Phần Không Tên 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ngày đó hoa rơi nhiều lắm, y mặc bộ hỷ phục đỏ chậm rãi bước trên con đường ngập nắng, đôi mắt ngọc khẽ động nhìn về phía trước. Nơi chân trời đó có bầu trời xanh cùng hoa bỉ ngạn, tại nơi ấy còn có nụ cười của hắn.
"Ta đến rồi" y mỉm cười chậm rãi nói.
400 năm sau, giữa biển bỉ ngạn đỏ có hai ngôi mộ nằm sát bên nhau, êm đềm cùng nhau trải qua mưa gió, cùng nhau tận hưởng hạnh phúc.
_Dạ Hồ Điệp_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mỹ#đam