Phần 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 [Một]


Có người hỏi Vương Thanh: "Ngươi luôn nuông chìu Phùng Kiến Vũ như vậy , chìu hư, làm thế nào?"


Vương Thanh không thèm để ý cười cười nói "Đã sớm nuông chìu đến vô pháp vô thiên, như vậy em ấy liền không thể rời bỏ tôi ~ "


[Hai]


"Đại Vũ, trước kia anh có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến chúng ta sẽ ở chung một chỗ."


"Anh làm sao vậy ? Thanh nhi ⋯⋯" Phùng Kiến Vũ nhìn Vương Thanh ngủ trưa mới vừa tỉnh dậy mệt mỏi cũng có chút nổi điên , rất là không hiểu.


"Không có gì, chẳng qua là nằm mơ thấy em đáp ứng cùng anh ở chung một chỗ, liền cao hứng không ngủ được ~ "


[Ba]


"Thanh nhi, em sợ ⋯⋯ "


"Sợ cái gì?"


Phùng Kiến Vũ không nói gì, Vương Thanh như thế nào lại không biết, Đại Vũ bất quá là sợ tình cảm của bọn họ không được tán thành ⋯⋯


"Đại Vũ, không phải sợ, em chỉ cần yêu anh, những thứ khác hết thảy đều có anh , nếu như có một ngày em nói em mệt mỏi, anh liền mang em rời đi."


[Bốn]


Phùng Kiến Vũ nhìn WEIBO khuê nữ nói với bọn họ : "Chúng tôi yêu các anh, nhưng các anh là tự do."


Phùng Kiến Vũ quay đầu nhìn Vương Thanh đang ngồi trước máy vi tính bận rộn, bá đạo nói:"Thanh nhi, em yêu anh. Nhưng mà em lại ích kỷ, cho nên thứ lỗi em không thể để cho anh lựa chọn tự do."


Vương Thanh ngẩn đầu lên nhìn Phùng Kiến Vũ cười cười trả lời một câu: "Anh không chọn tự do, anh chỉ lựa chọn em là đủ rồi."


[Năm]


Phùng Kiến Vũ nhìn Vương Thanh mới vừa trở về nhà đem quần áo dơ ném lên ghế một cái, liền lười biếng nằm trên giường hưởng thụ máy điều hòa không khí ⋯⋯


Phùng Kiến Vũ không khỏi có chút hơi giận: "Lối sống của anh chính là như vậy sao? Quần áo dơ ném một cái liền bất kể?"


Vương Thanh lập tức đứng dậy ôm quần áo dơ bỏ vào máy giặt quần áo, mở chế độ giặt.


Quay đầu nhìn Phùng Kiến Vũ đang cau mày , tiến tới trộm một cái hôn nói: "Lối sống của anh chính là yêu em."


Phùng Kiến Vũ bất đắc dĩ cười đưa tay chọt chọt Vương Thanh một chút.


[Sáu]


Ở trong thế giới của Phùng Kiến Vũ , Vương Thanh là vạn năng!


Phùng Kiến Vũ nói: "Em muốn quay phim."


Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ đi quay phim.


Phùng Kiến Vũ nói: "Em muốn ca hát."


Vương Thanh mang Phùng Kiến Vũ ra thu ca khúc.


Phùng Kiến Vũ nói: "Mở fan meeting đi."


Vương Thanh chọn sân khấu , chọn người chủ trì, chuẩn bị fan meeting


Phùng Kiến Vũ nói: "Em muốn đóng phim."


Vương Thanh chọn kịch bản , chọn cảnh quay , chuẩn bị quay phim điện ảnh.


⋯⋯


Phùng Kiến Vũ nói: " Thanh nhi nhà chúng ta là vạn năng."


Vương Thanh nói: "Anh không phải vạn năng, bởi vì anh không thể rời khỏi em."


-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy