Chương I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1:

     Trong khung cảnh thơ mộng giữa cái nắng của mùa thu mát mẻ mà dịu dàng, ở phía sau ngôi trường cấp ba nơi tập trung tư người. Giữa đám người ấy, một cậu học sinh trong trang phục nhà trường chiếc áo sơ mi trắng dài tay với chiếc cà vạt. Trên tay cầm bó hoa oải hương, đang quỳ trước một cô bé với mái tóc xõa ngang vai cùng với chiếc váy ngắn caro của nhà trường..

- Thiên Anh, đây là lần thứ mười anh tỏ tình với em. Lần này em có thể cho anh cơ hội được không?

/ Ánh mắt cậu mang theo một tia khẩn khoản. Ngay từ lần đầu tiên gặp cô cậu đã thật sự rơi vào lưới tình. Cô gái ngốc nghếch và hậu đậu, mải nhìn điện thoại mà xuýt bị xe đâm. May sao cậu kịp thời kéo lại. Đôi mắt cô to tròn nhìn thẳng vào mắt cậu hoảng hốt vội vàng đẩy cậu ra rồi chạy đi. /

- Hạo Thiên, anh xác định là anh yêu em sao? Anh chỉ là cảm nắng em thôi, sau một thời gian rồi cũng sẽ hết.

/ Cô khẽ thở dài.. Đây là lần thứ mười cô từ chối anh rồi. Thật ra không phải cô vô tâm, trước những hành động nhỏ và sự quan tâm cũng khiến cô rung động. Nhưng mà.. Trước đây cô cũng đã từng yêu, rồi sau đó bị phản bội. Lần đó khiến trái tim cô khép kín lại. Cô sợ mở nó ra thì sẽ phải chịu tổn thương. Cô sợ cảm giác đó, khiến cô khó chịu, không dám yêu ai, không dám tin tưởng vào thứ gọi là tình yêu nữa. /

- Thiên Anh, em nghe anh nói / Cậu đứng dậy, nắm chặt lấy đôi tay lạnh buốt của cô. / Anh không biết quá khứ của em như thế nào. Dù sao nó cũng qua lâu rồi, em có thể mở lòng thêm lần nữa cho anh cơ hội được không? Anh không hứa là tương lai sẽ khiến em hạnh phúc. Nhưng anh xin thề là hiện tại sẽ yêu em hết lòng, không bao giờ phản bội em, sẽ không khiến em thất vọng sẽ không làm em khóc. Nếu anh khiến em buồn thì anh sẽ bị xe cán chết..

- Thiên.. Sao anh có thể nói như vậy chứ? /Cô vội lấy tay che miệng anh lại, đôi mắt thoáng qua một tia lo lắng và cũng có chút vui. Anh gỡ tay cô xuống hôn nhẹ vào mu bàn tay cô thủ thỉ:

- Anh nói tất cả đều là sự thật. Thiên Anh, em cho anh cơ hội nha. Em có biết là 1 tuần có 7 ngày, một ngày có 24h một giờ có 60p, 1p có 60s. Không ngày nào giờ nào là anh không nhớ em. Không giây phút nào anh không hồi tưởng tới ánh mắt nụ cười em. Tâm hồn và trái tim anh đã ngập tràn bóng hình em. Nhớ và yêu em nhiều. Anh xác định tình cảm anh dành cho em không phải là cảm nắng mà đó chính là thứ tình cảm ăn sâu vào trong trái tim anh. Lần đầu gặp em chỗ này/Anh chỉ vào ngực, nơi đang đập theo từng nhịp thở/ nó đã bị lỗi một nhịp, tim anh xao xuyến. Đồng ý làm bạn gái anh nha..

Bên ngoài mọi người hùa theo cổ vũ, các cô gái đứng đó thì đỏ mặt tim rung động. Người thì hâm mộ người thì ghen tị..

- Em.. Em.. Em đồng ý/ Giọng cô ấp úng, vừa lúng túng vừa lo sợ vui mừng thì nhiều hơn. Hai bên gò má thì đỏ ửng. Anh ôm cô thật chặt như muốn hòa vào cơ thể cơ. Cảm nhận trái tim cô đang đập loạn xạ. Khẽ đặt một nụ hôn trên môi cô, rồi tiếp hôn sâu nhìn cô nhắm chặt mắt nín thở khiến khuân mặt đỏ bừng. Anh khẽ cười, gõ nhẹ lên trán cô:

- Ngốc ngếch, sao em có thể nín thở được cơ chứ.

/ Cô ngượng ngùng khẽ tức giận đấm nhẹ vào ngực anh/

- Anh bắt nạt em~

- Anh có sao? Haha

/Hai con người cứ hạnh phúc nô đùa mặc cho những ánh mắt ghen tị. /

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bag