Chương 91-100

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 91: Phản kích tới cùng

Jung Soohee sắp bị con não tàn này làm cho tức chết rồi: "Em không thấy vì chuyện này mà tất cả mọi người bắt đầu đồng tình với cô ta rồi sao? Chẳng lẽ em còn muốn để cô ta vùng dậy, để cô ta tiếp tục có thể đóng cặp với anh Key của em?"

Go Haerin chần chừ một hồi, vẫn không chịu mở miệng xin lỗi: "Nói chung là em không đi! Bảo em đi xin lỗi con khốn đó chẳng bằng bảo em chết đi còn hơn!"

Chuyện nhỏ như vậy sao có thể gây ảnh hưởng gì được, sau này cô ta mua chút đồ tặng đám người kia là được rồi!

Jung Soohee thấy không thể nói cho cô ta hiểu được, đành phải từ bỏ, hi vọng sau này cô ta đừng gây thêm sai lầm gì nữa.

Danh tiếng Jung Sooyeon bị hủy hoại đã là điều chắc chắn, cho dù cô ta có thông minh đến đâu cũng chẳng thể lật ngược ván bài được?

Chắc chẳng bao lâu nữa, chỉ cần vị kim chủ bí mật kia bỏ Sooyeon, ai sẽ cần một người có danh tiếng xấu lại hay cắm sừng người khác như Sooyeon chứ.

Nghĩ tới đây, Jung Soohee mới cảm thấy yên ổn lại.

Cuối cùng, để tránh lại xảy ra xung đột, đạo diễn không để họ quay lại nữa, mà dùng luôn cảnh Sooyeon bị đánh tới chảy máu.

Cảnh thứ hai phải quay ngày hôm nay là cảnh Mạnh Trường Ca được phong làm quý phi, Hiền phi thất sủng bị đưa vào lãnh cung, Mạnh Trường Ca tới lãnh cung thăm Hiền phi, nói cho Hiền phi biết thân phật thật sự của nàng.

May mà cảnh này khá là an toàn, chủ yếu đánh vào tâm trạng và đối thoại, không có động tác gì cả.

"3, 2, 1, Action!"

Bấm máy.

Trong lãnh cung, Đức phi ngồi trên một chiếc ghế rộng, liếc mắt nhìn nữ nhân ngã chật vật dưới chân như người chết: "Hiền phi, ngươi có biết tại sao bản cung lại hận ngươi như vậy? Tại sao nhất định phải bức ngươi tới đường chết như vậy không?"

"Tiện nhân! Ngươi ghen tị với ta! Ghen tị vì hoàng thượng yêu thương ta! Ghen tị vì ta được người sủng ái!"

Đức phi cười khúc khích ra tiếng, như thể nghe thấy một câu chuyện nực cười: "Bản cung ghen tị? Ghen tị vì ngươi được lão già kia sủng ái sao?"

"Đức phi! Ngươi... ngươi điên rồi sao? Ta phải nói với hoàng thượng! Ta phải nói cho người biết ngươi mắng chửi......"

Đức phi chợt bắn ánh mắt thâm trầm tới, khiến Hiền phi phải câm miệng, sau đó nàng nhả từng chữ nói, "Hiền phi, chắc ngươi biết bản cung là ai đấy? Ngươi có còn nhớ tới.... cái tên Mạnh Trường Ca không?"

"Ngươi... ngươi... ngươi..." Go Haerin nói "ngươi" tới nửa ngày vẫn không tiếp được.

Đạo diễn hô một tiếng "Cắt": "Lại!"

Lần quay thứ hai bắt đầu.

"Hiền Phi, chắc ngươi cũng biết ta là ai đấy? Có còn nhớ tới... cái tên Mạnh Trường Ca không?" Lần này, ánh mắt Sooyeon trông càng lạnh lẽo hơn lần trước, giống như một chiếc giá treo cổ đang kẹp chặt cổ của đối phương.

"Ngươi... ngươi là... là..."

"Dừng, làm lại!"

Lần quay thứ ba.

"Hiền Phi, chắc ngươi cũng biết ta là ai đấy? Có còn nhớ tới... cái tên Mạnh Trường Ca không?" Tâm trạng của Sooyeon lần này còn kịch liệt hơn lần trước, lần này cô dùng ngữ khí như ác quỷ muốn lấy mạng người để đọc lời thoại, mọi người xung quanh đều cảm nhận được sự phẫn nộ cùng oán giận không ngớt từ cô.

"Ngươi... Ngươi là Mạnh Trường Ca? Ngươi sao có thể là... là... là...." Máy thu âm của Go Haerin như bị kẹt, lại quên thoại rồi.

"Cut!" Lần này, rốt cuộc Shim Chansung cũng mất hết kiên nhẫn, ông ném kịch bản, nổi trận lôi đình: "Go Haerin, cô làm sao thế hả? Ngay đến lời thoại đơn giản như thế cô cũng không thuộc, rốt cuộc thường ngày cô có xem kịch bản không!"

Thực tế không thể trách Shim Chansung lại nổi giận, khó lắm cảm xúc của Sooyeon mới lại tốt được như lần này, vốn dĩ đã có thể có được một thước quay đẹp, nhưng lại bị sai lầm ngu ngốc của Go Haerin hủy hoại mất.

Chương 92: Đồng đội heo

Các nhân viên vây quanh nhìn một màn này đều lộ vẻ khinh bỉ:

"Go Haerin bị não tàn sao? Tới tới lui lui cũng chỉ nói một câu như vậy, tôi cũng thuộc luôn rồi nè! --- Ngươi là Mạnh Trường Ca sao? Sao ngươi lại là Mạnh Trường Ca được! Mạnh Trường Ca rõ ràng đã chết! --- Có mỗi câu đơn giản như thế thôi mà cũng không thuộc được?"

"Chủ nhân cái bài đăng chê diễn xuất của Sooyeon nên nhìn Go Haerin một chút sau đó mới biết diễn như thế nào mới gọi là diễn tệ!"

"Thật ra khả năng diễn của Sooyeon tốt lắm mà, cô không thấy tất cả các cảnh quay của cô ấy chỉ cần một lần là qua sao? Có NG thì cũng là do sai lầm của người khác."

"Hình như đúng là như thế! Tôi còn tưởng bởi vì bản tính cô ấy là thế nên mới diễn được nhưng cảnh hôm qua, cái cảnh diễn Mạnh Trường ca lúc còn là thiếu niên ấy, đúng là vô cùng xuất sắc! Mặc dù cô ấy vẫn luôn đùa giỡn Key nhưng không biết tại sao lại không khiến người khác có cảm giác thô bỉ mà trái lại, lại lôi con nai con trong lòng tôi lại chạy loạn cùng nha!"

"Đúng vậy đúng vậy! Ngày hôm qua xem tôi cũng kích động chết đi được! Nếu đổi thành người khác tôi chắc chắn sẽ không thích! Hình như trong lòng tôi, Mạnh Trường Ca chỉ có thể là Jung Sooyeon!"

...

Trong lòng Jung Soohee lúc này đã đem Go Haerin mắng đến mấy trăm lần, nhưng trên mặt vẫn giả vờ quan tâm đi tới.

"Haerin, em sao rồi? Trạng thái hôm nay không tốt sao?"

Cả người Go Haerin đã đặt trong trạng thái bùng nổ, điên cuồng nói: "Em cũng không biết em làm sao, chỉ cần nhìn Jung Sooyeon một cái là em đã quên lời thoại, cứ như trúng tà vậy!"

"Sao lại có thể như vậy?" Jung Soohee không quá tin tưởng vào Go Haerin, cảm thấy cô ta chỉ đang tìm cớ bao biện cho diễn xuất kém cỏi của bản thân thôi, nhưng vẫn ráng nhịn mà an ủi cô ta: "Từ từ rồi sẽ tốt thôi, chị giúp em tập lại!"

Jung Soohee tập với Go Haerin đúng cảnh vừa rồi, kết quả cô ta lại đáp thoại vô cùng lưu loát.

"Em xem, không phải rất tốt sao?" Jung Soohee khích lệ nói.

Nhất thời Go Haerin khôi phục tự tin, chủ động chạy đi tìm đạo diễn: "Đạo diễn, tôi chuẩn bị xong rồi!"

Shim Chansung lúc này đã miễn cưỡng mới bình tĩnh lại, sắc mặt hơi hòa hoãn nói: "Vậy thì bắt đầu đi!"

Nhưng mà...

Lần này Go Haerin vẫn quên lời như cũ.

Cô ta không cam lòng, một lần rồi lại một lần, kết quả liên tục NG hai mươi tám lần!

Cứ thế một cảnh quay vô cùng đơn giản, mà hai người họ diễn đến tối cũng không xong, cuối cùng bị cả đoàn làm phim oán thán.

Đây là phim điện ảnh, không phải phim truyền hình dài tập đâu, phải dùng phim nhựa quay đấy, NG nhiều lần như thế không chỉ tiêu phí nhân lực mà còn tốn tiền nữa đấy!

Lần NG thứ ba mươi ba, Go Haerin đang ngơ ngác đứng một chỗ, đột nhiên nổi điên kêu thét một tiếng, nhào qua Jung Sooyeon----

"Jung Sooyeon, con khốn này, mày đã làm cái gì với tao? Tại sao tao không nhớ được lời thoại! Tại sao tao không nhớ được! Là mày, nhất định là mày giở trò quỷ..."

Đám phụ tá bên cạnh vội vàng kéo cô ta về, nhưng lại bị cô ta hất ra, ngay cả Jung Soohee cũng bị cào vài phát.

Lần này, cô ta quả thật đã khiến tất cả mọi người chán ghét.

"Đúng là não tàn, bản thân không nhớ được lời thoại mà là lỗi của người khác sao? Người khác có thể chui vào đầu cô ta trộm lời thoại sao? Liên lụy đến nhiều người như vậy mà một chút áy náy cũng không có!"

"Jung Sooyeon cũng rất đáng thương, trêu chọc phải một kẻ như vậy!"

"Các cô không thấy chuyện tối hôm qua rất kì quặc sao? Key vừa vào đoàn làm phim, quay đầu một phát đã thấy Sooyeon xảy ra chuyện!"

"Nếu Sooyeon bị đuổi khỏi đoàn làm phim, người được lợi nhất là ai?"

"Cái này còn cần phải hỏi sao?"

Nói tới đây ai cũng lộ ra biểu tình đã hiểu rõ.

Chương 93: Thanh giả tự thanh

Cuối cùng cũng kết thúc, mọi người giải tán trong không vui, Go Haerin làm loạn một trận khiến đạo diễn cho cô ta nghỉ quay hai ngày, để cô ta bình tĩnh một chút.

Sooyeon tháo đồ trang điểm chuẩn bị rời đi thì Jung Soohee lặng lẽ đi vào, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt khinh miệt: "Jung Sooyeon, thật không ngờ mày lại đáng gờm đến như vậy!"

"Hừm? Tôi đáng gờm sao?" Sooyeon như cười như không nhìn cánh tay rướm máu của Jung Soohee, sau đó nháy mắt, vô tội nói: "Chẳng lẽ không phải là do ánh mắt của mày quá tốt, biết chọn đồng đội quá hay sao?"

"Mày..." Jung Soohee nghiến răng, tức đến đau cả ngực.

Làm sao cô ta biết Go Haerin lại ngu đến thế, Sooyeon đã bị bôi đen đến mức đó rồi mà cô ta lại còn giúp Sooyeon tẩy trắng, khiến cho toàn bộ đoàn làm phim thay đổi cái nhìn đối với Jung Sooyeon!

Khẳng định Sooyeon còn có động tác phía sau, Jung Soohee phải nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó, tuyệt đối không thể để cô ta xoay mình.

Đụng độ với Jung Soohee xong, lúc Sooyeon đang đi ra ngoài thì di động reo lên, là một tin nhắn.

Ô yêu vương: Tôi chờ bà ở đầu hẻm.

Sooyeon cẩn thận trả lời: Đường ai nấy đi, về nhà rồi gặp, tôi đến nhà ông tìm ông.

Một giờ sau, tại căn hộ số 6 Bạch Kim Đế Cung.

Sooyeon vừa mới đi tới cửa, Key đã lập tức kéo cô vào, hết nhìn đông rồi lại ngó tây, như thể làm chuyện gì đó không thể để lộ ra ánh sáng.

Lúc trước anh hoàn toàn không để ý đến việc mối quan hệ của họ có bị lộ ra hay không, thậm chí còn hận không thể công khai với cả thế giới mối quan hệ của bọn họ sâu xắc như thế nào, nhưng trải qua lần này, anh ta không thể không cân nhắc những chuyện mình làm.

Sooyeon buông túi, đá giầy, ngồi xếp bằng trên ghế salon, việc đầu tiên là đưa tay ra hỏi: "Có quay được không?"

Key câm nín nhìn cái dáng vẻ không giữ chút hình tượng nào của cô, chắc con bé chết tiệt này chưa từng coi anh là đàn ông thì phải? Tại sao cứ mỗi lần trước mặt anh thì cô ta lại tùy tiện như vậy, dáng vẻ lưu manh, y như lúc cô ta diễn vậy!

"Bà cho rằng tôi cũng là đồng đội của heo sao? Dĩ nhiên quay rồi!" Key tức giận đưa di động cho cô.

Lúc Sooyeon nói muốn giả bộ Tiểu Bạch Hoa anh đã đoán được cô muốn làm cái gì, tất nhiên kịp thời quay lại những hình ảnh đặc sắc.

Sooyeon nhận lấy di động, mở ra nhìn một chút sau đó hài lòng gật đầu: "Quay không tệ! Thưởng cho một cái đùi gà!"

Nói xong cô mở weibo ra, dùng chính tài khoản của mình đăng một bài post, tất nhiên không phải là bài xin lỗi như Hana yêu cầu mà chỉ có bốn chữ: Thanh giả tự thanh.

Đăng xong, cô đăng nhập tài khoản clone của mình, tìm một tài khoản mà theo cô là trực thuộc đoàn đội bát quái của Soshi, gửi toàn bộ video NG lẫn cảnh cô ta nổi điên cho tài khoản ấy.

Hai công ty này vốn là hai công ty đối đầu, Sooyeon gửi tin không bao lâu thì tài khoản đó đã lập tức đem toàn bộ video đăng lên, thậm chí còn thêm một cái tiêu đề vô cùng bắt mắt: NG 33 lần --- Hãy để đệ nhất bình hoa giới giải trí cho các người biết thế nào là diễn như cứt chó.

Key nhìn cô một cái: "Chỉ cần như thế sao? Những đoạn video khác không cần? Tôi quay lén khổ lắm đó!"

Sooyeon vùi đầu càn quét bình luận: "Ngần này là đủ rồi, tiếp theo không cần chúng ta ra tay, ông cho rằng lúc ấy chỉ có mình ông quay chắc?"

"Nói gì thì nói, sao bà không dùng chiêu này xử lí Go Haerin từ trước đi? Để cô ta nhảy nhót lâu như vậy hại tôi phải chịu đựng cô ta suốt hai ngày!" Key bất mãn lầu bầu.

Mọi người không ai biếttại sao Go Haerin lại NG liên tục, chỉ có mình Key biết chuyện gì đã xảy ra.

Chương 94: Không khắc chế nổi lửa tình

Là bởi vì Sooyeon cố ý "áp diễn".

Cái gọi là "áp diễn" chỉ có diễn viên với kinh nghiệm vô cùng phong phú mới có thể làm được, cố ý dùng kĩ thuật diễn kết hợp với ý muốn chèn ép đối phương mãnh liệt ở trong lòng, khiến đối phương phát huy thất thường, không ngừng quên từ, nghiêm trọng nhất có thể tạo thành bóng ma mà cả đời đối phương cũng khó có thể vượt qua.

Người có thể làm được điều này trong giới giải trí ít vô cùng, quan trọng nhất là phương pháp này rất khó nhìn ra sơ hở, bởi vì rất khó phán đoán đối phương chỉ là khả năng diễn xuất bùng nổ hay là cố ý áp diễn, dùng chiêu này có thể làm tổn thương đối phương mà không để lại bất cứ dấu vết nào.

Sooyeon liếc anh ta một cái: "Đại chiêu dĩ nhiên không thể tùy tiện xuất ra rồi!"

Chiêu này cũng cần hoàn cảnh đặc biệt, ví dụ như cảnh diễn hôm nay vô cùng thích hợp để áp Go Haerin, dù sao nếu dùng chiêu này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ của tổ kịch, không phải vạn bất đắc dĩ cô tuyệt đối không dùng.

Key không kiềm được nhớ lại một ít quá khứ không vui, bĩu môi nói: "Vậy tôi đây đúng là vinh hạnh quá ha, coi như là một trong số ít người vượt qua được đại chiêu của bà!"

Năm đó anh cũng từng bị Sooyeon dùng chiêu này áp một lần, bất quá anh không phải cái loại rác rưởi như Go Haerin, sau đó Key kiên trì cứng rắn chống đỡ, không ngờ lại khiến diễn xuất tinh tiến thêm.

Key nói xong đột nhiên dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô chằm chằm: "Buổi tối cùng nhau ăn cơm được không? Bà đã đồng ý mời tôi ăn cơm! Bà còn nói sẽ chơi game với tôi!"

Trong chuyện này đúng là Sooyeon đuối lý, vì vậy chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài nói: "Được được được, ăn cơm với ông, chơi với ông được chưa? Tôi gửi tin nhắn cho Kwon Yuri đã."

Key vừa nghe đã đổi sắc mặt: "Bà chỉ ở đó làm thuốc an thần thôi, không về mà còn phải gửi tin nhắn báo cáo? Quan hệ của bà với Kwon Yuri là gì hả?

"Mặc dù tôi gửi tin cho Yuri, nhưng đối tượng nhận là Shinvi, OK?

Sooyeon mới lười phản ứng với Key, vùi đầu nhắn tin: [ Bảo bối đáng yêu, tối nay cô có việc nên có thể sẽ về rất khuya, con ngoan ngoãn ăn cơm rồi ngoan ngoãn ngủ nha, chờ cô về sẽ dẫn con đi mua quần áo thật dễ thương! Yêu con, muahhhh~~]

Key nhìn cái tin nhắn kia mà giận đến đỏ cả mắt: "Tại sao bà lại dịu dàng với Shinvi như thế hả, lúc bà ở với tôi chưa từng thấy bà dịu dàng như vậy đâu, toàn đánh tôi không à!"

Sooyeon liếc anh ta một cái: "Ai bảo ông trông gợi đòn! Shinvi đáng yêu như thế, ông có thể sánh với nó sao?"

Ngọn lửa trong mắt Key vọt một cái cao tới ba thước: "Sooyeon! Rốt cuộc bà đã từng thích tôi bao giờ chưa? Bà đến gần tôi hoàn toàn chỉ là vì..."

Sooyeon làm bộ kinh ngạc nhìn anh ta: "Thừa lời, tôi đâu có bị ngu."

"Bà... bà... bà...." Key chỉ tay về phía cô, mãi không nói ra lời hoàn chỉnh.

Sooyeon chống cằm, cười híp mắt nhìn: "Làm sao? Tức no rồi đúng không? Bây giờ còn muốn ăn cơm sao?"

Key nghiến răng: "Ăn!!!" Tuyệt đối không thể trúng gian kế của Sooyeon!

Cùng lúc đó,Kwon gia.

Yoona ngồi trên ghế salon ôm gối, nếu như sau lưng anh ta có cái đuôi thì lúc này chắc chắn sẽ đang lắc qua lắc lại: "Anh hai, anh mau nói đi, tối qua rốt cuộc xảy ra cái gì?"

Bởi vì câu nói muốn anh đi tìm đàn bà lúc buổi sáng của Sooyeon, mà sắc mặt Yuri đến giờ vẫn còn âm trầm, căn bản không có tâm tình đi thỏa mãn dục vọng bà tám của Yoona.

"Có phải anh không khắc chế được lửa tình hừng hực trong lòng nên nhất thời mất khống chế chạy đi đánh đột kích ban đêm đúng không? Kết quả lại không biết nặng nhẹ nên đánh thức Jung Sooyeon? Rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan nên dứt khoát giả dạng mộng du đúng không?" Năng lực bổ não của Yoona đúng là không thấp.

Yuri ngước mắt nhìn một cái, chút thông minh ít ỏi của thằng nhãi này đều đổ dồn vào mấy chuyện như này sao?

Nhìn biểu tình của anh ruột, Yoona đã biết mình đoán đúng, bày ra bộ dạng anh đây thông minh quá mà: "Anh, có phải em là tri kỉ bé nhỏ của anh không đó?"

Chương 95: Trực tiếp lãnh hậu quả

Thấy vẻ mặt cầu khen thưởng của Yoona, Yuri hào phóng mở miệng: "Kì nghỉ đổi thành một tháng."

Yoona kích động đến nỗi thiếu chút nữa nhảy cỡn lên, ngay tại chỗ hoa chân múa tay làm một bài tập thể dục buổi sáng, ngay sau đó lại tiếc nuối nói: "Anh à, nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt, anh mà cứ lần lữ mãi sau bắt được Sooyeon!"

(Trống đánh lần thứ nhất thì khí thế phấn chấn, đánh lần thứ hai thì suy, đánh lần thứ ba thì khí thế đã kiệt)

Yuri lạnh lùng nhìn Yoona: "Em nghĩ sao về kế hoạch của anh?"

"Ờ..." Yoona sờ cằm một cái, trầm ngâm nói: "Anh lấy Shinvi làm cái cớ để bài trừ sự phòng bị của Sooyeon rồi áp dụng chiến lược "nước ấm nấu ếch", cơ mà một khi đã bị lộ ra thì...... cô ấy sẽ tránh anh như tránh tà cho coi!"

Yuri: "..."

Mặc dù đây là sự thật, nhưng bị Yoona vạch trần không thương tiếc như thế đúng là khiến cho lòng người tồi tệ.

Thật ra thì tối qua quả thật anh có thể không cần để ý gì mà trực tiếp chiếm đoạt cô, nhưng lúc đó, Sooyeon vô tình phát ra phản ứng bài xích cực độ cùng sợ hãi tột cùng, khiến anh nhanh chóng tỉnh lại.

Sau đó cũng chứng minh cách làm của anh là đúng, trong tình huống đó mà xảy ra chuyện gì thì sợ rằng Sooyeon sẽ thật sự bị anh dọa chạy.

Tại sao lại có phản ứng như vậy, cô đã trải qua những gì...

"Anh, em có thể hỏi anh một chuyện không? Tại sao gần đây tâm trạng của anh cứ như đồ thị hình sin vậy? Xảy ra chuyện gì à?" Yoona dè dặt hỏi.

Tính ra thì, nói như này cũng được tính là uyển chuyển rồi, trên thực tế thì chả khác gì mấy đứa con gái đến kì kinh nguyệt, tính khí mưa nắng thất thường, nóng nảy vô cớ.

Ngón tay thon dài của Yuri gõ gõ nhẹ lên tay vịn ghế, sâu xa nói: "Người tặng hoa hôm đó chính là Key."

"ANH NÓI CÁI GÌ?"

Yoona sửng sốt hồi lâu mới phản ứng lại được, ngay sau đó bùng nổ ---

"Đệch mợ nhà nó! Ô Yêu Vương lại là Key! Không phải nó vừa mới về nước hôm trước sao? Em còn nhận được tin nó nhận diễn vai nam thứ của Thiên Hạ!

Không nghĩ Key với Sooyeon lại có một tầng quan hệ như vậy, thằng oắt kia đang yên đang lành lại về nước, sau khi về nước lại nhận ngay bộ phim này, đúng là khiến người ta không thể không suy nghĩ! Phải biết trong phim này, Key với Sooyeon có rất nhiều cảnh diễn thân mật...

"Chẹp, để em nghĩ một chút, có phải gần đây anh bắt gặp nó ở cùng với Sooyeon? Hơn nữa còn là trong tình huống hơi mờ ám?"

Yuri: "..."

Suy đoán của Yoona, trăm phát trăm trúng.

"Mẹ nó, khó trách dạo gần đây anh hâm như thế! Méo ai có thể ngờ được chúng ta lại có nội gian! Vậy còn SY kia? Tra ra được là ai chưa?"

Con ngươi Yuri đen đi: "Kẻ đưa kim cương tới vừa ra khỏi phim trường liền mất tung tích, mà viên kim cương này có khả năng là hàng buôn lậu."

Mồm mép Yoona méo xệch: "Lại nhức đầu rồi, đừng nói lại là một người liên quan tới Kwon gia nữa nhé? S....Y... chúng ta có quen ai có tên viết tắt là hai chữ này không? Hình như không có mà!"

Ài, sao ông anh anh lận đận đường tình duyên thế nhỉ, người ta là phim thần tượng lãng mạng, còn anh ấy là phim truyền hình trinh thám!

Lúc này di động của Yuri đột nhiên reo lên, là Sooyeon gửi tin nhắn đến.

Nhìn nội dung tin nhắn xong, trong đôi mắt của Yuri có sinh vật nguy hiểm nào đó đang rục rịch.

Yoona tò mò tiến tới: "Sooyeon nhắn tin... cô ấy nói gì?"

Tại sao biểu tình của ông anh lại cứ y như bị đội nón xanh thế này?

Yuri nhìn chòng chọc cái tin nhắn kia mấy giây, sau đó trực tiếp gọi một cú điện thoại.

Sooyeon đang ở căn hộ số 6 rất nhanh nhận điện thoại: "Alo, có chuyện gì không? Tôi vừa gửi tin, anh có thấy không? Nhớ cho Shinvi xem nhá!"

"Thấy rồi, cô đang ở đâu?" Yuri hỏi.

Sooyeon liếc nhìn Key đang bận rộn trong bếp, muốn trổ tài nấu nướng, "Tôi đang ở chỗ của Key, có chút việc cần bàn bạc với anh ta, với cả anh ta cũng mới về nước nên ăn cơm chung một bữa coi như là đón gió tẩy trần."

Chương 96: Bà còn nói không có gì mờ ám với anh ta

"Ừ biết, chờ chút nữa tôi qua." Yuri bình tĩnh không một gợn sóng nói.

Nhưng, Sooyeon ở đầu dây kia lại sửng sốt, "Hả? Cái gì? Anh muốn tới?!"

"Làm sao, có vấn đề?" Yuri hỏi ngược lại, giọng đã hơi lạnh.

"Không... không có..." Cách Yuri nói cứ như thể đó là điều đương nhiên, khiến cô không biết phải phản bác thế nào.

Thấy Sooyeon nhận điện thoại xong thì vẻ mặt xoắn xuýt, Key thò đầu ra hỏi, "Sao thế? Ai gọi vậy?"

"Cậu của ông, anh ấy nói lát nữa sẽ qua đây..."

"Bà nói gì?" Muỗng canh trong tay Key rơi "cạch" một tiếng xuống đất, sau đó làm bộ vô cùng đau khổ chỉ tay về phía cô lên án: "Jung Sooyeon, thế mà bà dám nói không có gì mờ ám với cậu tôi, hai chúng ta ăn cơm mắc mớ méo gì mà bà gọi tên đó đến?"

"Ông bình tĩnh chút đi, đừng có hơi tí là xù lông có được không?" Sooyeon nhức đầu liếc Key: "Tôi gọi anh ta tới lúc nào, vừa rồi anh ấy hỏi tôi ở đâu thì tôi trả lời đang làm tiệc đón gió tẩy trần cho ông, sau đó anh ấy nói muốn qua đây, chắc nghĩ là trưởng bối thì nên quan tâm ông một chút cho nên mới cùng nhau ăn bữa cơm thôi? Cũng hợp logic mà!"

Key cầm chén ném: "Hợp cái rắm! Bà thấy Kwon Yuri là cái loại trưởng bối hòa ái dễ gần sao? Còn ăn cơm với tôi! Mẹ tôi muốn mời anh ta ăn bữa cơm còn phải xếp lịch trước nửa năm! Câu "méo cần quan tâm đến bố con thằng nào hết" chính là để miêu tả anh ta đấy!"

Sooyeon không nhịn được ném một cái gối qua: "Ông là cái đồ trẻ trâu, người ta đột nhiên quan tâm ông một chút thôi chứ có gì đâu! Sao ông cứ đem tôi với Kwon Yuri kéo vào một chỗ thế, nhìn tôi với anh ta giống như loại người có thể ở chung với nhau chắc?"

Key lầm bầm: "Đây là trực giác đàn ông... bà thì biết cái gì!"

Hai người đang đánh nhau hăng say thì tiếng chuông cửa reo lên.

Sooyeon trợn mắt cảnh cáo Key tí nữa đừng có mà ăn nói lung tung, sau đó đứng dậy đi ra mở cửa.

Vừa mới mở cửa ra, ánh mắt Sooyeon đã sáng lên, bởi vì bên cạnh Yuri chính là bánh bao nhỏ.

Shinvi vừa thấy cô đã giơ đôi tay ngắn một mẩu nhào tới, trong lòng Sooyeon cũng mềm nhũn, vội vàng ôm lấy: "Bảo bối, con cũng tới nữa! Vừa nãy cô còn đang buồn vì nghĩ tối nay không được ăn tối với con!"

Key hết nhìn Sooyeon đang ôm Shinvi, lại liếc nhìn người đang dùng ánh mắt cưng chiều nhìn hai người họ - Kwon Yuri, thế quái nào lại có cảm giác một nhà ba người là sao.

Key cũng không ngờ được quan hệ của Sooyeon với Shinvi lại hòa hợp như vậy.

Phải biết rằng Shinvi còn khó gần hơn cho cha nó đấy!

Đến ngay cả thái độ của Kwon Yuri với Sooyeon cũng quá quỷ dị.

Coi như là vì Shinvi thì lấy tính cách của Kwon Yuri cũng không có khả năng thua thiệt chính mình mà sống cùng một người phụ nữ xa lạ trong một mái nhà...

"Này này này, đừng có bỏ quên tôi, còn có tôi đây này!"Yoona cầm hai chai rượu chui vào.

Nhìn ba người Kwon gia tới, Sooyeon lập tức cho Key một cái ánh mắt ý nói: "Nhìn đi, rõ ràng chỉ là trưởng bối quan tâm đến vãn bối thôi mà, ông cứ thích nghĩ bậy".

"Cậu, cậu hai, Shinvi cũng tới rồi, mau vào..." Cho dù không vui đến thế nào thì Key cũng chỉ có thể ngoan ngoan mời ba người họ tiến vào.

Ai bảo bối phận anh nhỏ...

Chương 97: Là cô ấy theo đuổi tôi

Sau khi ba người họ đến thì Key lại không có việc gì làm.

Yuri mời đầu bếp Mike tới làm tiệc, Yoona vác theo từ nhà hai chai rượu ngon, Shinvi chiếm đoạt Sooyeon.

Năm người cứ thế nhập tiệc trong bầu không khí quỷ dị.

May mắn còn có Yoona nên cũng không đến nỗi im lặng, mọi người cứ thế vừa ăn, vừa trò chuyện câu được câu không.

"Đến, hoan nghênh đại minh tinh của chúng ta về nước, cậu Hai kính cháu một ly!"

"Cháu cám ơn!"

"Đúng rồi, lúc nãy còn chưa kịp hỏi, sao cháu lại quen Sooyeon vậy?" Yoona làm bộ như lơ đãng hỏi, thay anh trai thám thính tin tức.

Nghe thế, sắc mặt Key không được tốt lắm, tựa như không muốn bàn luận về cái chủ đề này, hàm hồ trả lời: "Quen lúc đi du học, cháu với cô ấy là bạn cùng trường."

Yoona híp mắt, sâu xa nói: "Cậu thấy không đơn giản như vậy đâu nhỉ? Chẳng lẽ là cháu theo đuổi cô ấy xong chán thì đá cô ấy? Dẫu sao thì phụ nữ bên cạnh cháu không phải mẹ thì chỉ có thể là bạn gái cũ!"

Key: "..."

Sooyeon phốc một cái bật cười, giơ ngón tay cái với Yoona: "Nhị thiếu, đúng là có con mắt tinh tường!"

"Hà hà hà, xem ra là cậu Hai đoán đúng rồi nha!" Yoona đắc ý, quả nhiên trên thế giới này không có chuyện anh không đoán được, chậc chậc.

"Chỉ đúng một nửa!" Key xanh mặt phản bác.

"Ồ? Đúng một nửa là sao?" Yoona khó hiểu.

"Cô ấy đúng là bạn gái cũ của cháu, nhưng mà là cô ấy theo đuổi cháu cũng là cô ấy đá cháu!" Key vừa nói vừa dùng ánh mắt oán phụ nhìn Sooyeon.

Vừa dứt lời, con mắt lạnh lùng của Yuri - đang giúp Shinvi cắt thịt bò beefsteak chợt lóe lóe mà không ai phát hiện.

Ngay cả Yoona cũng sững sờ, dẫu sao đây cũng là lần đầu tiên anh đoán sai, vì thế "ba" một cái, hai tay đập lên bàn, kích động nói: "Không thể nào? Thật hay đùa vậy? Cái này không khoa học!"

Lúc Sooyeon ở nước ngoài có phóng đãng tới mấy cũng không thể bằng Key được nên Yoona cho rằng giữa hai người chắc chắn là Key nói lời chia tay trước, ai mà ngờ được...

Key tức giận đâm đâm một miếng sườn nướng: "Không tin thì cậu đi mà hỏi cô ấy!"

Đang yên đang lành tại sao lại nói đến vấn đề này? Sooyeon khó hiểu: "Chỉ đơn giản là ngoài ý muốn thôi!"

Yoona từ đơn giản là vì anh trai thăm dò tin tức giờ đã hoàn toàn nổi máu bát quái, tò mò không dứt: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mau nói cho tôi! Mau mau!"

Key ngậm chặt miệng không nói.

Thân là một trưởng bối ai lại hóng hớt chuyện của tiểu bối như cái gã này không?

Sooyeon thấy sắc mặt khó coi của Key nên cũng không muốn anh ta mất mặt trước các trưởng bối liền nói: "Không có gì đâu, lúc ấy trong trường có nhiều cô gái thích anh ta, tôi cũng chỉ là một người trong số đó thôi, sau này tôi phát hiện cậu ta cũng không giống những gì tôi tưởng tượng nên chia tay!"

Lời của Sooyeon cũng không có gì khác thường, nhưng Yoona biết chuyện không hề đơn giản như vậy, nếu không thì Key đã không bày ra vẻ mặt kia.

Chẹp, lát nữa chuốc ít rượu xem có khai ra hay không.

Bởi vì có Shinvi ở đây, nên tối nay Sooyeon không uống rượu, ăn xong ngồi trên bàn ăn cũng có chút nhàm chán vì vậy xin chỉ thị của Kwon đại boss: "Yuri, tôi có thể mang Shinvi đi chơi game không?"

Yuri gật đầu: "Đi đi."

Cách anh nói chuyện với Sooyeon nhìn thì không có gì bất đồng nhưng lại khiến người ta có loại cảm giác dịu dàng hơn so với những người khác.

Key ai oán, kia rõ ràng là máy chơi game của anh, là anh cố ý mang máy chơi game xịn nhất về, thế mà cô lại xin phép một người đàn ông không liên quan rồi lại mang một người đàn ông khác đi chơi!

Dẫu cho người đàn ông kia mới có năm tuổi cũng không được!

Chương 98: Bệnh của tôi chỉ em có thể chữa

Hai tiếng sau, Yoona vinh quang hi sinh, trước khi gục vẫn không thể thành công moi được nửa chữ từ miệng thằng nhóc Key kia.

Thật ra thì lúc này Key cũng đã thoi thóp, nhưng biết Yoona muốn moi thông tin từ miệng của mình nên mới cố gắng chống đỡ đến tận bây giờ.

Có một ông cậu thích bát quái như vậy cũng thật là....

Key mơ hồ nhận ra Yoona nhất quyết phải tìm hiểu chuyện này còn vì nguyên nhân khác, chỉ có điều lúc này đầu óc của cậu đã nhuyễn như hồ, không còn sức nghĩ cái gì nữa.

Trên bàn cơm lúc này chỉ còn duy nhất Yuri được coi là còn tỉnh táo.

Yuri gọi điện kêu quản gia tới đón Yoona về sau đó đứng dậy đi về phía phòng khách.

Chỉ thấy trên màn hình máy chơi game là chữ "Winner" to tướng, Sooyeon với Shinvi đang nằm phơi bụng ngủ thẳng cẳng trên ghế sofa.

Yuri nhẹ nhàng bước tới.

Nhìn cô gái đang ôm bánh bao nhỏ mềm mềm ngủ say sưa, khiến người ta có cảm giác muốn buông bỏ tất cả những danh lợi quyền thế, cứ như thế cùng cô lẳng lặng ngủ yên đến thiên hoang địa lão.

Trong phòng ăn, Key trong lúc mơ mơ màng màng lại thấy Yuri hơi nghiêng người về phía Sooyeon, càng ngày càng gần... vì vậy nhất thời tỉnh rượu.

Yuri suýt chút nữa thì không kìm lòng được mà hôn cô gái còn đang say ngủ, bất quá lại dừng lại ngay khắc cuối cùng, quay về hướng Shinvi, nhẹ nhàng gọi nhóc dậy.

Bánh bao nhỏ nhập nhèm xoa xoa con mắt còn đang ngái ngủ, trên đầu có một chỏm tóc dựng lên, dáng vẻ vừa tỉnh ngủ so với bình thường càng ngốc nghếch đáng yêu hơn.

Yuri xoa xoa cái đầu nhỏ của nhóc: "Con có thể tự đi không?"

Bánh bao nhỏ gật gật đầu.

Yuri lộ ra vẻ hài lòng, sau đó cúi người đem Sooyeon vẫn đang ngủ yên nhẹ nhàng ôm lên, nhìn xuống bánh bao nhỏ nói: "Đi thôi."

Bánh bao nhỏ ngoan ngoãn đi theo phía sau ba ba, không hề cảm thấy có gì không ổn.

Key: "...?!"

Key dùng sức dụi mắt một cái, nhất định là anh say nên nhìn thấy ảo giác rồi đúng không? Nhất định là như thế!

Động tác của Yuri sao lại khó tin như vậy?

Anh ta để quản gia đến đón em trai ruột, đánh thức con trai ruột dậy nhưng lại không đánh thức Sooyeon, thậm chí còn tự mình ôm cô về?

Trơ mắt nhìn Yuri ôm Sooyeon cùng với bánh bao nhỏ lẽo đẽo bám theo rời đi, Key vẫn ngồi ngẩn ra ở chỗ cũ, cuối cùng ngã quỵ trên bàn ăn, rốt cuộc là không nhịn được mà gục ngã...

Kwon gia.

Bánh bao nhỏ muốn ngủ cùng Sooyeon.

Yuri: "Nam nữ thụ thụ bất thân."

Bánh bao nhỏ giơ năm ngón tay, ý là nhóc mới có năm tuổi.

Yuri gật đầu một cái: "Tốt lắm, con cũng biết con không còn là đứa bé ba tuổi nữa mà đã là năm tuổi, năm tuổi là người lớn rồi, bây giờ thì tự về phòng mình ngủ đi."

Bánh bao nhỏ: "!!!"

Sắc mặt Yuri vô cùng nghiêm túc: "Con có muốn cả đời làm bảo bối của cô Sooyeon không? Ba cùng lắm chỉ có thể giữ cô ấy ở lại thêm ba tháng, nếu trong ba tháng không thể cưới cô ấy thì cô Sooyeon của con sẽ rời đi mãi mãi."

Bánh bao nhỏ vừa nghe đã đổi sắc mặt, tủi thân bĩu cái miệng nhỏ nhắn, lưu luyến không thôi nhìn Sooyeon, rốt cuộc quay đầu bước đi.

Yuri nhẹ nhàng thở ra.

Mặc dù bánh bao nhỏ là trợ lực lớn nhất của anh, nhưng đồng thời cũng là trở ngại lớn nhất, may mắn là đã thuyết phục được thằng bé rồi.

Yuri đặt Sooyeon lên giường, cởi giầy cho cô, sau đó gọi nữ giúp việc lên thay đồ giúp cô.

Sooyeon trong lúc mơ màng cảm giác được bản thân được đặt lên một cái giường mềm mại, trước giường còn có một bóng người mờ ảo...

Cô mơ hồ đưa tay ra hướng có cái bóng quen thuộc, "Ưm, Kwon...Yuri, anh lại mộng du à?"

Yuri được cô chủ động đụng chạm thì sửng sốt một chút, ngay sau đó đặt tay mình lên bàn tay nhỏ bé ấm áp: "Ừ."

Sooyeon cau mày lầm bầm: "Đây là bệnh... phải trị..."

Yuri cười khẽ, hôn lòng bàn tay cô: "Chỉ có em mới có thể trị."

Chương 99: Sáng sớm đã đập cửa sổ

Đêm khuya, tại phòng quan hệ công chúng của Tập đoàn Soshi.

Yoo Jaesuk đang bị scandal uống rượu lái xe đâm người của Kang Jonghee làm cho sứt đầu bể trán thì di động cá nhân đột nhiên vang lên.

Ông vốn không nhịn được mà định tiện tay ném đi, nhưng khi nhìn thấy rõ tên người gọi tới là ai thì toàn thân đổ mồ hôi lạnh, lập tức xoay người ngồi thẳng, luốn cuống tay chân nhận điện thoại -----

"Alo,Kwon tổng, thật xin lỗi! Chuyện này chúng tôi đang xử lí, chậm nhất là đến tối mai là có thể giải quyết!"

"Chuyện gì?" Đầu bên kia di động vang tới thanh âm hời hợt của một người đàn ông.

"À thì? Chính là chuyện Kang Jonghee uống rượu... không phải ngài tìm tôi vì chuyện này sao?" Đầu óc Yoo Jaesuk mơ hồ, chẳng lẽ nửa đêm đại Boss gọi tới không phải để hỏi tội sao?"

"Không phải."

Yoo Jaesuk nhất thời thở phào nhẹ nhõm, ông bận đến ngu người rồi, Lục Boss thường không nhúng tay vào công việc của Soshi, cho dù lần này có liên quan đến Kang Jonghee thì trong mắt bọn họ là chuyện lớn nhưng trong mắt Yuri chỉ sợ còn không để ý tới đi.

Cho nên, lúc này đại Boss đích thân gọi điện tìm ông là có chuyện gì?

Yoo Jaesuk ngày càng bất an: "Vậy ngài tìm tôi có chuyện gì?"

"Trong hai mươi tư giờ, khiến Go Haerin cút ra giới giải trí." Yuri trực tiếp hạ một mệnh lệnh.

"Go Haerin? Lục tổng, xin hỏi là Go Haerin nào?"

"YG."

Đầu bên kia di động vừa dứt lời, Yoo Jaesuk kinh ngạc, chính là Go Haerin vẻ ngoài dung tục nhưng lại được YG buff lên thành "Đệ nhất mỹ nữ giới giải trí - Go Haerin sao?

Thế mà ông còn tưởng đại nhân vật nào!

Yoo Jaesuk lấy làm khó hiểu, nhưng không dám hỏi nhiều thêm một chữ, chỉ đáp: "Vậng thưa Kwon tổng, tôi đã biết! Theo tôi biết thì gần đây Go Haerin cùng với YG đang chèn ép một nữ nghệ sĩ, đối phương cũng không phải người hiền lành, trong tay nắm không ít chuyện xấu của Go Haerin, thậm chí còn biết mượn dao giết người, giao bằng chứng cho "đoàn đội bát quái" của công ty chúng ta. Bình thường Go Haerin lại đắc tội quá nhiều người, scandal lần này xem chừng cô ta cũng khó thoát thân, nhưng muốn ép cô ta rời giới giải trí thì còn cần thêm một cây đuốc!"

"Âm thầm làm việc." Yuri dặn dò.

"Dạ,Kwon tổng yên tâm!"

Cúp di động, Yoo Jaesuk lập tức đem mọi chuyện trong tay giao cho Phó tổng giám, sau đó tự mình giả quyết công việc Kwon tổng giao cho.

Chuyện này thật ra cũng không có gì khó khăn, để ông đích thân ra tay thì chẳng khác nào giết gà bằng dao mổ trâu. Trước mắt thì nghệ sĩ bị Go Haerin chèn ép đã hoàn thành 80% công việc rồi, ông chỉ cần kích thêm một mồi nữa là được.

Chỉ có điều là một nghệ sĩ hạng hai như cô ta đã làm cái gì để khiến đại Boss đích thân hạ lệnh phong sát?

Yoo Jaesuk có muốn đoán kiểu gì cũng không đoán được. Mục đích thật sự của Yuri không phải là Go Haerin mà là một người so với Go Haerin còn không có danh tiếng bằng, người mà đến tên anh cũng không nhớ được --- diễn viên mới Jung Sooyeon...

Buổi sáng hôm sau...

Sau khi tỉnh dậy, Sooyeon có chút ngẩn ra, sao cô lại nằm ở Kwon gia?

Cô nhớ rõ ràng hôm qua cô với Shinvi chơi game liên tục hai tiếng đồng hồ, sau đó mệt quá liền ngủ luôn trên ghế sofa nhà Key mà...

Đang mơ màng, cửa sổ đầu giường đột nhiên bị đập "Ầm" một cái.

Sooyeon sợ hết hồn, vội vàng bò dậy xem chuyện gì xảy ra.

Cô đẩy cửa sổ ra sau đó thấy một cái đầu vàng rực rỡ phía dưới...

Sooyeon đầu đầy hắc tuyến: "Key, ông làm cái trò gì vậy?"

Một Key luôn luôn chú trọng hình tượng thì giờ phút này lại vẫn mặc bộ quần áo tối qua, giờ đang nhăn nhăn nhúm nhúm, tóc tai cũng rối tung, nóng nảy nói: "Sooyeon, bà xuống đây cho tôi! Tôi có chuyện tìm bà! Mau lên!"

Sooyeon nhức đầu, thở dài. Cô biết ngay mà "con hàng" này mà biết cô ở đây là y như rằng có chuyện xảy ra, mới sáng sớm đã chạy đến đập cửa sổ rồi...

Chương 100: Lòng của chị đây là biển khơi

"Nhảy thẳng xuống đây, mau! Còn giả bộ thùy mị cái mẹ gì!" Key gấp như lửa cháy tới mông rồi.

Sooyeon không nói gì, nhếch mép một cái, tay chống lên bệ cửa sổ, tung người nhảy một cái.

Key lập tức giơ tay kéo cô xoay xoay mấy vòng chắc chắn cô không có dấu vết mập mờ gì sau đó mới dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn cô: "Tối qua có xảy ra chuyện gì không?"

Sooyeon thiếu chút nữa bị anh ta xoay cho ngất luôn, tức giận nói: "Key, mới sáng sớm ông đã lên cơn rồi à? Ngoài việc ngủ ngon ra thì tôi có chuyện gì để làm nữa đây?"

Gân xanh trên trán Key giật giật: "Sooyeon! Bà là heo sao? Đừng nói tối qua bà không biết làm sao bà về đây được!"

"Tôi đương nhiên là không biết rồi!" Sooyeon vô tội nói.

Key hít sâu mấy hơi mới tỉnh táo lại được, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngu như thế tại sao còn chưa bị bán đi hả? Tối qua là Kwon Yuri đích thân bế bà về đấy!"

Sooyeon nghe vậy thì sợ run người, sau đó làm bộ khinh thường nói: "Vậy thì sao? Nhất định là Tiểu Bảo không muốn đánh thức tôi nên mới cầu xin ba nó bế tôi về!"

Bởi vì lần trước ở quán bar cũng vậy, trừ Yuri, Tiểu Bảo tuyệt đối không để bất kì ai đụng vào cô, cho nên cô mới không thấy việc này có vấn đề gì.

Key sắp tức chết rồi: "Sooyeon, não bà hoạt động một tí được không hả? Rõ ràng Kwon Yuri có ý với bà có được không?"

Sooyeon thở dài một tiếng, sau đó đặt tay lên vai Key, thành khẩn nói, "Người anh em, tâm hồn chị đây rộng như biển khởi, sẽ không vì bất cứ một bông hoa ngọn cỏ nào trên đường mà dừng lại, cho nên dẫu em có quỳ xuống cầu chị đây làm mợ em thì cũng không có cơ hội này đâu OK? Kính nhờ em đừng kéo chị đây vào cái chứng vọng tưởng của em, về tắm rồi ngủ đi!"

Key nghe vậy thì tâm tình phức tạp vô cùng, vẻ mặt xoắn xuýt nhìn chằm chằm cô: "Chẳng lẽ bà tính cả đời không kết hôn? Nhỡ đâu gặp được người mình thích thì sao?Jung Sooyeon, cái ý nghĩ này rất nguy hiểm đấy bà có biết không? Tôi nói bà nghe, dù sự nghiệp là trọng yếu nhưng với một người đàn bà mà nói thì hôn nhân mới là... A---------"

Sooyeon không nhịn được mà thẳng chân đạp tới: "Key, ông chán sống rồi đúng không? Cố tình tìm chuyện cho tôi? Tối thấy ông lâu lắm rồi không bị ăn đòn nên ngứa người hả!"

"Hôm trước bà vừa mới đánh tôi mà!"

"Lần trước hiển nhiên là không đủ, ngày hôm nay chị đây phải đem ông khuất phục, xem ông còn dám gợi đòn nữa không!" Sooyeon vén tay áo chuẩn bị động thủ.

Key chạy trối chết, đột nhiên nhìn sau lưng cô hô: "Cậu..."

Sooyeon cười nhạt: "Cứu? Hôm nay ông có kêu rát cổ họng cũng không ai cứu nổi ông!"

Một giây trước khi ma trảo của Sooyeon rơi xuống, Key hô to: "Không phải... là cậu tôi!"

Sống lưng Sooyeon cứng đờ, máy móc nghiêng đầu sang, sau đó liền thấy Yuri đang mặc quần áo thể thao đứng ngược nắng ở đó, mồ hôi đang lăn trên mặt, bộ dạng như vừa đi chạy bộ buổi sáng về.

Đánh cháu ngoại người ta còn bị người ta bắt quả tang, đôi mắt Sooyeon lập tức đảo một vòng, chỉ Key nói: "Ngài Kwon, "con hàng" này sáng sớm đã muốn đập cửa sổ nhà anh, kết quả bị tôi phát hiện, tôi đang chuẩn bị giúp anh đánh tên này một trận!"

Key trừng cô: "Vô sỉ..."

"Ông dám nói là ông không đập!" Sooyeon chính nghĩa nói.

Yuri đưa tay lấy một cọng cỏ trên tóc cô xuống, sau đó cực kì tự nhiên mà xoa xoa đầu cô, "Không cho phép đánh nhau, đi rửa mặt đi, có thể ăn sáng rồi."

"A, được!" Sooyeon đắc ý làm mặt quỷ với Key, bạch bạch chạy đi.

Thời khắc này, Key hận không thể nắm cổ Sooyeon mà lắc điên cuồng: "Một lần! Hai lần! Ba lần! Biểu hiện của Kwon Yuri rõ ràng như thế rồi, chả lẽ mắt chó hợp kim của bà bị mù sao?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic