6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng vào đúng năm đó gia đình Doyeon có một biến động lớn, ba mẹ cô chuyễn vào Seoul sinh sống và muốn cô về sống chung. Ngày trước từ Busan ra Wonju rất xa nên Doyeon không muốn về mẹ Nghi cũng không ép còn bây giờ từ Seoul về Busan đi chừng 2 tiếng đồng hồ thôi(Au: tui hông biết đi bao lâu nên nói đại thôi nha😄), nếu Doyeon nhớ chú thì vẫn có thể thường xuyên về thăm chú. Năm nay cô đã lớn rồi chứ còn bé bỏng gì nữa. Ngay năm đó chú của Doyeon cũng lập gia đình, sự xuất hiện của "thím" trong nhà khiến cô có cảm giác mình bị dư thừa, nhà thì chỉ có 1 phòng ngủ duy nhất ngày trước cô và chú 2 người ngủ chung trên 1 chiếc giường vẫn còn cảm thấy nó rộng chán, vậy mà có thêm 1 người nữa nó bổng nhiên bé nhỏ hẵn đi. Mà chú thì tất nhiên phải "ngủ chung" với thím, cô đâm ra không biết ngủ ở đâu? Lại càng không thể nào cứ ăn nhờ ở đậu mãi nhà Seola được nên Doyeon quyết định về sống với mẹ, chuyện đó đồng thời với việc cô phải chuyễn trường về Seoul học, đều này khiến Seola khóc ròng rã mấy ngày trời, Doyeon cũng không biết phải làm thế nào. Mẹ cô cương quyết bắt cô về cho bằng được thì Doyeon cũng đành thua. Cô hứa với Seola thứ 7 tuần nào cũng về thăm Seola rồi sẽ ở lại đến chiều chủ nhật hôm sau, Seola mới thôi khóc cho cô đi.
Chuyễn về một ngôi trường xa lạ, không quen biết ai. Thời gian đầu Doyeon bị khủng hoảng nặng. Vốn là từ hồi chơi với Seola, Doyeon luôn được bạn bè yêu mến, lên cấp 2 lại là liên đoàn trưởng trên cả ngàn học sinh ở trường ai cũng kính nể cô. Bây giờ về một nơi xa lạ...với giới tính khác người cô đã bị các bạn trong lớp "biệt lập". Thậm chí họ còn lên án xúc phạm cô, nói cô lập dị, khác người. Ở trường cũ nhờ có Seola lên tiếng xin phép thầy cô cho cô miễn bận váy và thay vào đó là đồng phục nam. Cô thì vốn dĩ là một học sinh xuất sắc của trường lại là Liên đoàn trưởng nên thầy cô cũng không làm khó cô làm gì. Về trường này Doyeon không còn cái cớ nào để không bận nữa. vì trường của cô là trường tư thục nên chỉ bận váy vào giờ chào cờ mà thôi, thời gian còn lại thì bận đồ thể dục của trường. vậy là cứ đến sáng thứ 2 cô lại cúp tiết chào cờ. Được vài lần Doyeon bị thầy giám thị phát hiện và bị kỷ luật, học sinh mới chuyễn trường mà đã hư đốn như vậy trong phút chốc cô trở nên cá biệt trong mắt thầy cô. Là một học sinh giỏi chuyễn từ trường chuyên ở tỉnh về trường tư thục của thành phố đối với cô như 1 sự sĩ nhục. Ba Mẹ Doyeon thì lại nghĩ khác vì họ bận đi làm cả ngày....ở Seoul thì lại có nhiều thói hư, tật xấu, không ai trông chừng cô thì vào trường tư thục là tốt nhất. Doyeon có thể ở cả ngày trong đó. Với lại trường này nổi tiếng là trường giỏi, nội quy ở đây rất nghiêm ngặt và bây giờ cô đang chết dần, chết mòn với cái nội quy oái ăm đó đây. Giáo trình học ở đây khác hẵn với trường cũ, lại không còn Seola bên cạnh, bạn bè thì ghẻ lạnh, thầy cô lúc nào cũng khắc khe. Doyeon đâm ra nản không muốn học nữa........vậy là cô tuột dốc thê thảm. Bây giờ Doyeon mới cảm thấy Seola quan trọng mới mình, cô đã ngầm hiểu ra tất cả những gì cô từng có trước kia là do Seola cho cô. Không có Seola Doyeon không thể nào học giỏi đến như vậy được, không có Seola cô không thể là liên đoàn trưởng, Không có Seola không ai kính nể cô cả. Là do Seola cố tình nhường cho cô, Seola luôn dành những gì tốt đẹp nhất cho Doyeon . Bất giác cô nhớ Seola đến phát khóc, cô ước gì cô được quay về trường cũ, được ở bên cạnh Seola, không có Seola cô không làm được gì cả, học hành cũng không nên thân. Doyeon úp mặt xuống bàn và khẽ gọi tên Seola
Hôm đó là một ngày cực kì tồi tệ đối với Doyeon . Thường thì ở chốn công cộng cô rất hạn chế đi vào nhà về sinh. Mà nếu có đi thì cô chỉ toàn vào nhà vệ sinh nam thôi, đó là thói quen từ khi còn nhỏ và cho đến tận bây giờ thì điều đó đối với Doyeon như bắt buộc. Nhưng hôm nay không biết có phải do trời lạnh hay không mà cô không thể nào "hạn chế" được nữa. Trường này là trường mới cô biết nếu mình vào nhà vệ sinh nam thế nào cũng có chuyện thôi thì cứ "nhắm mắt" bước vào nhà vệ sinh nữ đại đi. Nhưng khi vừa chạm chân tới cửa thì đã đập vào mắt Doyeon 1 số hình ảnh "hỗn độn" vì trường này là trường nội trú, học sinh phải ở lại nghĩ trưa tại trường, đến chiều mới được về nên không ít các bạn nữ đem theo quần áo để tắm rửa. Họ thản nhiên thay đồ trong phòng vệ sinh ngay khu tập thể. Ngay lập tức Doyeon dội ngược hẵn ra. "Nơi đó không phù hợp với mình" cô nhủ thầm rồi để tay lên vịn lấy con tim bé nhỏ đang nhúng nhảy loạn xạ trong lồng ngực. Doyeon đành đem theo nổi "hận lòng" bước vào nhà vệ sinh nam. Nhưng rồi khi vừa bước vào tới cửa cô đã bị 2 tên con trai chặn lại.
- Này mày là con gái mà sao lại vào nhà vệ sinh nam vậy? mày bị biến thái à?
Doyeon mặc kệ lời trêu chọc của tên đó cô gạt tay nó và vẫn thản nhiên bước vào ai ngờ vừa đi được vài bước tên lưu manh đó đã nắm áo cô kéo lại:
- Anh đang nói chuyện với mày thì tại sao mày lại bỏ đi vậy? mở áo ra cho anh mày xem mày là con trai hay con gái nào?
Đến lúc này sự chịu đựng của cô đã gần như cạn kiệt Doyeon quơ tay đấm vào mặt tên đó 1 cái rõ đau. Ngay lập tức cô bị tên còn lại đạp một cái té nhào, vậy là 1 cuộc ẫu đã đã xảy ra. 2 đánh 1 một trận đánh không cân sức, cô bị đánh đến bầm dập cả người may mà có người nhìn thấy báo với thầy giám thị kịp thời không thì không biết Doyeon có còn mạng đem về nhà hay không. Sau đó cô bị phạt viết kiểm điểm vì tội đi vào "toilet nam". 2 tên kia bị đình chỉ học 1 tuần. Cả 3 bị hạ 1 bậc hạng kiểm. Về nhà Doyeon còn bị mẹ chữi cho 1 trận te tét và tệ hơn nữa mẹ còn bắt cô ăn bận lại như con gái. Đều này làm cô cảm thấy cực kì kinh khủng, Doyeon 1 mực không chịu, mẹ to tiếng với cô, cô cũng không chịu, thấy Doyeon có vẽ cương quyết mẹ đành thở dài rồi im lặng và giận cô cả tuần.
Những ngày sau lên lớp cô lại trở về là Kim Doyeon của năm lớp 1, cô lạnh nhạt, cô trầm ngâm không nói chuyện hay nhìn lấy một ai, ai có đụng chạm gì đến cô thì cô chỉ quay qua và nhìn họ bằng cặp mắt "lạnh như tiền" ánh mắt của Doyeon "lạnh" tới mức khiến đối phương cảm thấy nổi cả da gà...dần dần họ cũng chẵng còn dám đá động gì đến cô nữa. Hôm đó lớp Doyeon học môn Anh Văn đầu giờ, môn mà cô ghét nhất, hôm qua cô thức khuya nói chuyện với SeolA nên bây giờ vẫn còn ngái ngủ. Những chuyện ở trường vì sợ Seola lo lắng nên cô cũng im lặng không kể gì với Seola cả. Tuần mà cô bị đánh cô phải giả vờ bận việc gì đó không về thăm Seola để Seola không nhìn thấy những vết bầm ngang dọc trên cơ thể . Nhớ đến chuyện "giả vờ" đầu cô lại lóe lên 1 tia sáng để dễ dàng thõa mãn cơn buồn ngủ này Nghi liền giả vờ đau bụng xin giáo viên xuống phòng y tế nằm nghĩ. Doyeon vốn ít nói nên lời nói của cô lúc này bỗng dưng lại tạo nên 1 niềm tin vững chắc cho giáo viên. Lừa được bà giáo viên khó tính Doyeon khoái chí vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài, cô lê từng đôi chân mệt mỏi xuống phòng y tế, đi đến khúc ngoặc nơi cầu thang thì bổng nhiên có 1 bóng người hấp tấp chạy từ phía dưới chạy lên, vừa cắm đầu vừa chạy vậy là va trúng vào người cô, cô chưa kịp hoàng hồn xem chuyện gì đang xảy ra thì người phía bên kia đã lật đật xin lỗi rồi cắm đầu chạy tiếp,Doyeon đoán chắc bạn ấy bị trễ học, cô bước thêm 1 bước nữa thì bất chợt đứng sựng lại, cái ánh mắt đó, mùi hương đó...lẽ nào là....
- Choi Yoojung !


Xin lỗi mn nhìu vì au phải thi tuyển sinh nên ko đăng đc 🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro