" Viết thơ vì em" - 吴佩桐XI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Thanh nghe qua một câu nói, sau đó hắn nói cho Phùng Kiến Vũ nghe: Nếu như toàn thế giới đều đối với em nói những lời ác độc , anh liền đối với em nói lời tâm tình.


Sau đó Phùng Kiến Vũ không bị thế giới nói lời ác độc, nhưng mà Vương Thanh cũng đã nói xong với hắn lời tâm tình


Phùng Kiến Vũ hỏi: "Cái gì là hạnh phúc nhất?"


Vương Thanh nói: "Buổi sáng thức dậy, bên giường là em, ngoài cửa sổ là tuyết rơi ."


Phùng Kiến Vũ hỏi: "Nếu như chỉ để cho anh nói với em ba chữ, anh sẽ nói gì?"


Vương Thành nói: "Anh nuôi em."

Phùng Kiến Vũ hỏi: "Anh cảm thấy chuyện lãng mạn nhất là cái gì?"


Vương Thanh nói: "Dù sống chết hay chia xa, xin cùng người thề nguyện, nắm tay cả đời, bên nhau đến già ."


Phùng Kiến Vũ hỏi: "Cái gì là yêu sâu nặng nhất?"


Vương Thanh nói: "Nếu như em không cùng anh ở chung một chỗ, anh nghĩ anh sẽ đem mình sống thành bộ dáng của em


Phùng Kiến Vũ nói: "Vô luận bao nhiêu đêm, em cũng nguyện vì anh thắp một ngọn đèn."


Vương Thanh nói: "Anh chỉ nguyện người yêu của anh chính là em."


Phùng Kiến Vũ nói: "Em không có ở đây trong cuộc sống anh phải chiếu cố kỹ lưỡng mình."


Vương Thanh nói: "Không có em , anh một chút cũng sống không tốt."


Phùng Kiến Vũ nói: "Thích là nhìn thấy sẽ vui mừng, yêu là cùng một chỗ bao lâu cũng không chán."


Vương Thanh nói: "Anh đã nhìn bộ dáng chật vật nhất của em, nhưng vẫn yêu em như cũ ."


Phùng Kiến Vũ nói: "Rượu là lạnh, gió là lạnh ⋯⋯ "


Vương Thanh nói: "Rượu là nóng, gió là ấm áp, em là của anh ."


Phùng Kiến Vũ nói: "Suốt đời em khát vọng được anh cất giữ, xếp đặt ổn thỏa , tỉ mỉ gìn giữ, khiến cho em không còn khổ sở, khiến cho em không còn sợ hãi , khiến cho em không phải lo lắng tứ bề ,khiến cho em toàn tâm toàn ý nghe theo."


Vương Thanh nói: "Anh một đời trông đợi cùng em gặp nhau, trời đất che chở , dắt tay bạc đầu, vì em mà si, vì em mà say, vì em một đời tư thủ, vì em chí thủy chí chung.


Phùng Kiến Vũ hỏi: "Anh thật muốn nói với em những lời tâm tình như vậy?"


Vương Thanh cười cười trả lời: "Thật ra thì anh càng muốn vì em viết thơ."


Quân chi ngô sở hệ, khanh chi ngô sở ức.


Quân nhược bất ly khứ, nhật nhật bạn quân trắc.


Quân đãi ngã như sơ, bồi quân trường tương thủ.


Quân như sinh tử y, ngã dữ quân bạch đầu.


Hải đường hĩ đái túy, dương liễu vị thương xuân.


Tuế nguyệt ôn như cố, úc kiến tằng khả duy


Ngã nhược thị du tử, nhĩ tiện thị nhân gian.


-END- "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy