"Cho ngươi toàn thế giới ôn nhu nhất "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nếu như ngươi để cho Phùng Kiến Vũ dùng một chữ hình dung Vương Thanh, cậu nhất định sẽ nói: 装 (trang = Giả bộ=giả trang *hem bít rõ mún mói gì*)



Dùng hai chữ hình dung: lạt kê



Dùng ba chữ hình dung: Đồ lưu manh.



Dùng bốn chữ hình dung: Mặt người dạ thú.



Dùng năm chữ hình dung: Ta không quen biết hắn.



Dùng sáu hình chữ cho: Toàn thế giới ôn nhu nhất.



Ở trong thế giới của Phùng Kiến Vũ , cuộc đời cậu có lẽ chính là bình bình đạm đạm, an an ổn ổn.



Từ nhỏ liền ngoan ngoãn nghe lời, thành tích trên trung bình, cao trung lần đầu tiên biết yêu, tốt nghiệp đường ai nấy đi hòa bình chia tay, Phùng Kiến Vũ thi đậu trường đại học mình mong ước, học ngành mình thích, cậu coi như hoàn thành mơ ước của mình, sau đó tốt nghiệp về quê nhà , tìm một việc làm, chưa tới mấy năm lấy vợ sinh con, sống hết một đời ⋯⋯



Nhưng mà! ! Ngày thứ nhất vào đại học ⋯⋯ tất cả kế hoạch của Phùng Kiến Vũ đều bị rối loạn, bởi vì cậu quen biết ⋯⋯ Vương Thanh!



Thiếu niên như ánh mặt trời mang đến cho cậu toàn thế giới ôn nhu, cũng mang cậu đi trên một con đường không bình thản nhưng không hối hận



Phùng Kiến Vũ lần đầu tiên biết thì ra những khuyết điểm ngay cả mình không chịu đựng được lại có một ngày được người kia bao dung tất cả



Mặc dù người này bề ngoài làm người khác cảm giác rất cao lãnh nhưng thật ra lại là một đại nam hài ôn nhu, quan tâm thích nũng nịu



Phùng Kiến Vũ lần đầu tiên biết cuộc sống mà cậu trải qua lúc trước chỉ là sống qua ngày , mà cuộc sống sau khi gặp hắn mới gọi là cuộc sống.



Mặc dù người này là bề ngoài rất lịch sự rất ưu nhã, thực ra chỉ là một đại nam hài thích ăn giấm chua , thích đùa giỡn



Phùng Kiến Vũ lần đầu tiên biết trước kia mình tựa như một người điếc, mà sau khi quen biết hắn thế giới của mình mới ngập tràn lời yêu nghe không hết



Mặc dù người này là vô luận là ở đâu đều không quên muốn trêu đùa mình , thuận tay chiếm tiện nghi đồ lưu manh.



Phùng Kiến Vũ lần đầu tiên biết có một người có thể bao dung tất cả tánh xấu của mình, cứu toàn bộ những ưu phiền của mình



Mặc dù người này là dưới giường rất quân tử, biết làm việc nhà biết nấu cơm , trên giường chính là một người thích trêu đùa, thích xem mình khóc, mặt người dạ thú.



Phùng Kiến Vũ lần đầu tiên biết chỗ ở không gọi là nhà, mà là gia đình.



Mặc dù người này cho cậu một gia đình , nhưng hầu hết thời gian , cậu cũng không muốn thừa nhận mình quen biết hắn ta⋯⋯



Nhưng mà Phùng Kiến Vũ cũng lần đầu tiên biết, trên thế giới sẽ có một người đem mình như trẻ con mà sủng ái, phủng trên tay sợ té , ngậm trong miệng sợ tan.



Phùng Kiến Vũ nói: "Nếu để cho tôi lựa chọn lần nữa, tôi vẫn nguyện ý vì gặp hắn mà xài hết tất cả vận may."



Vương Thanh đã từng hỏi qua Phùng Kiến Vũ: "Đại Vũ, nguyện vọng lớn nhất của em là gì?"



Phùng Kiến Vũ suy tư hồi lâu nói: "Nguyện anh kiếp sau là Phùng Kiến Vũ, mà em sẽ là Vương Thanh,đời sau em cho anh toàn thế giới ôn nhu nhất."


-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy