Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



[Một] 


 "Đại Vũ Đại Vũ, chúng ta chơi kéo búa bao a?"

 Phùng Kiến Vũ liếc người nào đó đang giơ quả đấm nhỏ, mặt đầy hưng phấn .

 "Đi mà đi mà , em thắng em hôn anh một cái, anh thắng anh đánh em một cái ~ " 

 Phùng Kiến Vũ thuận tay ra một cái , đã nhìn thấy Vương Thanh mặt đầy mất hứng ⋯⋯ nguyên lai mình thua ⋯⋯

 "Ai, anh làm sao nỡ đánh em đây." 


 [Hai] 


 Đêm nào đó gặp ác mộng, Phùng Kiến Vũ từ trong mộng choàng tỉnh , liền ôm người đàn ông bên cạnh nói: "Thanh nhi, em yêu anh."

 Vương Thanh ngốc lăng nhìn người trước mắt đột nhiên cùng mình bày tỏ , tay không tự chủ đặt lên trái tim. 

 Phùng Kiến Vũ buông Vương Thanh ra nhìn thấy bộ dáng của người này, lại càng hoảng sợ , là mình đột nhiên bày tỏ nên dọa tới hắn sao? 

 "Sao vậy ? Thanh nhi." 

 "Không có gì, chỉ là mỗi lần em nói yêu enh, anh vẫn thấy như lần đầu tiên động tâm vậy."

 Vương Thanh cười như tắm gió xuân. 


 [Ba] 


 "Xin chào, xin hỏi có tiện làm một cuộc phỏng vấn không?" Ngày nào đó hai người đang đi dạo phố bị kí giả ven đường ngăn lại xin phỏng vấn. 

 Vương Thanh liếc mắt nhìn Phùng Kiến Vũ, sau đó nhìn ký giả gật đầu một cái.

 "Xin hỏi, bạn thích nhất thành phố nào?" Ký giả đem mic đưa về phía Phùng Kiến Vũ.

 "Thành phố sao? Cáp Nhĩ Tân a."

 "Tại sao vậy chứ?"

 "Bởi vì đó là quê nhà của tôi." 

 Ký giả hiểu ,cười một tiếng, sau đó đem mic đưa về phía Vương Thanh.

 "Như vậy, xin hỏi bạn thích nhất thành phố nào ?" 

 "Cáp Nhĩ Tân." 

 "Đó cũng là quê nhà của bạn sao?"

 "Không phải."

 "Vậy tại sao bạn thích nhất Cáp Nhĩ Tân?"

 "Thế nhân nói ta yêu Trường An, lại không biết ta yêu người nào đó ở Trường An ."


 [Bốn] 


 Phùng Kiến Vũ thấy trên mạng nói đem LOL của bạn trai gỡ bỏ, bạn trai cũng sẽ cùng ngươi nói chia tay.

 Phùng Kiến Vũ không tin,đi thử nghiệm một chút.

 "Thanh nhi, em hôm nay không vui, đem LOL của anh gỡ bỏ rồi ." 

 "Tại sao không vui?"

 "Ah ⋯⋯" tựa hồ không nghĩ tới Vương Thanh sẽ trả lời như vậy , Phùng Kiến Vũ ngẩn người, không nhớ mình muốn nói tiếp cái gì. 

 Lại nghe Vương Thanh nói: "Em muốn làm cái gì cũng được, chìu em đến hư cũng không sao."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy