Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 8

- Nhìn rõ đi! nhìn kĩ đi! xem tôi có giống ai không?- cô tiến lại gần nó để nó nhìn mình kĩ hơn.

Nó nheo mắt, ngơ ngác nhìn cô. Nhìn kĩ vào đôi mắt ấy, nó như bị hút hồn. Đôi mắt ấy đầy lạnh lùng, sâu thẳm và đầy tâm sự.

- Không.- nó nhăn mặt lắc đầu. - Sao lại hỏi tớ như vậy?

- Haha đúng rồi... Im Yoona thì làm sao mà nhớ được chứ?- cô bật cười đầy mỉa mai. - Nhìn kĩ lại xem!- Cô nhìn thẳng vào mắt nó.

- Thật sự là không.!- nó lại lắc đầu.

- Cậu còn nhớ đến con nhỏ xấu xí đeo mắt kính dày cộp dáng vẻ nhà quê 3 năm về trước chứ?

Nó chợt sững người lại. Để cho kí ức tua lại một cách từ từ.

..........

- Con nhỏ kia mày không có mắt hả

..........

- Biến đi chỗ khác mau lên

.........

- Mày biến hay muốn bị đuổi học?

.........

- Đi theo tao!

........

Từng dòng kí ức tua lại một cách nhẹ nhàng, chậm nhưng rõ nét. Cái đứa con gái xấu nhất mà nó gặp từ trước đến giờ. Đúng rồi. Nhưng có liên quan gì nhau?

- Ừ nhớ? Nhưng mà con nhỏ xấu hoắc đó có liên quan gì ở đây?

- Haha. Cậu sẽ không tin con nhỏ đó đang đứng trước mặt cậu chứ?- cô lại cười. Nụ cười cay đắng.

Nó như chết đứng. Không thể nào. Con nhỏ xấu xí đó không thể là cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt nó được. Nó lắc đầu nguầy nguậy.

- Không thể nào! Làm sao có thể như thế được?

- Vậy tại sao lại không thể như thế được? Đúng rồi tôi và cậu không quen nhau. Vậy nên không thể như thế được!

- Không phải cậu không thể là cô gái đã từng bị tôi... đối xử như vậy được?

- Tại sao không Im Yoona? Nó đã xảy ra đó thôi. Tôi hận cậu vì lí do đó đó. Làm ơn đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa có được không? Tha cho tôi đi tôi căm hận cậu đến xương tuỷ. Dù cho có là bạn cũng không thể. Tôi ghét loại người như cậu. Tôi hận cậu!- cô lạnh lùng quay lưng lại bỏ đi.

Nó sững người không tin vào tai và mắt mình. Nhìn theo bóng cô, nó chợt thấy đau lòng. Nó đã làm gì thế này!? Chẳng phải nó đã lấy đi cái thứ quý giá nhất đời con gái của cô sao? Nó biết phải làm gì đây. Trước đây nó cũng làm thế với bao đứa con gái, nhưng sao đối với cô nó lại có cảm giác tội lỗi và ân hận thế này? Nói cho nó biết nó phải làm gì bây giờ? Nó đau lắm, nó không muốn cô hận nó đâu mà.

Nó chợt chạy nhanh về phía cô khi bóng cô đã gần đi khuất, nó kéo tay cô lại bất chợt nó ôm ghì lấy cô.

- Đừng đi mà. Cho Yoong xin lỗi. Hãy để Yoong bù đắp cho cậu có được không? Yoong xin lỗi mà... Làm ơn - nước mắt nó rơi, giọng nói nó lạc đi, nghẹn ngào không lên lời.

Cô đứng đó, bất ngờ vì cái ôm đột ngột và lời nói cũng đột ngột không kém. Im Yoona xin lỗi người khác sao? Đúng là lạ đến khó tin.

- Im Yoona. Bỏ tôi ra!- cô khó chịu đẩy người nó ra.

- Không Yoong không bỏ. Cậu cho Yoong một cơ hội để bù đắp cho cậu đi. Yoong xin cậu đấy!- nó rối rít

- Ngày trước thì có thể, còn bây giờ... Quá muộn rồi!- cô đẩy mạnh nó ra khỏi người mình. Quay lưng bỏ đi.

- NHƯNG BÂY GIỜ IM YOONA MỚI YÊU CẬU JESSICA JUNG!!!- nó hét lớn làm mọi người đi đường hiếu kì nhìn nó như sinh vật lạ. Cô bỏ ngoài tai lời nó nói tiếp tục bước đi.

- IM YOONA YÊU JESSICA JUNG!- nó hét cho đến khi cô đi khuất mới thôi.

"Sẽ không bao giờ Im Yoona!"- Jessica Jung

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Ngày hôm sau nó đến trường đúng giờ vào lớp. Đây là chuyện rất bất thường nhưng đối với nó là bình thường vì nó tự hứa sẽ thay đổi từ hôm nay sao cho xứng đáng với Jessica!

Reenggggggg- tiếng chuông vào lớp vang lên cũng là lúc nó thấy cô bước vào lớp. Vẫn thân hình mảnh mai và mái tóc uốn màu vàng không lẫn vào đâu được. Cô thấy nó mỉm cười với mình, cái nụ cười cá sấu ngoác rộng đến mang tai.

- Chào cậu!- nó vẫn giữ nguyên nụ cười đó cho đến khi cô ngồi vào chỗ.

- Tại sao cậu ngồi chỗ tôi?

- Tớ xin thầy. Hề hề.

- Đi ra chỗ khác ngồi!- cô chỉ tay đuổi nó.

- Nhưng tớ thích ngồi ở đây- nó vẫn ngang bướng không chịu đi ra.

- Tôi biết cậu có thể chuyển qua bất kì chỗ nào trog lớp này mà không cần xin phép thầy giáo mà. Đi ra ngay!

- Nhưng tớ thích ngồi ở đây.- nó ngồi xuống, lì lợm khoanh tay lại khoing chịu xi nhê.

- Okay vậy tôi đi. - cô cầm cặp sách bước lại bàn trống của nó ngồi.

"Dù sao giờ mình đi thì cô ấy ở mà mình ở cô ấy cũng đi. Thôi vậy"- nó chán nản ngồi xuống bàn không quên nhìn cô.

Hôm nay nó có tiến bộ. Dù không chép bài nhưng nó đã không còn ngủ gật trong lớp như mọi khi nữa. Công việc của nó là... ngồi ngắm cô. Từng động tác của cô được thu vào tầm mắt của nó một cách nhẹ nhàng, in rõ vào tâm trí. Cô đẹp thật đấy... vậy mà trước đây... Haizzz nó nghĩ đến rồi lại thở dài. Phải chi trước đây nó đừng như vậy. Nhưng chuyện đã lỡ rồi. Bây giờ nó chỉ muốn được bù đắo cho cô và được cô chấo nhận thôi. Cũng bởi vì... nó đã lỡ yêu một người con gái hận nó đến xương tuỷ rồi.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Giờ ra chơi.

- Thông báo với cả lớp. Tôi Im Yoona, chính thức là bây giờ đã yêu Jessica Jung mất rồi!- lời phát biểu của nó không chỉ khiến cô, mà tất cả học sinh trong lớp đều choáng. Gì chứ biết nó quá mà. Chắc lại yêu đương nhăng nhít. Không biết sau Jessica thì ai sẽ là nạn nhân đây? Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy riêng một người.

"Jessica ư?"- người đó cười khẩy

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Giờ ra về

- Jessica?- một giọng nói nữ tính truyền đến tai cô.

- Huh?- cô hơi ngạc nhiên khi có người bắt chuyện với mình.

- Ra về gặp mình ở cổng trường một lát được không?

- ... Có chuyện gì sao?- cô ngập ngừng đôi chút.

- Mình có chuyện muốn hỏi cậu một chút ở trong lớp không có tiện.

- Ừm cũng được...tôi cất sách vở một tý.

- Ừm nhanh nhé!- nói rồi người đó chạy ra ngoài.

End chap.

Chúc mọi người ngủ ngon :) hnay em viết muộn nên chap ngắn nhé. Bóc tem đê =)) :)) hehe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro