Đoản văn 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một đêm nọ, Yoseob lăn lộn trên giường, sau đó không nhịn được cơn đói đêm hành hạ liền lấy chân đá và cái con người đang ngủ uên kia mấy cái.

"Hyunggie ah, em đói quá. Anh đi lấy đồ ăn cho em đi"

"Bảo bối, em thích thì tự đi lấy đi, anh mệt rồi" Junhyung vừa ngáp vừa trả lời

"Em đói muốn rụng rời tay chân, anh đi đi mà, nha!!! Sau này em nhất định sẽ đền bù cho anh"

Junhyung cũng rất yếu lòng nha, dù sao cũng sẽ được hưởng lợi, hôm nay giúp bảo bối 1 chút cũng được. Buông 1 tiếng thở dài rồi đi xuống bếp lấy đồ cho người kia ăn.

Nhưng cứ ngỡ ăn uống xong, Yoseob sẽ ngoan ngoãn chui vào lòng hắn ngủ. Nào ngờ còn đòi mang cả bánh lẫn trái cây tráng miệng. Trời ạ, có phải ăn tối đâu cơ chứ??! Đang tính quay ra mắng 1 trận nhưng lại thấy kẻ kia cọ cọ vào người làm nũng. Trái tim của Junhyung lại mềm yếu nữa rồi.

Tất cả đã xong xuôi, 2 người ôm nhau ngủ. Nhưng chỉ được có mấy phút, Yoseob lại cựa quậy vì nóng, theo phản xạ đạp người kia thêm vài cái nữa.

"Hyunggie, em nóng quá đi à!!! Anh quạt cho em nha!"

"Seobbie à, em muốn anh chết sao??? Đêm rồi đó, tha cho anh không được sao? Anh không muốn sáng mai vào vườn thú làm gấu trúc đâu!"

"Hyunggie à, mai em... nhất định cho anh ..... thưởng thức a. Quạt cho em chút đi mà!! Một chút thôi, chỉ một chút thôi mà!!!"

Nghe vậy, Junhyung đành phải ngồi dậy quạt cho tình yêu bé nhỏ của mình. Vừa quạt vừa khóc không ra nước mắt, quả thật chỉ muốn tự giết bản thân tại sao lại mềm yếu và mê sắc tới như vậy chứ???!!

Cuối cùng, trong buổi đêm tĩnh lặng có hai thiếu niên. 1 thiếu niên nằm trên giường chân tay 4 phía thoải mái ngủ, còn 1 thiếu niên khác to lớn hơn đang gật gù quạt cho thiếu niên be bé kia. Đôi lúc còn ngủ mê ngã cái "rầm" xuống đất, sau đó lại lờ đờ đứng dậy quạt tiếp.

Và mọi việc cứ tiếp tục diễn ra như vậy cho tới khi mặt trời lên cao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro