5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ngày không còn Yoojung thì tình cảm giữa Seola và cô đã dần tốt đẹp hơn trước, Seola bây giờ không chỉ là bạn của cô mà còn gần như là người thân trong gia đình, Seola lo cho cô mọi thứ. Lần đó là sinh nhật Lucy, cũng là cái sinh nhật đầu tiên Doyeon được mời tham dự theo đúng hình thức của nó. Hôm đó cô đang nghịch đất sét thì thấy Seola xuất hiện trong bộ đầm trắng rực rỡ…nhìn Seola lúc đó như nàng công chúa bước ra từ truyện cổ tính, đẹp đến mê hồn. Seola nhìn cô từ đầu đến chân rồi nhíu mày:
-          Doyeon biết bây giờ là mấy giờ rồi không mà chưa chịu chuẩn bị đi nữa?
Cô ngơ ngác quẹt tay vào áo:
-          Đi thì đi chứ chuẩn bị cái gì?
Seola tròn xoe 2 mắt:
-          Trời ạ ! Cậu định đi sinh nhật trong bộ dạng như vậy đó hả? vào tắm rửa thay đồ đi.
-          mình mới tắm rồi, đồ thì chưa có giặt.
Seola thở dài bắt cô vào tắm lại lần nữa rồi tự mình vào soạn đồ cho cô, ai dè mở tủ đồ của cô ra Seola bén té ngữa, đồ cô như 1 đống bùi nhùi, toàn đồ cũ, cái thì rách vai, cái thì rách đầu gối hầu như không có cái nào ra hồn cả. Hết cách Seol đành chọn lấy bộ đồ đi học quần tây, áo sơmi trắng ra cho cô bận đỡ nhưng cô 1 mực không chịu bận, còn la làng:
-          Bận đồ đi học tụi nó bảo mình ở dơ đi học về không chịu tắm rồi sao?
-          Thì Doyeon cứ nói là sáng giờ đi mua quà với mình nên không có thời gian thay đồ?
-          Nhưng mà bây giờ Seola đã thay đồ rồi đấy thôi ! Cậu có thời gian thay đồ thì tại sao mình không có?
Hết cách Seola đành cởi bỏ cái áo đầm công chúa rực rỡ của mình và ra thay vào đó là bộ đồ đi học thường ngày để “xứng” với cô. Qua lần đó được sự cho phép của chú cô, Seola đã dẫn Doyeon đi mua sắm 1 đống áo quần mới. Doyeon thích lắm, cứ cười tít mắt mãi thôi. Quan hệ 2 bên gia đình cô,Seola cũng dần tốt lên. Chú thường xuyên gởi cô ở nhà Seola mỗi lần đi công tác xa, có lần cô ở bên đó cả tháng trời không chịu về nhà ! ở bên đó mẹ của Seola rất thương cô vỗ béo cho cô mập mạp trắng trẻo lên thấy rõ, Seola vẫn kèm cho cô học, lên năm lớp 7 cô đã đứng nhất lớp, vượt qua mặt cả Seola,Doyeon vẫn không thể nào hiểu nổi Seola là người kèm cho mình học thì tại sao mình lại có thể học giỏi hơn Seola cơ chứ? nhưng rõ ràng lần nào điểm thi của cô lúc nào cũng nhỉnh hơn Seola đôi chút. Cô thấy lạ nhưng cũng không quan tâm lắm đến những chuyện đó, thời gian bên Seola thật sự khiến cô cảm thấy rất vui và an toàn. Cứ mỗi khi đến hè cô lại kéo cả Seola về nhà ngoại với mình vì sợ Seola biến mất như Yoojung, 2 bên gia đình đã khá thân với nhau nên chuyện Seola đi về quê ngoại cùng Doyeon cũng không có gì khó khăn. Cứ như vậy mà đôi bạn ấy đã dính chặt lấy nhau, không giây phút nào xa rời. Cứ tưởng chừng như cái tên Choi Yoojung đã hoàn toàn biến mất khỏi trí nhớ của Kim Doyeon nhưng đôi khi thỉnh thoảng người ta vẫn hay nhìn thấy 1 cậu nhóc ngủ quên trên cây phượng vỹ sau trường.
Lên năm lớp 8 sau khi kết nạp đoàn cô hiên ngang trở thành Liên đoàn trưởng của trường, còn Seola đứng phía sau là liên đoàn phó, vậy là mọi quyền lực lúc này nằm trong tay cô, được mọi người kính nể Doyeon rất vui, cô cũng không hiểu sao mình lại được chọn chứ không phải là Seola? Nói chung tuy là đoàn trưởng nhưng hầu như mọi công việc lớn bé đều do 1 tay Seola giải quyết, Doyeon chỉ có cái trò ra oai với mọi người là hay thôi.
Dạo này gần đây đã có xuất hiện 1, 2 vệ tinh vây bám xung quanh Seola đều này làm cô cực kì khó chịu, không biết vì lý do gì mà cô lại không hề thích điều đó xảy ra, trước mặt mọi người cô thường bắt Seola có những cử chỉ thân mật với mình chẵng hạn như nắm tay, khoác vai….Doyeon không thể nào lý giải được tại sao lúc đó mình lại muốn như thế nhưng mà không như thế thì thật là….khó chịu. Trong tất cả những vệ tinh vây xung quanh Seola thì có 1 tên làm cho cô cực kì ngạc nhiên và khó xử…..đó là Lucy.
Hôm đó là sinh nhật năm Seola tròn 16 tuổi. Sau khi tàn tiệc mọi người chơi trò chơi “chích bong bóng trả lời câu hỏi” là như thế này trong mỗi cái bong bóng treo trên nhà mỗi cái điều có 1 câu hỏi do chính cô với Seola làm tác giả. Thế là lần lượt mỗi khách mời tham dự phải chọn lấy 1 cái chích nó bể đi lấy tờ giấy bên trong ra và trả lời thật lòng. Đến lượt Lucy, Lucy bốc trúng câu “hãy tỏ tình với người mà bạn thích nhất trong bữa tiệc này” cô cười ầm lên khoái chí đợi xem màn gây cấn nhất bữa tiệc và cũng tò mò muốn em cô bé nào xui tận mạng bị Lucy“chiếu tướng” đây. Thì bỗng nhiên Lucy đỏ mặt nhìn về phía Seola. Toàn bộ khách mời lúc này cũng đã hiểu ra vấn đề không ai dám lên tiếng sợ phá vỡ giây phút thiêng liêng này. Lucy bước lại trước mặt Seola thu hết can đảm trầm trọng nói:
-          Mình thích Seola ! thích từ lâu lắm rồi ! làm bạn gái mình được không?
Trong khi mọi người cười rộ lên, vỗ tay ầm ầm. Thì Doyeon nhà ta như hóa đá há hốc mồm kinh ngạc, tim như ngừng đập trong vài giây nhìn thẳng vào mặt Seola, nín thở đợi Seola trả lời, dường như lúc đó người hồi hộp nhất là cô chứ không phải Lucy. Bất giác Seola chợt nhìn về phía cô… cô lúng túng quay mặt đi chỗ khác. Chỉ còn nghe văng vẳng bên tai giọng nói êm dịu của Seola:
-          Lucy nói với mình chuyện này gấp gáp quá ! Mình không kịp suy nghĩ….hay là…để mình suy nghĩ cho kỹ rồi trả lời Lucy sau nhé.
Mặt Lucy lúc này méo xẹo nhưng vẫn cố nở nụ cười thật khó coi để gật đầu. Riêng về Doyeon lúc này tự nhiên lại giận lẫy Seola Tại sao không từ chối luôn? Lại còn hứa với hẹn ! Seola
có ý gì đây? Hay là cũng thích người ta nhưng ngại nói ra chốn đông người? Sau khi bữa tiệc hết thúc mọi người đua nhau kéo về, cô cũng đòi về không chịu ở lại nhà Seola, cô giận Seola ra mặt, điều này không khiến Seola khó chịu mà ngược lại Seola cảm thấy cô rất đáng yêu. Seola nóimuốn cô ở lại với mình thêm 1 chút nữa đợi mọi người về hết rồi hãy về. Doyeon mặc dù trong lòng vẫn đang rất giận Seola nhưng lại không nở từ chối lời đề nghị này. Rồi cuối cùng giữa không gian ấm cúng chỉ còn có 2 người.
-          Tại sao Doyeon lại giận mình? Cậu giận tại sao mình lại không nhận lời Lucy luôn đúng ko? Hay là để mình điện thoại cho Lucy đồng ý luôn cho cậu vui lòng nhé!
-          ừ ! Cậu điện đi, điện liền đi, người ta tỏ tình nhiệt tình thế kia mà lại không đồng ý ! thích lâu rồi cơ mà ! đồng ý đi kẻo người ta buồn.
Nói rồi Doyeon quay lưng giận dỗi bỏ đi…bất chợt Seola vòng tay qua ôm chặt cô lại, 1 cái ôm rất chặt từ phía sau, cô gần như nín thở, tim đập rầm rậm, trời đất lúc đó như ngừng quay chỉ còn nghe giọng nói của Seola từ phía sau….rất khẽ….rất khẽ….
-          Đủ rồi Doyeon cậu biết mình thích ai mà, mình đã chọn cậu thì dù có bỏ cả cuộc đời mình vẫn không buông Doyeon ra đâu.
Trong giây phút “trời đất như ngừng quay đó” Doyeon bất chợt nghĩ đến Yoojung , y như là người phía sau đang ôm cô là nàng chứ không phải Seola vậy. Bất giác thời gian như một cuộn phim quay chậm trở lại 10 năm về trước, Doyeon đã nói “nhất định mình sẽ cưới cậu Yoojung ” lúc đó nàngđã nhỏe miệng cười “ừ nhất định mình sẽ cưới nhau” Yoojung… Yoojung…bây giờ em ở đang đâu?
Seola thấy cô đứng bất động liền xiết lấy côchặt hơn nữa.
-          Sao im re vậy? vẫn còn giận mình à?
Lúc này Doyeon mới choàng tỉnh, rùng mình một cái cô không hiểu tại sao mình lại nghĩ đến nàng ngay lúc này, cảm giác có lỗi với Seola dâng lên khiến cô bất chợt nắm chặt lấy tay Seola…xiết chặt và cứ đứng im như thế….không nhớ nổi là đến bao giờ….


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro