Vô thường
Nước vẫn trôi... nhưng chưa hề chẩy,
Người đi qua... nhưng không đến, không đi.
Vạn vật đổi thay... nhưng thời gian là hiện hữu.
Tất cả qua tâm... nhưng tâm cũng là không.
Dấu vết xưa, rừng cây xinắp,
Tình nghĩa cũ, mạng lưới nơron.
Tan biến hết? Không, còn chứ!
Mầu nhiệm làm sao, giây phút của
Vô thường...
Nguyên Si
(11/2010)
Có không
Thế sự đua nhau nói có không,
Biết đâu là có, biết đâu không?
Không hề làm bậy là không có,
Có biết quên mình, ấy có không.
Những kẻ dạy không đều vẫn có...
Ở đời vừa có đã ra không.
Có không? – Không có, không không có!
Chỉ chốn trần gian mới có không.
Nguyên Si
(07/2010) (bắt chước Tú Xương)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro