[Tiết thứ ba]: Lập Đông

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Cơ Tuyết nhìn nữ hài trước mặt, đột nhiên có chút hứng thú.

- Ngươi tên gì?

Tiểu nữ hài hai mặt ửng hồng rất đáng yêu, đôi tay nhỏ vô thức nắm chặt vạt áo:
- Tiểu nữ... tiểu nữ tên Tôn La Lăng!

Hai mắt Cơ Tuyết có chút lấp lánh, đưa mặt lại gần hơn nữa:
- La Lăng? Cái tên thật đáng yêu! -ngừng một chút lại nói tiếp- ...Thật thơm nha, thật khiến người ta yêu thích!

Đứa trẻ có chút hoảng sợ, vội nói:
- Tiên tử, Lăng Lăng không thơm, cầu xin tiên tử đừng ăn thịt Lăng Lăng!
Bạch Cơ Tuyết hơi tròn mắt, sau đó cười lớn:
- Ta dĩ nhiên sẽ không ăn thịt ngươi! Có điều, ta rất thích ngươi. Phụ mẫu của ngươi không còn nữa, chi bằng đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi, thế nào?

Tiểu Lăng hơi cúi đầu, vẻ mặt ưu thương, khóe mắt còn đỏ hoe ứa lệ. Cơ Tuyết nghĩ đến cảnh vừa rồi, một đám yêu nữ xông vào cắn xé cha mẹ của La Lăng, nếu Cơ Tuyết không đến kịp, thì tiểu nữ hài này đến một sợi tóc cũng không nguyên vẹn được nữa rồi.

- Thế nào, có chịu không?

La Lăng ngước mặt nhìn nữ tử trước mặt hồi lâu, nhìn kỹ người này thật đẹp nha, y phục trắng bạch, đến cả mái tóc cũng là một màu trắng. Trong trí óc non nớt của La Lăng, người đẹp như vậy, không thể là kẻ ác được. Nghĩ đến mình tứ cố vô thân, liền tủi thân muốn khóc, hạ quyết tâm nói:
- Lăng Lăng nguyện theo tiên tử, làm nô tỳ hầu hạ tiên tử!

Bạch Cơ Tuyết mỉm cười hài lòng, nhéo má Tiểu La Lăng:
- Ngươi đó, ngốc quá, chỗ của ta không thiếu người hầu, cần gì phải để nữ hài vụng về như ngươi hầu hạ ta? Từ nay theo ta, gọi ta một tiếng cô cô, ta sẽ dạy dỗ ngươi, trở nên xinh đẹp giỏi giang, có thể tự bảo vệ mình, không bị người khác ức hiếp nữa!
La Lăng cảm động rơi nước mắt, run rẩy gọi:
- Cô... cô!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro