"Bàn về kỹ thuật trêu Vũ của cha già!"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



[Một] 


 Ngày nào đó thật hiếm thấy hai người luôn thống nhất ý kiến xảy ra tranh cãi 

 Phùng Kiến Vũ có chút hỗn hễn nói: "Anh không thể lúc nào cũng như vậy, được không?" 

 Vốn là đang cau mày đè nén tức giận Vương Thanh vừa nghe thấy không biết tại sao lại bật cười.

 Phùng Kiến Vũ càng tức giận! 

 Nhưng ngờ Vương Thanh vừa mở miệng trong nháy mắt dập tắt toàn bộ tức giận của Phùng Kiến Vũ : "Anh không muốn như vậy, anh chỉ muốn em."

 [Hai] 

 Lần nào đó bạn học Vương Thanh Thanh bởi vì không có nghe lời, mặc ít quần áo đi ra ngoài nên bị cảm ⋯⋯ 

 "Đại Vũ ⋯⋯ đầu của anh thật nặng ⋯⋯ " 

 "Ai bảo anh mặc ít như vậy ! Em đã nói thế nào, anh không nghe lời đúng không !" Một bên quở trách Vương Thanh cũng không quên xoa xoa đầu cho Vương Thanh

 Vương Thanh ủy khuất nhìn Phùng Kiến Vũ một cái, chậm rãi trả lời: "Bởi vì em luôn ở trong đầu anh, em lại nặng như vậy ⋯⋯ " 

 Dường như không nghĩ tới Vương Thanh sẽ trả lời như vậy, Phùng Kiến Vũ cười vỗ người này một cái, chẳng qua là động tác nhẹ nhàng như xoa xoa.

 [Ba] 

 Ngày nào đó Vương Thanh la hét muốn xuống bếp, Phùng Kiến Vũ bất đắc dĩ nhún vai, cầm một quyển sách chạy đến ghế sa lon xem sách. 

 Không ngờ chỉ một chút không thấy Phùng Kiến Vũ ,Vương Thanh liền cầm cái xẻng chiên chạy ra. 

 "Đại Vũ, em đang xem sách gì vậy ?" 

 "Tùy tiện cầm trong tủ ra ."

 "Đẹp không?" 

 "Bình thường ⋯⋯ " 

 "Vậy em đừng xem nữa, nhìn anh đi ~ " 

 [Bốn] 

 "Đại Vũ, môi em khô quá a ~ " 

 Phùng Kiến Vũ liếm liếm môi, dường như dạo này mình không dưỡng tốt . Nghĩ tới đây đi đến ngăn kéo tìm son dưỡng môi. 

 Vương Thanh lắc đầu từ trong túi quần lấy ra son dưỡng môi , kéo người đang khom lưng tìm đồ kia qua 

 "Đại Vũ, nhắm mắt lại anh thoa cho em ~ " 

 Phùng Kiến Vũ có chút kinh ngạc, thoa son sao lại phải nhắm mắt ? Bất quá cũng không có phản bác, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.

 Vương Thanh giảo hoạt cười một tiếng, ở trên môi mình thoa hai cái , sau đó liền đem môi của mình dán lên đôi môi xinh đẹp của Phùng Kiến Vũ. 

 [Năm] 

 "Đại Vũ, thật là chán quá a⋯⋯" Vương Thanh chỉ hai ba cái liền ăn xong hủ sữa chua, tiện tay đem vỏ hộp sữa chua ném vào thùng rác.

 Phùng Kiến Vũ nhìn người đang nằm trên giường , dò hỏi: "Vậy anh muốn làm gì? Xem một bộ phim không?"

 "Không cần, anh đang nghĩ tới dáng vẻ lúc em đang tắm ~ " 

 Phùng Kiến Vũ quắc mắt nhìn: "Không cho phép nghĩ tới!" 

 "òh ⋯⋯" ngoan ngoãn kêu, Phùng Kiến Vũ lại quay đầu, Vương Thanh lại tiếp tục hồi tưởng ⋯⋯

 "Lại nghĩ cái gì vậy?"

 "Nghĩ dáng vẻ trên giường của em ~" xấu xa cười một tiếng, liền kéo người đang ngồi bên giường qua, áp dưới thân ~~ 

 ⋯⋯ chỗ này lại phải lượt bỏ a ⋯⋯ mời tự mình bổ não ⋯⋯

 -END- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy