ rằng sau bao thăng trầm cô và anh cuối cùng cũng được an yên bên cạnh nhau, cho đến ngày cả hai chết lặng phát hiện, hóa ra ba cô là người gây tai nạn giao thông khiến ba mẹ anh qua đời, rồi dựa vào thế lực và tiền mà ba cô không hề chịu trách nhiệm nào về tội lỗi của mình.

Anh căm hận, hơn thế nữa là đau lòng, và không muốn thấy mặt cô bây giờ.
"Ngay khi tôi còn nhân nhượng với con gái của kẻ thù, cô hãy biến khỏi mắt tôi. Tôi không muốn gặp lại cô một lần nào nữa."

Cô nở nụ cười thê lương và chua xót mà nói:
"Được. Đây là điều cuối cùng em làm cho anh. Em giỏi nhất là biến mất giữa biển người mênh mông."

Rất nhiều năm sau đó, khi cô đã chỉnh đốn lại cuộc sống của chính mình. Bỗng một ngày gặp lại anh trên một đất nước xa lạ. Bên kia đường anh hét lớn tên cô:
"Tôi quên nói cho em biết, tôi giỏi nhất là tìm thấy em giữa biển người mênh mông."
Khoảnh khắc đó cô đã khóc, thật nhiều!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro