Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn vận hoàng bào, lê bước chân vào ngục tù ẩm thấp đến trước mặt nam nhân đã bị trói vào cột và bị cai ngục đánh đến ngất đi
- Tạt nước cho y tỉnh lại
Ào
Một xô nước lạnh đổ từ trên đầu y đổ xuống, y yếu ớt tỉnh lại nhìn hắn. Nực cười làm sao, hoàng đế từng ngồi trên vạn người như y lúc này đây lại trở thành một tù nhân. Y khó khăn mở miệng, cười nói:
- Tạo phản thành công sao ngươi lại không ngồi trên ngại vàng hưởng thụ lại đến nơi ẩm thấp dơ bẩn này làm gì?
- Ca ca, huynh nhìn ta đi, ngẩng cao đầu mà nhìn xem ta là ai?
- Ca ca? Không, ta chỉ là một kẻ bại trận mà thôi, hơn nữa, ta không biết ngươi
- Không biết... không biết. Hắn lầm bầm như một kẻ điên, bất ngờ hắn đưa tay nắm tóc y, bắt buộc y phải nhìn hắn thật kĩ - Ca ca, huynh nhìn đi, ta là Dạ Tôn, là Dạ Tôn.
Y làm ra vẻ không bận tâm, mê man nói:
- Thắng làm vua, thua làm giặc, giết ta đi!
Giết? Hắn yêu y đến điên cuồng, làm sao có thể nói giết là giết chứ
- Ca ca. Cảm thấy thân nhiệt y nóng rực, hắn liền vội vã hướng về phía cai ngục hét - Mau, thả trói!!!!!
Cai ngục vội vã cởi dây ra, hắn vội đỡ lấy cơ thể mềm nhũn của y, bọc y trong áo choàng của mình chạy đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro