chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 15.

Texas, thành phố Dallas.

SuA và Seulgi cùng nhau ăn tối tại nhà. Căn nhà này người ở là SuA nhưng Seulgi thì lại ghé đến đây khá là thường xuyên, khoảng một tuần lại thấy cô ấy xuất hiện ở đây, cùng SuA ăn bữa tối rồi ngủ một đêm rồi rời đi. Vì sự biết ơn đối với Seulgi nên SuA không cảm thấy phiền phức gì cả, ở một nơi xa lạ như này nếu có một ai đó ở bên cạnh trò chuyện thì cũng thật là hay.

SuA hỏi thăm về Seulgi thì biết được cô ấy là một diễn viên, cô cũng rất thường xuyên xem phim truyền hình nhưng cô lại không biết đến sự tồn tại của Seulgi, hóa ra là cô ấy chuyên đóng phim điện ảnh. Một diễn viên mà luôn nhận những dự án phim điện ảnh thì được coi là một diễn viên chuyên nghiệp hạng A, những ai bắt đầu nghề diễn thường phải bắt đầu bằng những vai diễn phim truyền hình nhiều hơn.

Seulgi cũng đã đôi lần xuất hiện ở phim điện ảnh Hollywood với những vai diễn phụ. Cô ấy quả là một người xinh đẹp và tài năng.

Seulgi ban đầu nói rằng cô ấy không lui tới Mỹ nhiều nữa nên muốn bán căn nhà, vậy mà dạo gần đây cô ấy lại đến thăm SuA đều đặn một lần một tuần, bay từ Hàn sang Mỹ rồi lại từ Mỹ sang Hàn như đi chợ. SuA cảm thấy choáng ngợp bởi sự giúp đỡ của Seulgi, có lúc cô cảm thấy thật ngại, nhưng Seulgi luôn nói rằng cô không được như vậy.

Có thể Seulgi rất muốn có con và xây dựng gia đình, khi cô ấy bị thất bại thì cô ấy cảm thấy trân trọng những người có con thành công như SuA nên cô ấy rất muốn giúp đỡ cô.

Seulgi có nói một lý do việc cô ấy lăn xả ở bên cạnh SuA, là vì SuA hiện đang là mẹ bầu đơn thân, cô ấy cảm thấy có trách nhiệm phải giúp đỡ cô.

SuA theo kế hoạch là muốn tự mình làm mọi thứ, cô đã trang bị cho bản thân một tinh thần sắt thép để xử lý mọi vấn đề phát sinh trong cuộc sống. Nhưng khi Seulgi xuất hiện, cô cảm thấy cô không nhất thiết phải như vậy, cô cần phải mở lòng nhiều hơn.

Nếu không thì Gahyeon sau này được sinh ra sẽ bướng bỉnh và tiêu cực giống cô mất.

SuA đã đi siêu âm vào tháng vừa rồi, và bác sĩ thông báo đây là một em bé gái.

Cô đã suy nghĩ đến việc đặt tên cho bé và chọn cái tên là Gahyeon, Kim Gahyeon. Cái tên này có ý nghĩa là luôn tập trung vào hiện tại và tiến bước.

Trong quá trình mang thai cô không gặp điều gì quá khó khăn, trộm vía SuA là người vốn đã quan tâm sức khỏe từ thời còn trẻ nên cô có một hệ miễn dịch khá tốt. Thỉnh thoảng cô bị mất ngủ và hơi mệt nhưng không quá nặng, cô cố gắng ăn uống điều độ rồi nó lại hết.

Trong những cuộc gặp với Seulgi suốt hai tháng qua, hai người gặp nhau trò chuyện về những chủ đề xoay quanh cuộc sống, ăn uống rồi xem phim và đi ngủ. Căn nhà này có hai phòng ngủ nên Seulgi luôn ngủ lại ở đây, rồi ngày hôm sau cô ấy lại xuất phát về Hàn tiếp tục công việc.

Seulgi nấu ăn rất ngon nên hầu như mỗi lần gặp nhau là cô ấy sẽ tới nhà cùng với một vài túi đồ thực phẩm rồi cô ấy xắn tay vào bếp nấu nướng. Vì SuA không phải là người thích kể chuyện riêng tư nên Seulgi chỉ biết về cô đơn giản một vài thông tin. Đó là cô đang làm CEO cho tập đoàn DCC có trụ sở ở Hàn, hiện đang làm việc từ xa, cô đang mang thai một đứa bé gái, người đồng hành cùng cô là một cô gái, giữa hai người đang có trục trặc nên không gặp nhau, chỉ vậy thôi.

Trong bữa ăn tối yên bình thì tự dưng có tiếng chuông cửa.

Cả SuA lẫn Seulgi đều ngạc nhiên quay ra. Không có lời giải thích nào hợp lý cho cái tiếng chuông này cả, vì không có ai biết tới nơi này. SuA sống ở đây không hay giao lưu hàng xóm, cô chỉ ở nhà quanh quẩn với công việc nhà và công việc ở công ty trên laptop. Seulgi cũng không có mối quan hệ nào quá thân thiết ở Mỹ, cô ấy bay đến đây chỉ để gặp SuA.

Vậy rốt cuộc là ai đang đứng ở trước cửa?

---

Siyeon bình tĩnh bấm chuông lần một, rồi lần hai, rồi cô tự dưng mất bình tĩnh bấm chuông liên tục.

Bác sĩ Choi chủ động gọi điện cho cô và báo một tin vô cùng sốc.

Kim SuA đã mang thai được 5 tháng, lần thụ tinh nhân tạo đầu tiên đã thành công. SuA đến gặp bác sĩ Choi vào 2 tháng trước để khám thai lần cuối, thời điểm cô ấy chuẩn bị bay đi Mỹ để sinh sống.

Kim SuA bay tít sang tận Mỹ sống mà Siyeon không hề hay biết. Trước khi SuA rời khỏi Hàn Quốc, cô ấy đã nói chuyện với bác sĩ Choi về nơi ở mới và đến tận giây phút này Siyeon mới được biết hết mọi chuyện.

Siyeon vô cùng tức giận vì bác sĩ Choi giấu cô một chuyện nghiêm trọng như vậy suốt mấy tháng liền. Bác sĩ Choi đã rất hối hận và xin lỗi cô, cô ấy đã suy nghĩ suốt một thời gian để đưa ra quyết định gọi cho Siyeon thông báo.

Kim SuA thật sự quá độc hại, dù Siyeon biết cô đã gây lỗi nặng nề với SuA, nhưng mọi hành động của cô ấy khiến cô cảm thấy thống khổ, cô sắp bị bệnh trầm cảm đến nơi rồi.

Sau cuộc gọi với bác sĩ Choi, Siyeon vội vàng vứt bỏ mọi công việc và chuẩn bị bay đến Mỹ ngay lập tức mặc kệ mọi sự ngăn cản của Wendy và ekip. Wendy nói rằng công việc đang dang dở nên cô cần phải làm nốt, khoảng vài tuần nữa là được nghỉ dài ngày, nhưng Siyeon không thể kiên nhẫn nổi, cô vứt mọi lịch làm việc cho Yeri, trợ lý phụ trách mảng video cho Wendy rồi cô rời khỏi Hàn Quốc.

Cánh cửa được mở ra, SuA xuất hiện cùng với một người phụ nữ ở đằng sau.

- Singnie? – SuA hoảng hốt.

- Kang Seulgi? – Siyeon bàng hoàng bất động.

Seulgi chớp mắt một cái, cái đầu chợt hiểu nhanh ra đây là người đồng hành cùng SuA với cái thai trong bụng của cô ấy.

Và đây cũng là quản lý của Wendy, bóng dáng luôn ở cạnh cô ca sĩ kiêu ngạo đó.

- Singnie, em đang làm gì ở đây vậy? – SuA run rẩy hỏi, cô không ngờ được Siyeon lại đến tận Mỹ.

- Kang Seulgi, cô đang làm gì ở đây với bạn gái của tôi vậy? – Siyeon không nhìn SuA, đâm thẳng vào người đang đứng ở bên trong, ánh mắt lạnh băng.

- Seulgi, không phải như vậy – SuA quay sang nhìn Seulgi với một ánh mắt ái ngại.

- Tôi nghĩ bạn gái của cô không nghĩ như vậy đâu Sing – Seulgi cười nhếch, kéo SuA ra đằng sau và bước một bước đối diện với Siyeon, cô không biết rõ tên người này nên đành nương theo cách gọi của SuA.

- Seulgi-sshi, cô đã có nhiều giải thưởng trong nước và ngoài nước rồi vậy mà cô còn ham hố cái giải thưởng ở lễ trao giải vừa rồi? Tôi biết cô có đủ khả năng để mua chuộc bất cứ cái gì, nhưng hành động của cô quá nhỏ nhen cô không thấy vậy sao? – Siyeon gằn giọng nói, trong lòng cảm thấy thêm phần bực mình khi thấy hành động thân mật của Seulgi với SuA.

- Wendy cũng đâu có xứng với cái giải thưởng đó, một ca sĩ chân ướt chân ráo bước vào ngành diễn mà đòi có giải thưởng sao, tất cả các phiếu bình chọn đều là do đống fan hâm mộ mù quáng của cô ta.

- Cô không có đủ tư duy để tin tưởng vào việc một người có thể làm tốt ở mọi lĩnh vực à? Wendy diễn tốt là điều mà rất nhiều người công nhận kể cả những tiền bối trong nghề, cô nên tìm hiểu và đọc nhiều hơn đi – Siyeon nheo mắt mỉa mai, cô vẫn đang không hiểu tại sao hai cái người kia lại quen nhau, mối quan hệ của họ tiến đến đâu rồi?

Trong lòng rần rần sự ghen tuông, cô vô cùng ghét Kang Seulgi vì cô ta đã khiến cho Wendy đau khổ, giờ cô lại có thêm lý do nữa để ghét tiếp.

- Cô muốn sao cũng được, kết quả vẫn không có gì thay đổi – Seulgi cười ngạo nghễ.

- Cô nghĩ hành động của cô sẽ đem lại kết quả gì? Irene quay lại với cô à? Cô đã quá ảo tưởng rồi Kang Seulgi.

Seulgi nắm chặt bàn tay khi Siyeon nhắc đến cái tên kia.

- Giờ phiền cô tránh ra, tôi có chuyện cần nói với bạn gái tôi – Siyeon dứt khoát nói, ánh mắt như sát thủ.

Cô đã đi tìm hiểu lý do Kang Seulgi gian lận giải thưởng, vì người yêu của Wendy hiện tại, là bạn gái cũ của Seulgi, có thể cô ta chưa quên được tình cũ nên coi Wendy là cái gai trong mắt.

Wendy hẹn hò với Irene, con gái giám đốc Bae của SM, hai người họ mới hẹn hò được vài tháng gần đây. Khi biết Wendy hẹn hò, Siyeon không hài lòng nhưng cũng tạm chấp nhận vì Wendy đang hẹn hò với con gái của giám đốc chứ không phải ai xa lạ. Nhưng việc hẹn hò này đã khiến cô ấy mất một giải thưởng danh giá mà cô ấy luôn ao ước, Siyeon đã khuyên nhủ Wendy nên tập trung vào sự nghiệp và gác mối quan hệ tình cảm này sang một bên, nhưng Wendy ngang bướng phản đối.

Cô ấy nói rằng Siyeon không có quyền gì xen vào chuyện tình cảm của cô ấy, dù ngắn ngủi nhưng mối quan hệ của hai người họ rất bền chặt. Bản thân Siyeon cũng có một mối quan hệ như vậy nên cô không còn quyền gì để ngăn cản Wendy nữa.

Và cái vấn đề nhức nhối đang tồn tại trong cô đây là hình ảnh SuA và Seulgi đứng cạnh nhau. Cô không thể chấp nhận được cảnh này vì Kang Seulgi là người cô rất ghét.

Seulgi cố gắng kiềm chế cảm xúc tức giận của mình, cô thở hắt một cái rồi bước vào bên trong, chạm vai SuA nhắc nhở.

- Nếu có vấn đề gì thì gọi tôi nhé, tôi ngồi chờ trong nhà.

Siyeon chỉ chờ có thế, vội nắm lấy tay SuA và kéo ra khỏi nhà.

SuA biết rằng nếu mình chống cự cũng vô ích nên đi theo Siyeon. Hai người đi bộ một quãng khá dài, đi tới tận ra công viên, cách căn nhà khoảng 300 mét.

Ở đây không có một bóng dáng ai hết, mặt trăng đã lên rất cao, ánh sao phủ sáng khắp màn tối. Siyeon đứng đối diện SuA, ánh mắt lạnh lẽo vừa nãy đã mềm mại lại, cô nhìn cái bụng đang tròn tròn của SuA một cách yêu thương.

Kim SuA sau 3 tháng gặp lại đã thay đổi màu tóc, tóc cô ấy hiện tại đã phai ra màu vàng.

Dù ở trong trạng thái nào đi chăng nữa SuA vẫn luôn xinh đẹp, cô luôn bị rung động khi nhìn thấy ngoại hình của cô ấy.

SuA ngại ngùng rút tay ra khỏi Siyeon, hành động đó làm người kia hụt hẫng.

- Baby….tóc chị đổi màu rồi, trông thật sự rất xinh đẹp.

- ……………

- Baby….em biết chị vẫn chưa muốn nói chuyện với em, nhưng thực sự chúng ta cần nói chuyện.

- ……………. – SuA lảng tránh đôi mắt nhìn thẳng của Siyeon.

- Em không hiểu tại sao chị lại giấu em về cái thai như vậy. Chị đã mang thai được 5 tháng và chỉ còn hơn 4 tháng nữa em bé sẽ được sinh ra và chị không có ý định nói cho em biết về điều này? Nếu bác sĩ Choi không tiết lộ mọi thứ thì em phải làm sao đây?

- …………………

- Đó là con của chúng ta mà, có dòng máu của chị và có dòng máu của em, chúng ta là gia đình của nhau, đáng lẽ chúng ta phải ở cạnh nhau để chăm sóc cái thai này. Chị tự mình làm mọi thứ như vậy có phải là thiệt thòi cho đứa bé hay không?

- Vậy là em đổ lỗi cho tôi? – SuA uất ức nói, ánh mắt màu đen phảng phất giọt nước.

- Không, người có lỗi là em, em thật độc hại, em đã làm tổn thương chị. Em có làm gì đi chăng nữa thì cũng không thể xóa bỏ lỗi lầm này được, em rất hối hận về điều đó, em sẽ hối hận suốt cả phần đời còn lại của em. Nhưng em không phản bội, em chưa bao giờ phản bội chị, từ lúc chúng ta gặp nhau đến tận bây giờ em chỉ yêu mình chị, đó là sự thật.

- Singnie, từ lúc em xuất hiện cuộc đời của tôi xoay chuyển đến chóng mặt. Nếu em không ở cùng tôi khi đến tòa án, tôi sẽ mềm lòng với ba mình hơn, tôi sẽ có thể nói dối được để ông ấy không phải đi tù nữa. Nếu không có em, tôi sẽ không phải bán căn nhà mà tôi đã từng ở rất lâu nữa. Nếu không có em, tôi sẽ không phải chịu đau khổ vì cảm giác bị phản bội nữa. Nếu không có em, tôi sẽ không phải chịu những áp lực của cái thai này nữa. Nếu không có em, tôi sẽ không phải bay đến tận Mỹ ở và bắt đầu một cuộc sống mới hoàn toàn nữa.

- Baby, em phải nói bao nhiêu lần là em không hề phản bội chị, xin chị đừng nghĩ vậy nữa được không? – Siyeon chạm tay lên má SuA, gạt đi những giọt nước mắt rơi của cô ấy.

- Dù em có nói gì đi chăng nữa, cái định nghĩa của từ phản bội trong tôi vẫn không thay đổi.

- Chúng ta gặp nhau đến bây giờ là 10 tháng, hẹn hò trong 7 tháng, và chị hối hận vì tất cả mọi thứ đã xảy ra?

- ………………….

- Em biết chị đang cố gắng nói những điều tồi tệ để đuổi em đi và khiến em bỏ cuộc, nhưng không, em không phải là người dễ buông bỏ kế hoạch của mình. Em chưa bao giờ lên bất cứ một kế hoạch nào trong cuộc đời của em, chị là kế hoạch đầu tiên của em. May mắn đã mỉm cười với chúng ta nên con của chúng ta xuất hiện sớm hơn chúng ta tưởng, chị nghĩ em sẽ buông bỏ cái phước lành tuyệt vời này sao?

- ………………..

- Cho em một cơ hội để sửa chữa mọi thứ được không?

- …………………….

- SuA…..baby, chị còn yêu em không?

- …………………..

- Chị còn yêu em phải không? – Siyeon một tay nắm tay SuA, một tay sờ lên bụng cô ấy, xoa nhẹ.

- ……………………

- Về nhà với em được không?

- …………………..

- Nhìn chị đứng cạnh một người khác em cảm thấy đau đớn, em không hiểu tại sao chị lại quen một người độc hại như Kang Seulgi.

- Một người độc hại không có quyền gì để chê bai người khác độc hại – ánh mắt của SuA còn ươn ướt, nhưng tông giọng thì lạnh tanh.

Trái tim của Siyeon tan vỡ, SuA bênh vực một cô gái khác trước mặt cô.

- Em không biết Seulgi tiếp cận chị là mục đích gì, Irene là người yêu cũ của cô ta và là người yêu hiện tại của Wendy. Seulgi vẫn còn yêu Irene nên rất ghét Wendy và tìm cách phá mọi công sức của Wendy, khiến cô ấy bị mất giải thưởng mà cô ấy luôn mong ước.

- ………………….

- Chị không thể ở cạnh một người như vậy được. Chỉ còn hơn 4 tháng nữa là sinh em bé, chúng ta cần phải ở cạnh nhau, em sẽ chăm sóc cho chị. Em sẽ bù đắp tất cả, những thứ chị đã phải chịu đựng, em sẽ đền bù mọi thứ.

- ……………………….

- Baby, em cầu xin chị đấy, em không thể sống thiếu chị được – Siyeon dựa trán mình vào trán SuA.

- ………………………

- Hãy nói gì đi baby, đừng im lặng như vậy – Siyeon khản giọng, nước mắt tuyệt tình rơi thật đau buồn.

- Tôi muốn sinh Gahyeon ở đây.

- Gahyeon? Là một bé gái sao? – Siyeon bất ngờ.

- Đúng rồi, Kim Gahyeon.

- Chị có ý định gạt em ra khỏi cuộc đời của Gahyeon? – Siyeon rơi nước mắt nhiều hơn, cô bàng hoàng khi nghe SuA đọc họ tên của đứa bé.

- Tôi mang nặng đẻ đau, đứa bé là của tôi không phải sao? – SuA phũ phàng.

- Trong đó có một nửa trứng là của em, người hiến tinh trùng là bạn của em, em là người tìm ra cậu ấy. Chị không thể gạt công sức của em ra như vậy được – Siyeon uất ức phản đối.

- Vậy thì em ở đây mà chứng kiến đứa bé được sinh ra – SuA buông giọng vô tâm, cô biết rằng Siyeon bận rộn sẽ không thể nào ở Mỹ được, nói xong cô quay lưng bước về phía căn nhà.

Siyeon hoảng loạn đi theo, đứng trước mặt chặn SuA.

- Chị đang muốn ép em vào đường cùng đúng không?

- …………….

- Giờ chị muốn gì? Chị muốn em làm gì? EM PHẢI LÀM GÌ THÌ CHỊ MỚI THA THỨ CHO EM? – Siyeon đột nhiên hét lên.

Tiếng hét vang vọng cả không gian khiến cho cây cối côn trùng đều muốn nín thở.

SuA chấn động nhìn cảm xúc trào dâng của Siyeon, cô sợ hãi đành nhẹ giọng một chút, tông giọng phảng phất nỗi khổ đau.

- Ý tôi là……tôi muốn sinh Gahyeon ở đây, em muốn gặp đứa bé thì em cứ việc đến.

- Điện thoại của chị đâu?

- Để làm gì?

Siyeon thò tay vào trong chiếc áo khoác SuA đang mặc tìm cái điện thoại. SuA hoang mang vô cùng nhưng chỉ đành đứng im.

Siyeon lôi ra được chiếc điện thoại của SuA.

- Mở khóa nó đi.

SuA không dám phản kháng, vội làm theo. Khuôn mặt Siyeon hiện tại trông như sát thủ, nếu cô không muốn mất mạng thì cô nên ngoan ngoãn. Siyeon là người luôn bình tĩnh trong mọi vấn đề, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy cô ấy vượt ra khỏi sự kiểm soát như vậy.

Siyeon lấy số điện thoại mới của SuA lưu lại rồi kiểm tra cái điện thoại của cô ấy. Đây là chiếc Iphone có thể gắn được 2 Sim và cô thấy rằng cái Sim Hàn Quốc không có sóng của SuA đang có 281 tin nhắn chưa đọc.

Cô biết rằng đó là những tin nhắn cô nhắn cho SuA suốt những tháng qua, và giờ cô mới biết rằng SuA đã đổi tên số điện thoại của cô sang cái từ “kẻ độc hại”

- Vậy là chị không đọc tin nhắn của em – Siyeon thở mạnh, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh, cô không thể hét vào mặt SuA ngay lúc này được vì sẽ ảnh hưởng đến đứa bé. Cô nhanh chóng đổi lại cái tên về tên cũ là “Singnie”, và cô cũng mau chóng lưu số điện thoại của cô vào cái Sim ở Mỹ của SuA, cũng là tên “Singnie”

- ………………..

- Hứa với em một điều, nếu không thì em không cho chị quay về căn nhà đó đâu – Siyeon nhét điện thoại vào lại túi cho SuA rồi đe dọa, cô không muốn nhẹ nhàng với Kim SuA nữa, để trị cái con người bướng bỉnh này chỉ còn cách dùng ngôn từ mạnh mẽ mà thôi.

- Điều gì?

- Luôn phải nghe cuộc gọi của em, luôn phải trả lời tin nhắn của em.

- ………………………

- Em sẽ về Hàn Quốc sắp xếp công việc, khoảng vài tuần nữa em sẽ quay lại đây ở với chị cho đến khi chị sinh Gahyeon.

SuA nghe xong để đó, cô không hiểu với tính chất công việc của Siyeon thì cô ấy sẽ sắp xếp kiểu gì. Việc cô quyết định sinh con ở Mỹ lý do là vì muốn chặn cơ hội Siyeon ở gần đứa bé. Đau khổ đã làm cho cô đôi lúc muốn Gahyeon là của riêng mình, cô không muốn chia sẻ đứa bé này với ai hết. Cô cảm thấy một mình như bây giờ thật tốt.

- Sau khi Gahyeon ra đời, cả gia đình chúng ta sẽ về Hàn.

- Ai cho em cái quyền tự quyết mọi thứ như vậy? – SuA nhăn mặt.

- Chị không muốn thì cũng phải theo, giờ chị có hứa không? – Siyeon nói chuyện dứt khoát, không còn cái giọng năn nỉ tình cảm như vừa rồi nữa.

- ……………….

- Có hứa không thì bảo?

- Được rồi, hứa – SuA chẹp miệng quay mặt đi.

Siyeon vui mừng trong lòng, tiến lại gần mặt SuA.

SuA có ý lảng tránh nhưng bị Siyeon nắm cằm xoay về giữa. Siyeon nhẹ nhàng hôn lấy đôi môi mỏng mềm của SuA.

Siyeon như phát điên ngay lập tức, đã bao lâu rồi cô không được hôn cô ấy cơ chứ.

SuA rên nhẹ, nắm vào vạt áo trên ngực Siyeon để chống đỡ cơ thể.

Siyeon tấn công SuA một nụ hôn, rồi hai nụ hôn, rồi đến nụ hôn thứ mấy cô cũng không đếm nổi nữa, lưỡi cô hoạt động hết công suất bù lại cho những tháng ngày cô đơn vừa rồi, cô nắm cổ SuA đẩy nụ hôn vào thật sâu.

Khi cả hai không còn miếng không khí nào thì Siyeon thả SuA ra, người kia thở hồng hộc như vừa đi thi chạy về.

- Seulgi đã hôn chị chưa vậy? – Siyeon tò mò hỏi, cơn ghen của cô vẫn chưa thuyên giảm.

- Tôi và Seulgi chỉ là bạn bình thường, tôi không có lăng nhăng như em – SuA bực mình nói.

Siyeon thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

- Căn nhà đó là chị mới mua hả?

- Không, nhà của Seulgi, cô ấy cho tôi.

- Cho? – Siyeon ngạc nhiên.

- Seulgi không dùng đến căn nhà đó, và cô ấy bị thừa tiền, nên cô ấy cho không – SuA trả lời nhẹ bâng như kiểu không có gì.

Siyeon vừa được nhẹ lòng vài giây thì chợt bị nặng lại, cô không biết Seulgi có ý đồ gì với SuA.

Trời đã quá muộn rồi, SuA đòi đi về và không nói chuyện nữa. Siyeon đành nắm tay đưa cô ấy về lại căn nhà kia. Khi về đến nhà thì biết rằng Seulgi đã rời đi vì cô ấy có việc bận, cô ấy để lại một tờ note dán lên bàn. Siyeon chào tạm biệt SuA rồi rời khỏi, cô có chuyến bay về Hàn đêm nay nên cô không thể ở lại lâu hơn được, công việc bận rộn vẫn đang chờ cô.

Trên máy bay, Siyeon trong đầu mải suy nghĩ đến việc làm sao để tách SuA và Seulgi ra, cô cảm thấy bất an nếu cứ để hai người họ ở cạnh nhau.

Kết thúc một đêm đầy biến cố.

End chap 15.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro