Ngốc Thanh mặc quân trang truy phim Hàn-吴佩桐XI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Phùng Kiến Vũ đang đóng phim trong lúc rỗi rãnh nhìn thấy bên cạnh lớn thì đạo diễn, nhỏ thì phụ tá đều ở đây truy⋯⋯ phim Hàn ⋯⋯ Hậu duệ mặt trời ⋯⋯ 

 Đột nhiên không kiềm được có chút lo âu người trong nhà kia⋯⋯ lần trước bởi vì truy theo Vì sao mang anh tới , liền đem tên quán lẩu cay đổi thành Vì sao mang lẩu cay tới ⋯⋯ lần này ⋯⋯ lúc mình trở về sẽ không đổi thành ⋯⋯ mặt trời lẩu cay , hoặc là lẩu cay hậu duệ đi! Nghĩ tới đây có chút không yên lòng liền gọi điện thoại đả thông người nào đó 

 "Thanh nhi a "

 "Đại Vũ ~" không nghĩ tới Đại Vũ đang bận rộn đóng phim lại nhớ tới mình, Vương Thanh chính mình cũng không phát hiện giọng nói đều mang vui sướng 

 "Thanh nhi, hôm nay không có mở cửa sao?" 

 "Có a, bất quá kết thúc sớm, đều trở về sắp hai giờ." Vương Thanh giơ tay lên nhấn tạm ngừng cửa, hiếm thấy Phùng Kiến Vũ gọi điện thoại cho mình⋯⋯

 "Vậy anh phải nhớ ăn cơm!" Vừa nghĩ tới mỗi lần mình không có ở đây người này liền mượn cớ giảm cân, không ăn nhiều cơm, Phùng Kiến Vũ liền không nhịn được giống như một người già hay lải nhải. 

 "Đã biết~ Đại Vũ, em quay đêm cũng phải chú ý thân thể. Sớm trở lại một chút, anh chờ em ." Nghe điện thoại bên kia vang lên tiếng gọi Phùng Kiến Vũ , Vương Thanh dặn dò đôi câu liền chuẩn bị cúp điện thoại ⋯⋯ 

 Nhưng không nghĩ điện thoại bên kia phát ra thanh âm Phùng Kiến Vũ: "Thanh nhi, cái đó bọn họ ở đây đều truy một bộ phim Hàn ⋯⋯

 " Vương Thanh vừa nghe liền vui vẻ, Đại Vũ đây là đang sợ không có hắn ở bên cạnh, mình sẽ cô đơn sao? 

 "Hậu duệ mặt trời sao? anh đang xem a ~" Vương Thanh tựa hồ không cảm nhận được bên kia vừa nghe tiếng hắn nói liền im lặng. Phùng Kiến Vũ nghe điện thoại bên kia truyền tới thanh âm, vô lực đỡ trán.

 "Anh từ từ xem đi ⋯⋯ bất quá cũng đừng đem tiệm lẩu cay đổi tên ⋯⋯ "

 Vương Thanh nhìn điện thoại trong tay bị cắt đứt, cúi đầu nghiêm túc tự hỏi, dường như mặt trời lẩu cay với lẩu cay hậu duệ đều không êm tai lắm⋯⋯

 Quên đi này vẫn sẽ có phim Hàn hay hơn, đến lúc đó sẽ đổi tên đi ~ nghĩ tới đây người nào đó liền sáng tỏ thông suốt , lại bắt đầu đời sống trạch nam uống sữa chua truy phim Hàn ⋯⋯

 [Tiểu phiên ngoại một] 

 Liên quan tới tên tiệm lẩu cay

 Tiệm lẩu cay lúc mới khai trương, tên tiệm mặc dù không dễ nghe, nhưng là ít nhất vẫn còn ở phạm vi chịu đựng của Phùng Kiến Vũ ................... 

 Nhưng mà từ khi một bộ phim Hàn: Vì sao mang anh đến tạo thành cơn sốt , toàn dân bắt đầu dậy sóng truy phim.

 Lúc mới bắt đầu Vương Thanh kéo Phùng Kiến Vũ xuyên qua phố lớn ngõ nhỏ chỉ vì một phần gà chiên bia, Phùng Kiến Vũ có thể hiểu, dẫu sao mọi người đều ở đây ăn mà ~ 

 Nhưng là!

 "Đại Vũ, chúng ta đi Hàn quốc ăn đi!" Phùng Kiến Vũ nhìn Vương Thanh cầm trong tay một chồng tờ rơi quảng cáo món ăn Hàn quốc , huyệt Thái dương đột nhiên co giật. 

 "Thanh nhi, đừng nháo ⋯⋯" đem phần gà chiên n+1 đẩy tới trước mặt người này . Hấc càm, tỏ ý muốn người này nếm thử một chút . 

 "Đại Vũ, cuối tuần này đi ngay đi ~ đi đi ~" tựa hồ đối với gà chiên trước mắt đã thất vọng rồi nên ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn một cái. 

 "Em tuần này phải về nhà!" Liếc mắt nhìn người vừa nghe mình phải về nhà ánh mắt liền đảo tới đảo lui nghĩ ra mưu ma chước quỷ lại nói: "Em nếu biết anh đi Hàn quốc, xem lúc em trở lại có vả chết anh hay không." Nhìn dáng vẻ Vương Thanh sống không bằng chết nằm dài trên bàn , Phùng Kiến Vũ tâm tình cực tốt nghênh ngang bước đi.

 Chẳng qua là Phùng Kiến Vũ không ngờ tới mình về nhà hai ngày, Vương Thanh không có đi Hàn quốc, nhưng mà đem tiệm lẩu cay đổi tên ⋯⋯ 

 Vì sao mang lẩu cay đến! ! 

 Vương Thanh đẹp trai đứng ở cửa tiệm nhìn người vừa phong trần mệt mỏi trở về một cái . lại tiếp tục quay đi thưởng thức tên mới của cửa tiệm a

 Chỉ lưu lại Phùng Kiến Vũ một người đứng trong gió nhìn bảng tên mới ở nơi đó xốc xếch⋯⋯ 

[Tiểu phiên ngoại hai] 

 Phùng Kiến Vũ mới vừa kết thúc cảnh quay đêm , theo thói quen dùng acc nhỏ đăng nhập weibo xoát bình luận ,tất cả bình luận đều là hình người nào đó đang ở Bắc Kinh thu hình, quân trang? 

 Vương Thanh mặc quân trang, đeo kính râm thật sự rất là đẹp trai ,Phùng Kiến Vũ nhớ tới hai ngày trước còn ở trong điện thoại hỏi mình, hắn nếu cũng giống như Song Joong Ki mặc quân trang, mình có bị mê hoặc hay không.

 Phùng Kiến Vũ đầu ngón tay nhẹ nhàng sờ qua mặt mày vui vẻ của người trên màn hình trong lòng trả lời "Nhất định sẽ bị anh mê hoặc ."

 Lập tức len lén đem tấm hình này lưu lại trong điện thoại 

 Sau đó bận rộn đóng phim , làm cho Phùng Kiến Vũ đem chuyện này quẳng sau đầu.

 Nhưng không ngờ khi trở về nhà ngày thứ hai khi tỉnh lại, hình nền điện thoại di động của mình , hình nền máy vi tính đều bị đổi thành ảnh Vương Thanh mặc quân trang . 

 Phùng Kiến Vũ tức giận giơ điện thoại chạy đến phòng bếp đi chất vấn cái người thần thanh khí sảng đang đứng ở đó nấu cháo

 "Nói, chuyện gì xảy ra?" 

 Vương Thanh sững sốt một chút, sau đó cười đáp: "Cái này gọi là đồng phục cám dỗ ~ "

 "Cái gì?" Đưa tay đỡ thắt lưng đang bị đau vì động tác hơi mạnh mà động đến , hung hãn trừng mắt nhìn người trước mắt. 

 "Chẳng lẽ Đại Vũ không thích? Vậy phòng bếp cosplay thì sao chứ?" Chỉ chỉ tạp dề trên người mình hỏi, lúc Phùng Kiến Vũ đang ngẩn ra ,trong nháy mắt tiến lại hôn lên đôi môi thương nhớ thật lâu. 

 Khi Phùng Kiến Vũ đỡ eo, ngồi ở trước bàn ăn cháo , trong lòng phẫn hận nghĩ: Sau này sẽ không bao giờ cho người này truy phim Hàn nữa! !

 -END-  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy