Câu chuyện cổ trang Thanh cùng cổ trang Vũ (18+)-平生淮

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 "Thanh nhi, anh nhìn em mặc bộ đồ này đẹp không?"


Trước khi thu tiết mục nào đó, Phùng Kiến Vũ hóa trang xong liền chạy vào WC len lén cùng Vương Thanh gọi video call , một thân công tử văn nhã quần áo cổ trang màu đỏ ,làm cho người đàn ông trong video hít một hơi khí lạnh.


"Đại Vũ, thu xong tiết mục về nhà cũng phải mặc bộ y phục này hóa trang cho anh xem." Vương Thanh nói xong liền cúp video, trong đầu tất cả đều là thiếu niên y phục đỏ , vừa nghĩ tới hắn giả trang Đông Phương Bất Bại xuất hiện ở trước mặt mọi người, Vương Thanh nhíu mày một cái, trong ánh mắt ham muốn bắt đầu hiện lên, một ý nghĩ xông lên đầu.


"Thật là kỳ quái." Phùng Kiến Vũ yên lặng để điện thoại di động xuống, không nghĩ ra tại sao người này giống như là có vẻ tức giận. Cho tới bây giờ chưa thấy qua hắn chủ động cắt video call hoặc là điện thoại. Cẩn thận nhớ lại cũng không nhớ ra khi nào chọc người này sinh khí, vì vậy Phùng Kiến Vũ lắc đầu một cái liền đi ra ngoài thu tiết mục.


Phùng Kiến Vũ rốt cuộc thu xong tiết mục, trong lòng rất kỳ quái nhưng vẫn nhờ thợ trang điểm một lần nữa trang điểm lại Đông Phương Bất Bại , mua bộ quần áo kia trở lại nhà.


"Oa! Thanh nhi, trừ hình chụp lần đầu tiên thấy anh mặc y phục cổ trang , chao ôi!" Phùng Kiến Vũ đẩy cửa vào, lại thấy người nọ mặc cổ trang, thật là mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song. Giống như là ở trong MV vậy, kiếm chỉ thiên nhai.


"Đại Vũ..." Vương Thanh mấy bước đi tới cửa, chưa cho Phùng Kiến Vũ bất kỳ thời gian thở dốc đem hắn đè tại cửa, cúi đầu hôn xuống. Nụ hôn này triền miên mà sắc tình, nước bọt theo khóe miệng Phùng Kiến Vũ chảy xuống, hai tay Vương Thanh cũng theo khe hở của quần áo xâm nhập, công kích điểm nhạy cảm trước ngực người kia.


Phùng Kiến Vũ đắm chìm trong nụ hôn tràn đầy tình yêu lẫn tình dục ,khi hắn lấy lại tinh thần, quần áo dưới thân đã sớm bị cởi đi, chỉ còn lại trường sam màu đỏ bên ngoài, một chân bị nâng cao, hậu đình cũng ngón tay làm việc xấu xâm phạm.


"Ân. . ." địa phương bị xâm phạm mơ hồ có chút đau, hai người bởi vì công việc đã lâu không gặp, thật lâu chưa có làm tình. Phùng Kiến Vũ mềm nhũn thân thể tựa vào trong ngực Vương Thanh , mặc cho hắn kiên nhẫn khuếch trương.


"Anh hôm nay tức giận sao ? sao lại cắt video call của em ." Lúc còn sót lại một chút lý trí ,Phùng Kiến Vũ nhân cơ hội hỏi.


"Không tức giận. Anh sợ nhìn em thêm chút nữa , anh sợ anh không nhịn được đi tìm em cứ như vậy thượng em." Vương Thanh động tác trên tay không ngừng, một bên trả lời một bên hôn lỗ tai Phùng Kiến Vũ .


"... Anh trừ cái này lại không muốn gì khác?" Phùng Kiến Vũ vừa bực mình vừa buồn cười, hại hắn nghĩ là Vương Thanh tức giận.


"Nhìn em anh làm sao muốn gì khác?" Vương Thanh chậm rãi đỉnh vào, tiểu tiểu Thanh nóng bỏng , cứng rắn chôn thật sâu vào địa phương khiến người khác phát điên , bị cự vật trong nháy mắt xâm nhập khiến Phùng Kiến Vũ nhỏ giọng kêu lên, một tấc một tấc đi sâu vào làm cho Phùng Kiến Vũ cảm thụ dị thường rõ ràng ,tràng bích mềm mại bị ma sát ,khoái cảm khiến cho người ta thoải mái phát cuồng, lúc toàn bộ đỉnh vào Vương Thanh không nhịn được khẽ nói một tiếng, hậu đình vừa chặt lại vừa mềm vừa nóng khiến hắn không nhịn được ý nghĩ một lần lại một lần xỏ xuyên ."Đại Vũ, em biết không, khi anh thấy em mặc bộ quần áo này, anh liền muốn nhìn em mặc nó dưới dáng vẻ cầu xin tha thứ. . ."


Vương Thanh tà tà cười một chút, một tay nâng cao chân hắn, tay còn lại không ngừng xoa nắn viên đậu đỏ trước ngực người nào đó đã sớm sưng lên , lại thuận tay đi xuống an ủi tiểu tiểu Vũ đã cứng rắn ngẩn đầu, mà dưới tốc độ càng lúc càng nhanh của người nào đó, Phùng Kiến Vũ không nhịn được thở dốc rên rỉ, một chân khác đã không chịu được động tác kịch liệt của hắn."Bảo bối chúng ta đổi tư thế." Vương Thanh nhìn hắn đứng không vững, dừng động tác lại ,rút cự long ra ôm hắn lên , đặt ở trên ban công.


"Không muốn ở nơi này. . . Sẽ có người thấy. . ." Phùng Kiến Vũ khóe mắt sáng trong suốt, mới vừa rồi người nọ không ngừng nhanh chóng đỉnh lộng làm hắn không chịu nổi bức ra nước mắt, một lần lại một lần ma sát điểm nhạy cảm , khoái cảm ập đến khiến hắn phát điên.


"Sẽ không. . . Nhà chúng ta ở tầng 27 , Đại Vũ. . . anh thật rất yêu em." Vương Thanh chậm rãi xoay người hắn lại ,eo thon mềm mại phơi bày ở trước mắt, Vương Thanh cúi người liếm mút thắt lưng, chọc cho người nào đó thở dốc liên tục.


"Thanh ca. . .em cũng yêu anh." Phùng Kiến Vũ nhẹ giọng nói, vành mắt hồng hồng, hai người yêu nhau gần nhau thật không dễ dàng, vì công việc nên ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều.


"Thật xin lỗi Đại Vũ. . . anh sẽ cố gắng để cho em sau này không phải khổ cực như vậy. . ." Vương Thanh vành mắt cũng đỏ, tách hai chân Phùng Kiến Vũ ra thô bạo đỉnh vào, chưa cho hắn bất kỳ thời gian thở dốc liền nhanh chóng đỉnh lộng , muốn mạnh mẽ tiến vào thân thể người trước mắt , một chút cũng không muốn tách ra.


"Ah. . . Thanh nhi. . . Anh chậm một chút. . . Ah. . . Muốn phá hư rồi ...ah . ." Phùng Kiến Vũ không nhịn được rên rỉ, người phía sau giống như động cơ vậy, vừa nhanh lại vừa sâu tiến vào thân thể hắn, mỗi một chút đều chạm vào điểm nhạy cảm, Phùng Kiến Vũ bị đỉnh chỉ có thể há to miệng thở dốc, gương mặt trắng nõn ửng đỏ , từng tiếng rên rỉ giống như là móng vuốt mèo nhỏ cào trong lòng Vương Thanh , cứng rắn đâm vào lúc sâu lúc cạn không biết bao nhiêu lần, tiểu tiểu Vũ đã bắt đầu không ngừng phụn ra dâm dịch, hậu đình bị Vương Thanh rút ra cắm vào ê ẩm sưng lên, một thân dục vọng phá tan cảm giác xấu hổ.


." Thanh nhi, không cần, quá nhanh... Quá nhanh nha... Hắc a..."Vương Thanh đưa tay lau đi giọt nước mắt bên khóe mắt Phùng Kiến Vũ , sau một hồi gắn bó quấn quít , Vương Thanh đem bắp đùi hướng hai bên mở lớn, tính khí đỉnh vào sâu hơn, hắn càng mạnh mẽ ở trong thân thể đỉnh lộng."Có yêu anh hay không ?" Vương Thanh giọng ôn nhu hỏi Phùng Kiến Vũ, thật giống như hạ thân mạnh mẽ tiến lên không phải tiểu tiểu Thanh.


"Ah... Yêu ân... Yêu anh ah... Ah ah ah..." Cùng với tiếng rên rỉ của Phùng Kiến Vũ, tiểu tiểu Vũ phun ra chất lỏng sền sệch, hậu đình đột nhiên co rút một hồi, ép Vương Thanh thiếu chút nữa bắn ra.


Phùng Kiến Vũ mới vừa trải qua một lần cao trào, hậu đình ướt át vô cùng, hậu đình căng mịn xiết chặt tiểu tiểu Thanh, Vương Thanh hết sức nhẫn nại mới đè xuống xung động muốn bắn tinh . Hắn ôm lấy Phùng Kiến Vũ đem hắn ném trên giường, lần nữa bắt đầu đỉnh lộng.


Cùng lần trước bất đồng, hắn dùng côn thịt to lớn liên tục va chạm đâm đâm vào tuyến tiền liệt của Phùng Kiến Vũ. Phùng Kiến Vũ đỏ vành mắt , mang nước mắt nhìn Vương Thanh, "Thanh ca..."


Nghe được Phùng Kiến Vũ gọi hắn Thanh ca, tiểu tiểu Thanh lại lớn thêm một vòng càng mạnh mẽ đỉnh vào , mục tiêu rõ ràng đều đụng vào điểm nhạy cảm kia. Mới vừa trải qua cao trào lại càng thêm nhạy cảm , duy trì liên tục đỉnh vào không ngừng khiến cho Phùng Kiến Vũ chỉ có thể hé mở đôi môi, không phát ra được thanh âm nào hết , ngay cả hô hấp vào giờ khắc này đều quên mất . Khoái cảm to lớn ập tới làm Phùng Kiến Vũ đã mất đi ý thức, chỉ cảm thấy mình bị Vương Thanh nấu chảy tiến vào trong ngực.Sau một tiếng gầm nhẹ , hắn bắn vào trong thân thể Phùng Kiến Vũ , Phùng Kiến Vũ thân thể nhạy cảm cũng theo Vương Thanh phun ra dòng tinh dịch. Quần áo cổ trang của Vương Thanh tùy ý khoác trên người , áo của Phùng Kiến Vũ đã sớm nhăn không chịu nổi, mặt trên còn có bạch dịch cùng tràng dịch ở hậu đình tiết ra hòa cùng gel bôi trơn tạo thành một hỗn hợp chất lỏng, hình ảnh dâm mỹ mà sắc tình.


Bị lần nữa cắm đến bắn ,Phùng Kiến Vũ trên mặt nước mắt dính ướt thành một mảnh, thân mình vẫn còn không tự chủ co rút. Tiểu tiểu Thanh vẫn còn trong thân thể hắn, ngăn lại thật nhiều tinh dịch, để cho hậu đình có chút phồng căng phát đau. Vương Thanh cũng không gấp gáp lui ra vẫn ôm Phùng Kiến Vũ không ngừng hôn, Phùng Kiến Vũ cảm thấy có chút khó chịu, cánh tay để ở Vương Thanh trước ngực hy vọng hắn có thể lui ra ngoài để cho mình đi dọn dẹp một chút. Đáng tiếc Vương Thanh không giác ngộ , kéo người mệt mỏi dưới thân lại một lần hôn sâu, vì vậy tiểu tiểu Thanh lần nữa ngẩn đầu . Phùng Kiến Vũ hoảng sợ phát hiện biến hóa của tiểu tiểu Thanh bên trong thân thể , "Thanh ca..." Thanh âm khàn khàn mới vừa kêu lên , liền hoảng sợ phát hiện trong thân thể tiểu tiểu Thanh lấy tốc độ mắt thường không nhìn thấy được nhanh chóng cứng rắn.


"A, hỗn đản a .... anh... em... em từ bỏ a..."


Xuỵt, đêm vẫn còn dài .........



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy