Kiên trì - 吴佩桐XI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Nghĩ gì vậy? Nhanh đi tắm!" Phùng Kiến Vũ liếc mắt nhìn Vương Thanh vẫn ngồi ở bên cạnh cậu không nhúc nhích , có chút bất đắc dĩ cau mày, đưa chân đạp đạp người này.

"Nghĩ chuyện ban ngày chưa nghĩ ra."

"Sao?" Phùng Kiến Vũ sững sốt , không phản ứng kịp.

"Vậy anh cứ ngẩn người đi, em đi tắm trước ." Nói xong cũng không phản ứng Vương Thanh, đứng dậy định đi tắm trước.

"Đại Vũ, cùng tắm nha ~" Vương Thanh vừa nghe Phùng Kiến Vũ muốn tắm lập tức nhảy, đi theo sau lưng Phùng Kiến Vũ cùng nhau đi đến phòng tắm .

"Không muốn!" Phùng Kiến Vũ quay đầu trừng mắt nhìn gương mặt thiếu đánh của Vương Thanh, rốt cuộc minh bạch người này nói chuyện ban ngày chưa nghĩ ra là chuyện gì

"Đại Vũ, anh giúp em chà lưng!" vẫ n đi theo sau lưng.

"Không cần!" Kiên quyết cự tuyệt!

"Đại Vũ, vậy anh giúp em xoa bóp ~" sống chết bám dính cửa phòng tắm, không để cho Phùng Kiến Vũ đóng cửa lại.

"Không cần." vẫn như cũ rất kiên quyết cự tuyệt. Hơn nữa còn muốn dùng sức đóng cửa lại.

"Đại Vũ ~ "

"⋯⋯ "

"Đại Vũ, anh bảo đảm chỉ tắm, không làm gì khác!"

Phùng Kiến Vũ nghiêm túc nhìn chằm chằm Vương Thanh một hồi, thở dài thua trận, buông lỏng tay. Vương Thanh được thế cười cười chui vào.

Vừa tiến vào là chu đáo mở nước điều chỉnh nước ấm,  giúp Phùng Kiến Vũ cởi quần áo, phục vụ vạn phần chu đáo.

Phùng Kiến Vũ cũng không để ý, liền nhấc chân tiến vào trong bồn tắm. Vương Thanh cất xong quần áo của hai người xoay lại đã nhìn thấy Phùng Kiến Vũ nhắm mắt lại, thả lỏng tựa vào bên bồn tắm 

Vương Thanh khom người hôn lên gương mặt hơi ửng đỏ của Phùng Kiến Vũ , sau đó cầm một cái ghế nhỏ ,  ngồi yên bên cạnh , giơ khăn lông vẻ mặt thành thật nói: "Đại Vũ, anh giúp em chà lưng."

Vương Thanh lại bắt đầu hầu hạ, chà lưng, đấm bóp, gội đầu.

Chờ khi Vương Thanh hầu hạ xong , Phùng Kiến Vũ nằm trong bồn tắm tứ chi như nhũn ra, mơ màng buồn ngủ .

Vương Thanh lúc này mới lần nữa điều chỉnh nhiệt độ nước, cười đễu nhảy vào, vừa đi vào liền tiến tới bên cạnh Phùng Kiến Vũ , bắt đầu hướng về phía người này giở trò.

"Anh không phải nói ⋯⋯ chỉ tắm thôi sao  ⋯⋯" Phùng Kiến Vũ đẩy Vương Thanh 

"Đúng vậy, cái này không phải đã tắm xong rồi sao ~" nói xong tay cũng không đứng đắn bắt đầu  xoa nắn mông người kia.

Phùng Kiến Vũ chỉ trừng mắt,  cũng không có hành động gì nữa

⋯⋯

Vương Thanh đem Phùng Kiến Vũ đã mệt mỏi ngủ thiếp đi đặt lên giường, giúp người này sấy khô tóc, dịch tốt chăn, khom người lần nữa hôn lên gò má Phùng Kiến Vũ, lúc này mới trở lại phòng tắm thu thập tàn cuộc.

Chờ làm xong hết thảy các thứ này, Vương Thanh ngồi ở mép giường, vừa nhìn gương mặt say ngủ của Phùng Kiến Vũ ,vừa phát WEIBO giáo dục các cô nương.

​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​​# Vương Thanh tháng mười hai  # Đời người chuyện quan trọng nhất chính là kiên trì Kiên trì rèn luyện Kiên trì học tập Kiên trì ăn điểm tâm Kiên trì

Phát xong WEIBO , Vương Thanh quay đầu nhìn về phía Phùng Kiến Vũ, thấp giọng nói: "Cũng kiên trì yêu em."

-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy