Ba câu chuyện, một bài ca

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

           1) Chuyện con rết và con cóc

           Có mt con rết đang đi li nhn nhơ trong vườn, bng nhiên gp mt con cóc. Con cóc

giương đôi mt c nhi, nhìn con rết un éo vi năm trăm cp giò uyn chuyn như

nhng làn sóng lượn: "Này, chrết ơi! Làm sao mà chcó dáng đi yu điu thế. Chc hn

phi là nhnăm trăm cp giò ca ch. Nhưng mà, làm thế nào mà đi vi mt ngàn cái

chân được nh? Chú voi thì: 'Cái vòi đi trước, hai chân trước đi trước, hai chân sau đi sau,

còn cái đuôi đi sau rt'... Còn chthì không biết chân nào đi trước, chân nào đi sau vy?"

Con rết lúc đu được khen, phng mũi, nhưng sau bhi vn, bt đu lung cung: "

nh! Không biết mình làm thế nào. Chân th83 đáng lphi đi trước chân th245, mà

ti sao nó li đng sau chân th167, lquá, hay là mình phi giơ chân 98 lên trong

khi chân 14 đp ra sau..." Rt cc ra chân nschân kia, con rết, tlúc thi làm thế nào

đđi, không làm sao chuyn mình ni na và bt buc phi nm bp dưới đt.

(Có mt câu chuyn tương t, hn nhng ai ham đc chuyn tranh Tintin đu nhrõ:

Mt hôm, ông thuyn trưởng Haddock tnhiên trước khi đi ngthi mình nên đb

râu trên chiếc chăn, hay dưới chiếc chăn. trên thì không n, mà dưới thì cũng không

xong. Rt cc, cđêm ông không thnào chp mt được!)

          2) Chuyện bà mẹ và chiếc răng

           Ngày xưa có mt anh chàng sp đi hành hương nơi xPht. Anh có mt bà mgià rt

sùng đo Pht. Trước khi chia tay, bà dn dò anh nhđem vcho bà mt viên xá li, hay

mt du vết gì ca Đc Pht đbà th. Rt cuc chuyến đi hành hương này rt vt v, cho

nên anh không có mt giây phút nào rnh rang đkiếm tng phm cho bà m. Ngày cui

cùng trên đường v, anh bt rt trong lòng, không biết làm thế nào đcho manh khi

tht vng. Bng nhiên, khi nhìn thy bên lđường xác chết ca mt con chó, trong đu

anh loé lên mt tia sáng. Anh ly trên xác chó mt chiếc răng, ra nó sch svà đt nó

trong mt chiếc hp rt đp. Anh đem vtng manh, như mt chiếc răng còn li ca Đc

Pht. Bà mrt vui mng khi nhn được chiếc răng đó, bà kính cn đt lên bàn th, mi

ngày tng kinh và chiêm ngưỡng. Sau mt thi gian, chiếc răng mi ngày mt sáng lên,

và ta ra mt ánh hào quang lk trong bóng ti...

            3) Chuyện nhà sư ngu đần

           Tchounda vn sanh ra ngu đn, dt nát. Khi người anh cca ông xut gia đu Pht,

thì ông cũng mun noi gót anh và đi tìm gp Ananda, người đtthân cn ca Đc Pht,

đxin thâu nhn vào tăng đoàn. Vì thy Tchounda quá ngu dt, ngay cvài gii lut

cũng không thnào nhni, cho nên Ananda ban đu tchi. Nhưng rt cuc, Đc Pht,

vi lòng tbi và trí tusiêu vit ca ngài, soi thy rõ mm mng giác ngtim tàng nơi

ông do nhng nghip tt trước, và thâu nhn ông làm đtxut gia.

Vn đlà không nhng Tchounda dt đc cán mai, mà chuyn gì ông cũng quên, t

kinh kcho ti mc qun áo, cũng không nhvt nào trước, vt nào sau. Cui cùng, mi

người giao cho Tchounda công vic ra dép, quét nhà, là nhng vic duy nht mà ông có

thlàm được.

            Đc Pht đích thân dn dò ông: "Mi ln ra dép, quét nhà, thì con hãy tnói như

vy: 'Tôi gt bnhng ô nhim trong tâm ý tnhiên, trong sáng và trn vn ca tôi', con

có nhkhông?" "Dcó!". Và ngày này qua ngày khác, Tchounda cm ci ra dép, quét

nhà ri lên gp người anh đôn li nhng li dn ca Đc Pht cho khi quên.

Mt hôm Đc Pht ti hi Tchounda: "Con ra dép đó à?" "D!" "Con quét bi bm

dưới đt phi không?" "D!" "Vy thì con đã gt bnhng ô nhim trong tâm ý tnhiên,

trong sáng và trn vn ca con chưa?" Ngay lúc đó, Tchounda bng nhiên bng tnh, giác

ng. Mt nim vui tràn ngp ông, ông thy rõ rng dép dơ vn là dép, đt vương đy bi

bm vn là đt, tâm ý ông vn tnhiên, trong sáng và trn vn, và ông trthành A La

Hán.

           Nhng ai quen biết Tchounda ttrước không thtin rng mt người ngu đn như ông

có thtrthành A La Hán được. Nhưng Đc Pht bt cđi đâu cũng dành mt chđc

bit cho Tchounda, bi vì theo ngài đó là vA La Hán có tâm trong sch và khiêm

nhường nht, trong sch là vì không biết gì, và khiêm nhường là vì biết nhng hn chế

ca mình... (phỏng theo lama Surya Das)

           4) Bài ca của cố Lama Guendune Rimpotché, Dhagpo Kagyu Ling

(vùng Dordogne, Pháp):

Hnh phúc không tìm thy bi scgng và ý chí.

Nó đã có sn trong snghngơi, sci mvà sbuông x.

Đng csc quá

Không có gì phi làm, và cũng không có gì phi b.

Nhng gì thoáng qua trong thân–tâm

chng có gì là quan trng,

và cũng chng có phn nào thc th.

Ti sao phi tnhn là mình và chp cht vào đó,

phê phán trên đó và trên chính mình?

Tt hơn là đtrò chơi ln đó

tnó xy ra

như nhng làn sóng nhô lên và rơi xung,

không đng đy thay đi gì,

và nhn thy rng tt ctan biến đi và

xut hin li, như mt trò quthut, vn còn và mãi mãi, không ngng.

Chcó stìm kiếm hnh phúc ca chúng ta

mi không cho phép ta nhìn thy nó.

Như mt chiếc cu vng nhiu màu sc mà người ta theo đui

không bao ginm bt được,

hay mt con chó chy theo đuôi mình.

Dù thanh bình và hnh phúc không có thc

như nhng đvt và nơi chn thc s,

nhưng chúng luôn luôn sn sàng

đi bên cnh chúng ta trong mi giây phút.

Đng tin sthc

ca các kinh nghim tt hay xu:

Chúng cũng phù du như thi tiết hôm nay,

như nhng cu vng trên bu tri.

Khi mun nm bt cái không nm bt được,

bn sđui sc mt cách vô ích.

Khi mnm tay co qup ca sham mun,

thì không gian xut hin ngay: mrng, đón nhn, dchu.

Hãy tn hưởng cái không gian, cái tdo, cái thoi mái tnhiên đó.

Đng tìm kiếm xa hơn.

Đng đi sâu vào bi rm rng rú

tìm con voi ln giác ng,

nó đã yên lng nghngơi

trước lò sưởi trong nhà bn.

Không có gì phi làm, không có gì phi b,

không có gì phi csc,

không có gì phi mun,

và không có gì thiếu thn.

Emahô! Tht là mu nhim!

Tt ctlàm ly mt mình.

Dch ti Olivet, 16/2/2003

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro