Phần 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Một]


Có người hỏi Vương Thanh, trong trường đại học có nhiều cô gái tốt như vậy tại sao lại đối với Phùng Kiến Vũ vừa gặp đã yêu chứ ?


Vương Thanh nói: "Một người trong trời đông giá rét chỉ dùng một nụ cười liền làm bạn ấm áp ,người như vậy, tôi không có lý do gì không thương."


[Hai]


Phùng Kiến Vũ từng nói với Vương Thanh , chúng ta không thể nào ở chung với nhau. Xã hội sẽ không đồng ý, người nhà cũng sẽ không đồng ý.


Vương Thanh nói: "Cho dù em chỉ là giấc mộng của anh , anh cũng sẽ ra sức đuổi theo."


Phùng Kiến Vũ nói: "Kể cả truy đuổi cả đời cũng đuổi không kịp sao ?"


Vương Thanh nói: "Nếu như thật sự em ở xa tới mức anh không cách nào truy tìm, như vậy anh liền đem em từng ly từng tí cất giấu thật tốt."


Sau đó Phùng Kiến Vũ đáp ứng Vương Thanh ở cùng một chỗ.


Vương Thanh mỗi lần từ trong mộng tỉnh lại, cũng sẽ nhìn chằm chằm Phùng Kiến Vũ hồi lâu, cuối cùng hạ xuống trán người này một nụ hôn.


"Anh thật sự sợ đây chỉ là một giấc mộng."


Mỗi một lần, Phùng Kiến Vũ cũng sẽ mơ mơ màng màng đáp lại Vương Thanh một nụ hôn. Như vậy Vương Thanh mới có thể thật sự cảm nhận được, người này thật sự cùng mình ở cùng một chỗ, anh là biết bao may mắn.


[Ba]


Phùng Kiến Vũ hỏi qua Vương Thanh: "Chẳng lẽ mỗi một lần anh theo đuổi người khác đều là mặt dày bám dai như đĩa, ăn vạ không ngừng sao?"


"Không, em là người duy nhất có thể làm cho anh cố chấp như vậy."


[Bốn]


Phùng Kiến Vũ mỗi một lần thấy người ái mộ cùng cậu thức đêm quay phim , đưa đón ở sân bay⋯⋯ đều hết sức đau lòng.


"Thanh nhi, anh nhìn bọn họ như vậy, em thật đặc biệt đặc biệt đau lòng các cô ấy ." Phùng Kiến Vũ chỉ người ái mộ chờ ở bên ngoài , hết sức đau lòng quay đầu hướng người bên cạnh nói.


Vương Thanh gật đầu một cái, trong mắt cũng lộ ra đau lòng. Nhưng vẫn không quên an ủi người bên cạnh.


"Đại Vũ, em đáng để tất cả mọi người vì em điên cuồng, bởi vì em thật sự rất ưu tú."


Sau đó Vương Thanh sau lưng Phùng Kiến Vũ âm thầm cùng những người ái mộ nói chuyện này, về sau , người ái mộ vẫn như cũ bồi Phùng Kiến Vũ, nhưng lại không để cho Phùng Kiến Vũ đau lòng các cô ấy.


Bởi vì việc các cô ấy bồi Phùng Kiến Vũ quay cảnh đêm , Vương Thanh nói: "Mấy đứa phải ngoan, em ấy đau lòng mấy đứa, anh đau lòng em ấy , mấy đứa có biết hay không?"


Ừ ⋯⋯ chúng tôi biết.


[Năm]


Vương Thanh từng ở trong phỏng vấn được hỏi :" Vì Phùng Kiến Vũ chịu khổ nhiều năm như vậy , có đáng giá hay không?"


Vương Thanh nói: "Tôi nghĩ cả đời này sẽ vẫn đối với em ấy si tình mê luyến như vậy, có lẽ chính là kiếp trước em ấy đã hết sức đau khổ mà theo đuổi tôi , nghĩ đến đây, tôi cảm thấy vì em ấy mà phải chịu đựng cái gì đi nữa đều rất đáng giá"


[Sáu]


Lúc Phùng Kiến Vũ tứ cố vô thân , Vương Thanh nói: "Đừng sợ, em còn có anh."


Lúc Phùng Kiến Vũ vinh quang nhận giải thưởng , Vương Thanh nói: "Cố gắng lên, em còn có các cô ấy."


Lúc Phùng Kiến Vũ come out , Vương Thanh nói: "Tâm anh vẫn như lúc ban đầu , sẽ cùng em bước trên con đường thật dài này ."


Lúc Phùng Kiến Vũ kết hôn , Vương Thanh nói: "Tin tưởng anh, anh yêu em."


-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy