#KH04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía sau hậu trường, Chí Hoành chạy lại chỗ Tuấn Khải, ra sức lay người anh với khuôn mặt hết sức ủy khuất.

"Tiểu Khải, em đói!" 

"Anh cũng đói." - Nghe được câu này, Chí Hoành mừng muốn rớt nước mắt, nước mũi tùm lum. Từ sáng tới giờ bận quay chương trình nên cậu mới ăn được có 1 cái bánh bao nhỏ thôi a~

"Vậy mình đi ăn đi, nếu không ăn chắc em sẽ đói chết mất."

"Nhưng anh... muốn ăn em cơ." - Tuấn Khải nói rồi liếc nhìn Chí Hoành mà chưng ra bộ mặt gian tà khó tưởng tượng =]]]]] 

"Đồ Vương lòi sỉ nhà anh. Biến đi!!!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro