phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ân.... đừng....." mặc kệ tiếng rên rỉ, van xin của người dưới thân, nam tử phía trên vẫn tiến hành luân động. Thứ nam tính của hắn ra vào mạnh mẽ vào tiểu cúc huyệt giữa song đồn.

"Thật sự muốn ta dừng lại sao? Không phai ngươi cũng rất muốn?" Nam tử thân hình thon dài, làn ra màu mật ong rắn chắc, khuôn mặt tuấn mỹ khiến mọi nữ nhân đều hận không có thể được hấn

"Không... xin hoàng thượng.....đừng......." thanh niên tuyệt mỹ nằm dưới thân nam tử thổn thức cầu xin từ bỏ."A........."

Theo tiếng la của thanh niên cùng tiếng gầm của nam tử, tinh dịch nam nhân bắn sâu vào trong cúc huyệt. Tiểu cúc chứa quá nhiều dịch thể khiến huyết cùng dịch tróc trào ra ngoài tạo nên cảnh tượng dâm mỵ làm người khác bộc phát thú tính.

Tuy đã bắn ra trong người nam tử nhưng tính khí của nam nhân vẫn khôngvẻ dịu xuống vẫn cứng như lúc đẩu. Nam nhân rút ra rồi lật người dưới thân ngồi lên trên ngọc căn của mình. Sự giao hợp như vậy càng làm tính khí đâm sâu vào giữa kiều đồn.

Nam tử ngồi lên nam căn của nam nhân chuyển động, nam nhân nằm dưới cũng thúc điên như hận không thể nuốt người này vào bụng. Tiểu cầu nam nhân mối lần đẩy mỗi lần va đập vào rảnh. Tình khí nam tử bắn trên bụng, ngực của cả hai.

Dịch trọc vương đầy trên giường, chăn gối, trên mặt nam tử cũng dính đầy tinh dịch. Khóe miệng nước bọt cũng bạch trọc trào ra, nam nhân nhìn thấy mĩ cảnh đó không kiềm lòng kéo người phía trên xuống hôn lên miệng. Chiếc lưỡi của nam nhân như con rắn trường sâu vào khoang miệng nam tử truy tìm mọi ngóc ngách không bỏ xót nơi nào.

Đến khi thấy nam tử sắp thở không được mới luyến tiếc rời đi, sợi chỉ bạc cúng theo nam nhân rơi xuống. Vùi đầu vào cổ gặm cắn xuống quai xanh nam tử rổi di chuyển xuống hay nhủ tiêm bị cắn sưng đỏ.

"Từ bỏ..........."

Tiếng nước trong khoang miệng, tiếng va chạm giữa tính khí với cúc huyệt khiến người khác nhôn nhạo tâm can. Hai thân ảnh quấn lấy nhau trên giường, phòng tràn ngập mùi nam tính. Nam nhân vẫn ra sức tiến vào, bỏ ngoài tai lời cầu xin đừng lại của nam tử

.

.

"Tiêu Nhi, đây thái tử An Linh Duyệt, từ hôm con sẽ thư đồng của thái tử." Phụ thân Phong tiêu_Phong ân_ cầm tay hắn giới thiệu với người ngồi trên ghế trong ngự hoa viên.

Tuy chỉ một thiếu niên nhưng khiws tức lạnh lẽo phát ra trên người y cũng đủ khiến người khác khiếp sợ. Dung mạo tuấn mỹ, hắc nhãn sắc bén khó thể tin người này mới chỉ thập niên. Hèn chi hoàng đế sắc phong y vi thái tử.

"Vâng thưa phụ thân" Phong Tiêu vừa bắt gặp ánh mắt của An Linh Duyệt nhìn mình vội chối đầu xuống trả lời. Sao lưng hắn bỏng thấy một trận mồ hôi lạnh không bkết Phong Aandadx nói những với An Linh Duyệt. Đến khi phụ thân hắn rời đi hắn lúc nào hắn cũng không chỉ nghe loáng thoáng bên tai lời phụ thân." nhớ nghe lời thái tử."

"Ngẩng đầu lên" An Linh Duyệt ra lệnh cho tiểu hài tử đứng trước mặt mình đầu cứ cúi xuống y đáng sợ như vậy sao?

"A!...." Đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng An Linh Duyệt vang lên khiến Phong Tiêu bất ngờ ngang đầu lên đã thấy khuôn mặt tuyệt mỹ đứng áp sát vào mình.

"Ngươi Phong Tiêu?" thanh âm non nớt nhưng tràn ngập khí làm người khác không dám trái ý.

"Dạ thái tử." Phong Tiêu cúi đầu xuống đất trả lời.

"Từ nay ngươi sẽ theo ta." tay An Linh Duyệt nâng cằm hắn lên." người của ta không được phép cúi đầu".

Song đồng màu đen lạnh lẽo, như xuyên thấu tâm can người đối diện. Hắn chỉ thể thức gật đầu không dám nói lại nửa câu.

"Đi theo ta."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#10#13