HIỂU VỀ TRÁI TIM -MINH NIỆM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

....
Người ta vẫn thường nói rằng nghèo là khổ, nghèokhổ, chứ ít ainói giàu khổ cả. Thật ra, người nghèo có nỗi khổcủa người nghèo mà người giàu cũng có nỗi khổ củangười giàu. Người nghèo vì không chấp nhận cáinghèo, oán ghét cái nghèo, muốn được giàu nên mớikhổ. Còn người giàu lại sợ bấy nhiêu tài sản chưađủ làm người khác nể phục, sợ bị phá sản, sợ bị kẻxấu lợi dụng hay hãm hại nên mới khổ. So ra cái khổcủa người giàu còn phức tạp và nan giải hơn ngườinghèo.

bản thân của sự cực nhọc chưa chắc đã là khổ.Chỉ vì ta kháng cự lại nó, ta muốn mình không phảivất vả mà vẫn có đầy đủ mọi thứ tiện nghi như baongười khác nên ta mới khổ. Ta chỉ biết so sánh, đòihỏi, chứ không chịu tìm hiểu căn nguyên sâu xa tạisao mình lại cơ cực.

trong thời buổi kinh tế suy thoái mà còn có công việcđể làm, để suy tính, thì đã là điều hạnh phúc lắm rồi.Cho nên, cực có trở thành khổ hay không là tùy vàothái độ của mỗi người.

nếu ta ý thức được chuyện hợptan là do nhân duyên, biết đâu chia lìa lại là cơ hội đểhai bên cùng nhìn lại mình để tạo ra cái duyên mớitốt đẹp hơn trong tương lai, thì ta sẽ không còn thấyđó là nỗi thống khổ nữa. Quả thật, đau và khổ là haicung bậc cảm xúc rất khác nhau.

Cuộc sống luôn có những điều hợp với ý ta nhưnglại mâu thuẫnvới suy nghĩ của người khác, hoặc thỏa mãn nhucầu người khác nhưng lại trái nghịch với sở thíchcủa ta. Ngay với chính bản thân ta cũng có lúc "sángnắng chiều mưa" mà chính ta còn không hiểu nổi, thìlàm sao hoàn cảnh có thể làm vừa lòng ta mãi được.Có những điều trước kia ta ghét cay ghét đắngnhưng bây giờ lại rất yêu thích;có những thứ trước kia ta hết sức say mê nhưngbây giờ lại không muốn nhìn tới nữa; có những vấnđề trước kia ta vốn xem thường nhưng bây giờ lạicảm thấy quá hệ trọng. Giả sử mọi mong muốn củata đều thành tựu hết thì thử hỏi ta sẽ trở thành cái gìvà cuộc đời này sẽ ra sao? Vậy mà ta chỉ biết đòi hỏi,chứ không chịu suy xét nó có thật sự đúng đắn vàphù hợp với khả năng của ta và hoàn cảnh hiện tạihay không.

Cóthành thì phải có bại, có hợp thì phải có tan. Tại saota chỉ muốn thành và hợp, còn bại và tan để cho ai?Lúc may mắn sao ta không tự hỏi mình có thật xứngđáng với những thành quả ấy và có nên đón nhận nóhay không. Vậy mà mỗi khi gặp xui rủi thì ta lạikhóc than ầm ĩ, đòi hỏi sự công bằng. Ta đã hưởngthụ quá nhiều từ những tặng phẩm của vũ trụ rồi thìlâu lâu bị vũ trụ lấy lại để chia sớt cho kẻ khác, thiếttưởng đó cũng là lẽ tự nhiên chứ đâu có gì là thuathiệt!

Hãy bình tâm nhìnlại xem! Không ai có thể làm cho ta khổ được cả,nếu ta có hiểu biết đúng đắn và khả năng chấp nhậnđủ lớn. Để có được khả năng chấp nhận rộng lớn, tacần phải biết thu gọn lại những mong cầu không cầnthiết của mình.

ta không thể cầunguyện cho cuộc đời đừng xô đẩy mình vào nhữnghoàn cảnh nghiệt ngã, nhưng ta có thể làm cho mìnhkhông bị ngã gục trước sóng gió cuộc đời bằng sựvững chãi từ chính trái tim mình.

Nếu ta cứ dung dưỡng chocái tôi yếu đuối mãi thì đừng hỏi tại sao đời mình cứkhổ đau hoài.

Tiến trình tháo gỡ những tâm lý tiêu cực ấy chính làtiến trình vượt thoát khổ đau. Nói chung, càng bớt tựái là càng bớt khổ đau. Hết vì cái tôi là hết khổ đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro