Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Saolại thế?"

Valni khẩn cấp tiếp tục truy vấn, Alice ngồi ở một bên, trong ánh mắt đồng dạng chớp động tò mò. Tu không nói thêm gì nữa, chỉ quay đầu nhìn về phía cửa lữ quán. Nơi đó có một chiếc xe ngựa xa hoa dừng lại, một gã người hầu canh giữ ở bên cạnh xe ngựa, nhìn thấy ánh mắt Tu, hắn thi lễ: "Tu tiên sinh, xin hỏi ngài lo liệu thế nào? Heidi đại nhân đang ở trong thành chúa phủ đợi ngài đến."

Valni che miệng biểu đạt sự giật mình của nàng, nàng biết chủ nhân phi thường anh tuấn —— vô luận loại hình thái nào, bề ngoài hoàn mỹ kia quả thực chính là kiệt tác tối cao của Sáng Thế Thần, thậm chí làm cho nàng từng mặt đỏ tim đập mạnh. Nhưng đối với Ma tộc mà nói, bọn họ thường hay chứ ý đến sức mạnh bên trong chứ không phải hình thức bên ngoài. Sau kinh diễm lúc ban đầu, hấp dẫn Valni chính là sức mạnh cường đại của Tu, tiếp xúc càng sâu càng vì sức mạnh thâm không thấy đáy kia mà run rẩy, nàng thậm chí quên mất vẻ bên ngoài xuất chúng của Tu—— thế nhưng đó lại hấp dẫn mị ma xinh đẹp nhất trong truyền thuyết kia.

Valni có chút ngạc nhiên hỏi: "Tu đại nhân, ngươi tính đi đến nơi hẹn sao?"

Tu nhìn về phía Đỗ Trạch vẫn đang quan sát, mềm nhẹ thay đổi đối tượng hỏi: "Ngươi muốn ta đến nơi hẹn không?"

Valni lúc này mới nhớ tới quan hệ của Đỗ Trạch cùng Tu, trong lòng nàng căng thẳng, nhất thời lo lắng. Ở dưới ánh mắt khẩn trương của Valni, Đỗ Trạch mặt không chút thay đổi đẩy kính mắt, thanh âm cứng nhắc không có một tia khúc chiết: "Ân."

Tu tựa hồ không chút bất ngờ nào đối với trả lời này, y tiếp tục hỏi: "Vì cái gì?"

"Nàng rất đẹp..." Hình như ý thức được chính mình nói sai, thanh niên tóc đen khẩu khí đông cứng thay đổi cái cớ khác: "Chúng ta cần giấy thông hành."

Quả nhiên giận dỗi...

Valni lo lắng nhìn về phía Tu, nàng hy vọng Tu có thể phát hiện Đỗ Trạch là đang ghen cho nên mới không được tự nhiên như vậy, lúc này tốt nhất nên trấn an đối phương một chút. Nhưng mà ở dưới cái nhìn chăm chú của Valni, Tu theo lời Đỗ Trạch gật gật đầu: "Hảo."

Valni nháy mắt lập tức nóng nảy, nàng mới vừa định hòa hoãn không khí một chút, chợt nghe đến Tu đối Đỗ Trạch nói: "Ngươi đi cùng ta."

"Rất bất tiện, đi..."

"Nếu ngươi không đi, " Thanh niên tóc vàng mắt xanh mỉm cười: "Ta sẽ không đi —— ngươi phải ở bên cạnh ta."

Nhìn đến sau khi Đỗ Trạch trầm mặc rồi nhẹ nhàng gật đầu đồng ý, Valni đột nhiên trầm tĩnh lại một chút. Quả nhiên nàng lo lắng quá nhiều rồi, Tu đại nhân xử lý mọi chuyện đều rất giỏi.

Đồng dạng trong nháy mắt trầm tĩnh lại còn có tên xuẩn manh: Nằm tào, thiếu chút nữa đã bị biến thành vật hi sinh bi thảm nhất—— ở trong toàn bộ vật hi sinh, vật hi sinh ham muốn hậu cung của nhân vật chính là chết thảm nhất, bọn họ thường hay ở thời điểm đóng góp tánh mạng thì còn phải đóng góp thêm quả dưa leo của mình.

Lúc nghe tới Tu hỏi hắn có đi hay không, Đỗ Trạch hận không thể tóm lấy đối phương lay động: Đi! Phải đi! Khi gặp mặt muội tử ngươi phải lựa chọn đề tài chứ không phải phán đoán đề tài a hỗn đản! Bởi vì quá mức kích động, nghe được nhân vật chính rõ ràng có xu hướng lỡ hẹn lần thứ hai, độc giả nội thương suýt nữa rống ra tiếng lòng: Mẹ đản, ngươi còn hỏi vì cái gì! ? Đó là một muội tử! Đó là một muội tử xinh đẹp! Đó là một muội tử xinh đẹp còn tự mặc đồ cưới!

... Đợi đã, hắn vừa mới có phải hay không nói ra một câu thấy thế nào cũng giống như là lời kẻ ham muốn hậu cung của nhân vật chính? Trong nháy mắt nhìn thấy flag tử vong của mình, Đỗ Trạch cứng nhắc bàn đến cái cớ lấy "Giấy thông hành", may mà Tu tựa hồ không để ý lắm, chỉ bảo hắn cùng đi. Khi đó phản ứng đầu tiên của Đỗ Trạch là hắn đi làm bóng đèn sao? Hơn nữa tai phone của hắn sắp hết pin. Sau khi nghe được lời nói kế tiếp của nhân vật chính, tên xuẩn manh "Bừng tỉnh đại ngộ" : Nguyên lai nhân vật chính ngại ở cùng người ta a. Vì manh chúa của hắn đi làm một hồi cảnh nhân nhục thì có sao đâu, đợi cho sau khi nhân vật chính cùng muội tử phát triển tốt đẹp, hắn có thể phủi áo ra đi, ẩn sau công danh —— tiểu sinh chỉ có thể giúp ngươi đến thế.

Sau khi nghe được Tu muốn dẫn Đỗ Trạch theo, người hầu đánh giá Đỗ Trạch từ trên xuống dưới một lượt, ngầm đồng ý. Trước khi đi, Đỗ Trạch bị Valni giữ chặt, hắn nhìn thiếu nữ áo xanh dùng ánh mắt phi thường chân thành nhìn thẳng hắn, lời nói thấm thía.

"Tu đại nhân rất trọng ngươi."

"?"

"Ngươi phải tin tưởng y, cũng phải tin tưởng chính ngươi."

"? ? ?"

"Cho nên không cần mất tự nhiên."

... Thực xin lỗi thầy dạy ngữ văn của ta chết sớm, mỗi một câu của muội tử ngươi tiểu sinh đều nghe hiểu được, nhưng đặt ở trong tình huống này đến tột cùng là có ý gì, cầu giải thích!

Không đợi Đỗ Trạch để ý quan hệ ăn khớp rõ ràng, hắn đã bị Tu mang lên xe ngựa. Người hầu ngồi ở trước xe ngựa vung roi, xe ngựa vững vàng chạy về phía thành chúa phủ.

Thành chúa phủ của Agares thành huy hoàng giống như hoàng cung, Đỗ Trạch chưa từng thấy qua hoàng cung thật sự trong thế giới này, nhưng hắn cảm thấy được cung điện thật sự cũng không tráng lệ bằng kiến trúc trước mắt. Cả tòa thành chúa phủ chỉ dùng hắc diệu thạch cùng tử mã não kiến tạo, Đỗ Trạch đã muốn nhớ không rõ bọn họ đến tột cùng xuyên qua 4 hay 5 cánh cổng làm từ ngọc phỉ thúy. Đối diện xa hoa cao cao tại thượng, Đỗ Trạch từ ngón chân đến chân tóc đều bắt đầu cứng ngắc. Xuất phát biết không bao lâu, tai phone của hắn liền đúng giờ hết pin, hiện tại lại đối mặt với quyền lực lớn như thế, khổ bức độc giả tỏ vẻ cảnh nhân nhục đầu năm nay cũng không dễ làm —— ở trong một mảnh xanh vàng rực rỡ, hắn tản ra mùi điếu ti nồng hậu không thích hợp a!

Xe ngựa chấn động, chợt dừng lại, bọn họ đã tới nơi.

Một vị Ma tộc mặc y phục quản gia đứng ở cửa, ở trong ánh mắt của hắn, hai Nhân tộc từ trên xe ngựa bước xuống dưới, trong đó thanh niên tóc vàng vẻ mặt tươi cười ấm áp, còn thanh niên tóc đen gương mặt lại cứng ngắt lạnh lùng, thoạt nhìn không hề tương xứng.

Quản gia nhìn lướt qua Đỗ Trạch rồi đem toàn lực chú ý tập trung ở trên thân Tu, hắn bất động thanh sắc đánh giá Tu một lượt, với ánh mắt xoi mói của hắn, cũng không cách nào vạch ra được thanh niên tóc vàng mắt xanh kia có khuyết điểm nào, nhiều lắm là thực lực thoáng có điểm kém cỏi. Quản gia bước đầu suy đoán một chút, đối phương ước chừng là trình độ Kiếm Sư cao cấp, cụ thể thuộc tính đấu khí thì lại nhìn không ra, ở tuổi này mà có được thực lực như thế thì cũng xem như không quá tồi.

Nếu Đỗ Trạch biết quản gia suy nghĩ gì, hắn nhất định sẽ nhộn nhạo thở hừng hực: phàm nhân ngu xuẩn a, quá coi thường vầng hào quang của nhân vật chính, còn không mau chạy đến quỳ lạy đại manh chúa ma vũ song tu cộng thêm toàn hệ ma pháp thiên phú!

Đỗ Trạch nhìn thấy tên Ma tộc mặc y phục quản gia kia đi đến trước mặt bọn họ thi lễ cùng nói một vài lời hoan nghênh, tư thái khiêm tốn của hắn lại khó nén một loại cao ngạo tận cốt. Nói xong, tên Ma tộc kia làm tư thế 'thỉnh', sau đó ở phía trước dẫn đường. Tu kéo Đỗ Trạch còn đang sững sờ đi theo.

Trong thành chúa phủ càng thêm xanh vàng rực rỡ, đèn thạch anh ánh ngọc treo trên đỉnh đầu nhẹ nhàng đong đưa, đối diện bọn họ có hai cầu thang xoắn ốc vờn quanh mà lên. Ở cuối cầu thang có một cánh cổng, khi bọn hắn đến gần thì nó tự động mở ra. Bên trong là một phòng ăn rộng mở, trên bàn bày đầy món ngon mỹ vị, mà trên ghế ngồi chủ tọa trong đại sảnh chính là mị ma đang mỉm cười với bọn họ.

Heidi mặc một thân lễ phục dạ hội vẩy cá màu tím, quần áo bó sát càng làm những đường cong trên người nàng thể hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn, nàng giống như là một mỹ nhân ngư kiều diễm, dụ dỗ thủy thủ bị lạc phương hướng. So với nàng, nữ thần lúc trước mà Đỗ Trạch vẫn thờ phụng ở trên địa cầu này quả thực là kém rất nhiều.

Nhìn thấy Đỗ Trạch, Heidi tựa hồ có chút giật mình, nhưng nàng vẫn cười khanh khách gọi người hầu tới chuẩn bị thêm chỗ ngồi. Đỗ Trạch khá tự giác ngồi xuống chỗ ngồi xa nhất kia, sau đó bắt đầu làm cho sự tồn tại của mình nhỏ dần đi.

Ăn uống linh đình, Heidi cùng Tu tựa hồ tán gẫu rất vui vẻ, Đỗ Trạch ở một bên quan sát cũng rất vui vẻ. Tuy rằng cái gì cũng nghe không được, nhưng đại trượng phu manh đại nãi (không sao cả), não tàn fan đã tự phát dùng nguyên văn cuộc đối thoại trong 《 Hỗn Huyết 》 bổ sung.

Heidi vươn tay nhẹ nhàng vờn đùa mái tóc vàng của Tu, ánh mắt mê ly: [ màu sắc thật xinh đẹp, làm cho ta nhịn không được đoán rằng ánh mặt trời ở đại lục chính diện có phải hay không cũng xinh đẹp giống như vậy... Trở thành bạn của ta được không? ](PS: [] đây là nguyên văn đối thoại trong 《 Hỗn Huyết 》được bổ sung vào não Đỗ Trạch)

[ Nàng đã thuộc về ta. ] Tu mỉm cười: [ Ta sẽ dẫn nàng quay về đại lục chính diện, nàng sẽ nhìn thấy ánh mặt trời thật sự là như thế nào. ]

Heidi mở to mắt đẹp: [... Quay về đại lục chính diện? ]

[ Không được coi thường nam nhân của nàng. Tin tưởng ta, ] Đáy mắt Tu tràn đầy ôn nhu: [ Nàng sẽ được toại nguyện. ]

Kế tiếp chính là mị ma muội tử cảm động bổ nhào vào trong lồng ngực nhân vật chính hơn nữa còn hiến thân, Đỗ Trạch đang tính toán hắn có phải hay không nên ẩn sau công danh tìm lối ra, liền nhìn thấy Heidi đứng lên, sau đó chân thành đi hướng... Hắn.

Muội tử, Ngươi tính sai đối tượng hiến thân =A=! ?

Đỗ Trạch trơ mắt nhìn mị ma xinh đẹp kia đi đến bên cạnh hắn, thân thể nhẹ nhàng nhuyễn như không có xương bước lại. Đỗ Trạch cứng ngắc đến ngay cả hô hấp cũng sắp ngừng, chỉ cảm thấy mị ma ghé vào lỗ tai hắn thổi hơi thở thơm như hương lan: "..."

Heidi nói gì đó hắn căn bản không quan tâm, Đỗ Trạch biểu tình trống rỗng nhìn chằm chằm phương hướng Tu: Tiểu sinh không có ham muốn hậu cung của nhà ngươi đâu, cho nên nhân vật chính nhà ngươi dưới đao lưu nhân lưu dưa leo ô ngao ngao!

Đầu Đỗ Trạch bị một cánh tay mềm mại lướt qua, đối diện gương mặt quốc sắc thiên hương của Heidi, hai gò má nàng ửng đỏ, môi mềm mại đỏ tươi làm cho người ta nhịn không được muốn hôn một hơi. Mị ma cười yếu ớt, sóng mắt lưu chuyển hút lấy linh hồn người khác, nhưng mà Đỗ Trạch đối diện nàng, lúc này thế nhưng trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.

Muội tử, ngươi muốn dưa leo của vật hi sinh cứ như vậy rơi xuống sao QAQ?

Heidi giật mình nhìn thanh niên tóc đen, đối phương nhìn nàng như là thấy được mặt nạ xinh đẹp hé ra khủng bố. Dưới ánh mắt lạnh như băng kia, nàng có thủ đoạn cũng không cách nào thi triển ra được. Heidi từ trên người Đỗ Trạch đứng lên, đi trở về chỗ ngồi của mình. Nàng hơi hơi nhíu mi lại, nhìn về phía thanh niên tóc vàng vẫn không lên tiếng.

"Ngươi sớm biết là như thế này?"

"Ta biết. Hắn nhìn ngươi, giống như là nhìn một bức tranh." Tu nhẹ giọng nói, thanh âm gần như lẩm nhẩm: "Hắn rốt cuộc là như thế đó."

Heidi không phải không thừa nhận Tu hình dung thật sự chuẩn xác, nàng có thể từ trong mắt thanh niên tóc đen kia nhìn thấy kinh diễm cùng thưởng thức, nhưng lại nhìn không tới đáy lòng.

"Ta thua." Heidi thừa nhận nàng hấp dẫn không được Đỗ Trạch."Về tiền đặt cược, ta sẽ chuẩn bị tốt giấy thông hành cho ngươi." Nàng chăm chú nhìn Tu: "Ngươi thật sự không lo lắng chút nào sao? Nếu ngươi nguyện ý, ngươi có thể có được tòa thành này —— "

Tu lắc đầu, Heidi thấy thế rất thất vọng, bộ dáng bất lực kia có thể làm cho mỗi một phái nam bình thường đều sinh ra xúc động muốn che chở.

" Bữa tối cùng các ngươi thực vui vẻ, ta sai người đi chuẩn bị phòng, đêm nay xin mời tạm thời ở trong này nghỉ ngơi đi."

***

Tu sau khi tắm rửa xong, đi ra lại phát hiện không thấy Đỗ Trạch, ngồi ở trên giường chính là Heidi một thân lụa mỏng. Mị ma xinh đẹp kia đối y lộ ra tươi cười quyến rũ: "Đang tìm đồng bạn của ngươi sao? Ta thỉnh hắn đến một phòng khác nghỉ ngơi rồi."

Heidi đứng lên đi về phía Tu, quần áo lụa mỏng manh căn bản che không được phong cảnh kiều diễm kia.

"Ta nghĩ rằng, vẫn có chút không cam lòng..."

Nàng tháo dây lưng trên quần áo, áo tơ nhẹ nhàng trượt xuống, lộ ra thân thể hoàn mỹ.

"Cho nên ta đến thực hiện nỗ lực cuối cùng."

Mị ma xinh đẹp không.một.mảnh.vải đứng ở trước mặt Tu, thanh âm ngọt ngào.

"Ngươi sẽ thích loại cảm giác này... Muốn thử một lần không?"

******

******

—— Chúng ta đánh cược đi? Nếu ngươi có thể hấp dẫn hắn, ta sẽ ở lại trợ giúp ngươi; nếu không thể, thỉnh đưa giấy thông hành cho chúng ta.

—— Hấp dẫn hắn?

—— Không được coi thường hắn. Tin tưởng ta, ngươi làm không được.

—— Ngươi sớm biết là như thế này?

Y biết, luôn luôn đều rất rõ ràng.

Người kia rốt cuộc sẽ như thế, luôn luôn đều nhìn thế giới này, vẻn vẹn chỉ là nhìn, không bao giờ tham dự vào trong.

Quả thực giống như... Thần. (không liên quan nhưng ta nghĩ Đỗ Trạch là Thần Đằng a~~ XD *đọc lái lại sẽ hiểu thôi* )

...

Nếu người kia là Thần.

Y muốn xâm phạm Thần.

——【Hộp đen 】

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Nhân vật chính: Chúng ta đánh cược đi? Nếu ngươi có thể hấp dẫn được ta, hôm nay nghỉ ngơi; nếu không thể, đêm nay bát chủng tộc.

Độc giả: ( xuất ra toàn thân thế võ câu dẫn nhân vật chính, sau đó bị nhân vật chính đẩy ngã )... Ngươi gạt ta! ! ! Không phải ta thắng sao! ?

Nhân vật chính: Không đẩy ngã ngươi thì sao chứng minh được ta bị hấp dẫn.

Tác giả: Ai thua ai thắng, đó là cả một vấn đề.

***


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro