"Tám ly rượu "- 吴佩桐XI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu như có một ngày ngươi kết hôn , ta sẽ mời ngươi tám ly rượu 


Hoa tươi phủ kín hiện trường, tiếng nhạc du dương vang lên, Vương Thanh đứng ở trong đám người cười nhẹ nhàng chiêu đãi khách khứa 

 Không sai, hôm nay là hôn lễ của ảnh đế Vương Thanh . Nhưng mà từ đầu đến cuối các vị khách không thấy cô dâu tham gia . 

 Hiện trường hôn lễ long trọng , Vương Thanh mặc trên người bộ âu phục được cắt may khéo léo , cười chúm chím cầm ly rượu đã có chút say , vẫn như cũ nhìn người trước mặt cố chấp muốn mời rượu mình. 

 "Thanh nhi, hôm nay anh kết hôn rồi.Em kính anh." Phùng Kiến Vũ mặc lễ phục màu trắng cổ áo đeo nơ xinh xắn. Trong lúc giơ tay mang theo thanh nhã. 

 "Đại Vũ ~ "

 "Thanh nhi, ly rượu thứ nhất này em mời anh , ta còn trẻ gặp nhau cùng chung chí hướng." Nói xong ngửa cổ uống rượu trong ly, lại rót đầy.

 "Thanh nhi, ly thứ hai này em mời anh, ta một lòng dốc sức nâng đỡ lẫn nhau." Vương Thanh nhìn người mắt đỏ hoe vẫn cố chấp hướng mình mời rượu. Vương Thanh thở dài cầm lấy ly rượu trong tay người kia, uống một hơi cạn sạch. 

 Vương Thanh tự rót đầy cho mình , thiêu mi nhìn người trước mắt . 

 "Thanh nhi, ly thứ ba em mời anh, ta vinh nhục cùng chung hưởng không rời xa." 

 " Ừ, không rời xa."

 "Ly thứ tư em mời anh, ta xem thường hứa hẹn cũng không dễ dàng buông tay."

 Vương Thanh đưa tay cùng người trước mắt mười ngón tay giao nhau. 

 "Ly thứ năm em mời anh một mực đem em bảo hộ trong lòng." Vương Thanh kéo tay Phùng Kiến Vũ rõ ràng cảm giác được người này nhẹ run lên một cái. 

 "Ly thứ sáu em mời anh, ta không màng thế tục dắt tay kề vai." 

 "Ly thứ bảy em mời anh , ta tâm ý tương đồng không bỏ lỡ." Ngước mắt nhìn Vương Thanh thâm tình kiên định. 

 "Ly thứ tám ⋯⋯ " 

 "Đại Vũ, ly thứ tám này hẳn là rượu giao bôi của chúng ta đi ~ " 

 Vương Thanh kéo người trước mắt qua, ôn nhu hôn môi Phùng Kiến Vũ . 

 Đúng vậy đây là hiện trường hôn lễ của ảnh đế Vương Thanh cùng Phùng Kiến Vũ. Vương Thanh từng nói qua, anh không muốn tạm bợ, bởi vì em từ trước đến nay đều là của anh không tạm bợ

 Ly rượu thứ tám, rượu giao bôi, kính ngươi bình sinh không buông tha, kính ta cuộc đời còn lại đều là hạnh phúc .

 [Cuộc sống sau khi cưới - một] 

 Phùng Kiến Vũ thuận tay cầm lấy hủ sữa chua duy nhất còn sót lại trên bàn , mở nắp sau đó không để ý đến người kế bên đang mong đợi nhìn hắn , tự mình uống.

 Lúc này vang lên bên tai: "Không muốn ~ chủ nhân ~đừng ăn ta ⋯⋯ không nên không nên! !"

 Phùng Kiến Vũ bịt tai không nghe, tiếp tục uống

. "Ghét ~ đã cùng ngươi nói không muốn mà ~ ai nha, còn liếm người ta ~ ghét ⋯⋯ "

 Phùng Kiến Vũ thuận tay vứt bỏ hộp sữa chua trong tay , liếc người bên cạnh."Tiếp tục phối âm đi, tiếp tục cho anh tiểu sữa tươi hòa âm a!"

 Vương Thanh ha ha cười tiến lên trước: "Vợ, người ta ~ muốn cái kia ~ " 

 "Đi sang một bên!"

 "Vợ ~~~ " 

 "Ai là vợ anh, vả cho anh một cái."


[Cuộc sống sau khi cưới - hai]


"Đại Vũ, em có phải không thương anh nữa đúng không ?" Vương Thanh cực kỳ ủy khuất đi theo sau lưng Phùng Kiến Vũ nhỏ giọng hỏi.


 "Đại Vũ, em không thương anh!" Lần này không phải thanh âm nghi vấn mà là khẳng định.

 Phùng Kiến Vũ liếc mắt nhìn trời đang mưa, thở dài mở dù ra , quay đầu liếc người sau lưng nói: "Chớ nói nhảm." 

 "Em chính là không thương anh, cũng không mua cho anh tiểu sữa tươi ⋯⋯ "

 "Dạ dày của anh tốt rồi sao ?" Tựa hồ nhớ đến việc mấy ngày trước bị ói tiêu chảy , Vương Thanh không nói nữa nhỏ giọng than thở: "Vậy chờ anh khỏe rồi, mua cho anh thiệt nhiều tiểu sữa tươi nha"

" Được." Phùng Kiến Vũ kéo sát Vương Thanh còn đang bệnh vào chiếc ô cầm trong tay . Trong lòng yên lặng nghĩ, chờ anh khỏe rồi, em liền mua cho anh một thùng tiểu sữa tươi. 


 -END- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy