chapter 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    warning: 16+

⚠️🔞
  

      sunoo đẩy heeseung xuống giường, hôn lấy hôn để, nhai ngấu nghiến môi của anh ta khiến heeseung ngộp thở. fan anh ta đã luôn đồn đại anh ta là một người hôn giỏi, và có lẽ đúng thế thật. sunoo nhận thấy heeseung sớm bắt kịp tiến độ của nó, và nó dần chậm lại, sớm bị bỏ xa. tiếng hôn ướt át vang khắp phòng khách sạn, và sunoo rụng rời nhận ra hình như nó đã bị gài. trời tuyết dày tới mức không về được, có vẻ bão sắp tới và không nhanh qua đi. sunoo đã đồng ý thuê một phòng khách sạn với heeseung, cái gần nhất ở đó, và giờ thấy hối hận. nó là một cái khách sạn tình yêu to oành khủng bố và có nhiều "thứ" trong này cũng khủng khiếp không kém. như nụ hôn chóng vánh của nó với anh ta vừa rồi. sunoo tách heeseung ra chỉ để nói vài câu rời rạc. lee heeseung phớt lờ luôn nó và nhoài ra hôn tiếp, người cọ xát liên tục với sunoo. luôn nhận thức được sự quyến rũ chết người của gã đàn ông này, nó vội vàng đứng dậy kiếm cớ đánh bài chuồn.

      - hyung, em đi tắm nhé? người em ướt sũng, toàn tuyết thôi.

      - anh cũng ướt, lạnh quá. mình đi tắm thôi.

      - không! ý em là- mình... em đi tắm, chứ không phải mình- chúng ta đi tắm...

      - anh sẽ cảm nếu sunoo không cho anh tắm mất... ~

      - em tắm, rồi anh tắm nhé...? heeseung hyung? hoặc anh tắm trước em tắm sau, cũng được.

      heeseung không chọc sunoo, vì anh ta biết đêm nay thể nào nó cũng thuộc về heeseung. chỉ lee heeseung hai mươi hai tuổi, không một ai khác. và con cáo già trốn thế đéo nào được khỏi đôi mắt nai tơ. đi ra khỏi phòng tắm với hơi nước  bốc lên từ đằng sau, tóc anh ta còn hơi ướt, thân dưới chỉ cuốn đúng một cái khăn. quần áo đã ướt, heeseung đành choàng tạm cái áo choàng tắm. sunoo nóng hết cả mắt, vội vào nhà tắm. trong đó ngập tràn mùi của anh ta. và tắm xong, heeseung tinh nghịch vồ lấy sunoo, dựa cằm vào vai nó thì thầm.

      - anh với sunoo có mùi giống nhau này.

      - n-này... nhột em...

      heeseung ngân nga, rồi rút cái thắt đang quấn áo choàng tắm của kim sunoo ra.

      lee heeseung đột nhiên run rẩy dữ dội.

      kim sunoo không vui với trò đùa của anh ta. nó quắc mắt, sát khí đùng đùng làm heeseung nuốt khan, cười giả lả.

      - anh hư.

      - anh... xin lỗi mà.

      - đáng bị phạt.

      từ "phạt" này vừa thốt ra, thằng em của lee heeseung đã dựng đứng, chào cờ với người con trai trước mặt. sunoo giả vờ không nhìn thấy, nhặt cái áo lên mặc lại.

      - anh muốn em, kim sunoo.

      lại giả câm giả điếc, nó nằm quay lưng với lee heeseung. không phải e ngại làm chuyện này chuyện nọ, mà là lo lắng cho sự nghiệp và chưa cởi mở với nhau.

      lee heeseung - người đàn ông luôn tỉnh táo và đáng tin cậy giờ lại trở nên đĩ thõa tới nực cười. anh ta cầm con hàng của mình vuốt lên vuốt xuống, miệng không ngừng rên rỉ tên kim sunoo. nếu nó vượt khỏi kiếp nạn này, nó sẽ ổn. lẩm nhẩm niệm kinh trong đầu, sunoo cố lờ heeseung đi, tự biết mọi chuyện sẽ sớm kết thúc.

      nhưng như mọi người luôn biết, lee heeseung là kiếp nạn lớn nhất của kim sunoo. anh ta thủ dâm, rên rỉ lớn tiếng nhưng không xuất tinh được. heeseung quay ra cọ vào người sunoo, phần vì lạnh phần vì quá nứng mà không giải tỏa được.

      sunoo cúi người, tự nhủ trong đầu chỉ lần này thôi, một lần duy nhất thôi. nó dùng bàn tay thon, dài và trắng của mình quấn quanh dương vật heeseung, an ủi vỗ về anh ta. nhưng dường như con nai tơ không yên phận. anh ta lao đến hôn nó, vừa hôn vừa rên rỉ.

      sunoo chỉ tính đến đó. không có chút phòng bị gì.

      lee heeseung không tha cho cậu bé của sunoo, luồn tay vào áo choàng của nó và bắt cậu bé phải ra mặt. sunoo cắn chặt răng cố ép mình không được rên rỉ nhưng thất bại. và nó cáu điên phát tiết, cắn mạnh lên cổ heeseung, rải rác cùng khắp người anh ta những dấu hickey đỏ chói.

      hai đứa xuất tinh cùng lúc, sau đấy ngủ thiếp đi trước là heeseung. anh ta mặc cho sunoo cào cấu cắn xé mình, chỉ muốn nghỉ ngơi sau cái đêm dài lắm mộng. mộng mơ, mộng tưởng hay mộng du, anh ta không để tâm nữa. vì giờ đây kim sunoo đã là của lee heeseung, không còn rào cản nào và không còn ranh giới nào nữa.

      làm lành chữa tình.

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro