33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã gần đến nơi, Dunk cứ thầm nghĩ rồi càng lo sợ

Joong.. anh đừng dại dột gì nhé, đừng bỏ em nhé Joong, nếu anh rời bỏ em lúc này, em sẽ rất ghét anh,Joong...

gần 7 giờ, trời tối 

con đường tối tăm,khá vắng xe, lại xảy ra tai nạn tại 1 nơi như vậy sao?, chiếc xe vừa dừng lại cũng là lúc Dunk nhanh chóng mở cửa xe lao ồ ra ngoài nhìn ngó xung quang, quang cảnh tối om mù mịt, Dunk lại càng lo lắng hơn, người đàn ông gọi cho em đâu rồi, hay đã đưa Joong đi bệnh viện rồi

Pond và Phuwin chạy ra theo, Dunk cứ thế chạy vào sâu trong bãi , em thấy xe Joong đỗ ở bên lề đường ban nãy nên vẫn hoang mang, nhưng vẫn chẳng át đi nỗi lo trong em với người mình yêu, đầu ngó nghiêng khắp nơi, mong tìm hình bóng quen thuộc ấy

2 đứa bạn của em cứ thế chạy theo, bỗng nhiên, Phuwin giữ lấy cổ tay em kéo lại,Dunk nheo mắt nhìn Phuwin, tìm được Joong rồi hả? bụp, xung quanh bỗng được thắp sáng lên bởi những chùm đèn treo xinh xắn, bãi cỏ xanh mướt, rộng rãi cũng được chiếu sáng lên làm mất đi sự mụ mị ban đầu mà trở nên khá thơ mộng

Dunk chưa kịp bất ngờ thì đã bị bạn em che mắt

"? Phuwin..gì vậy?"

" đi nào" được Pond dắt tay đi, Phuwin thì bịp mắt em từ sau, Dunk cứ bỡ ngỡ, em cứ ù ù đi theo chỉ dẫn  1 đoạn

Phuwin cũng buông tayc he mắt em ra, Pond cũng tránh sang bên cạnh, ánh sáng chiếu tới làm em nheo nheo mắt, 1 người con trai đứng trước mặt em, bóng lưng quen thuộc không thôi, chẳng thèm nhìn xung quanh ra sao, em nhào tới ôm chầm lấy Joong oà lên

" Joong!!!"

Joong giật mình quay lại, người nhỏ ôm chặt lấy anh nức nở, ơ anh đã kịp làm gì đâu, nhưng có lẽ ban nãy làm em sợ rồi, Joong ôm lấy Dunk, xoa xoa lưng em,Dunk cứ thế lại trách móc 

" anh còn dám đem chuyện tính mạng ra doạ em"

" đáng ghét, em đã rất sơ, sợ anh sẽ rời bỏ em"

" anh là đồ đáng ghét" tay nhỏ đánh túi bụi vào lồng ngực Joong, nhưng chỉ hều hào

Joong xoa gáy tóc em, hôm nhẹ lên trán rồi nhẹ nhàng nói

" anh xin lỗi vì làm em sợ, cũng rất vui vì em đã lo cho anh đến thế"

" anh...tôi lại không lo cho anh sao, nghe tin anh bị nạn như thế, tôi cảm tưởng bản thân nặng nề thế nào"

" anh xin lỗi mà, chỉ là tạo bất ngờ cho em, anh sẽ không bao giờ dám rời bỏ em đâu"

" bất ngờ quá đấy, chẳng vui tẹo nào" em hậm hực

" thôi mà, ngoan nào, Joong xin lỗi, xem Joong chuẩn bị cho em cái gì nhé"

Nghe Joong nói thế Dunk cũng ngờ ngợ tách người lớn ra nhìn xung quanh, lại làm em ngạc nhiên nữa rồi, đèn giăng dài thành 1 dải dài, một vòng hoa lớn bao quanh chỗ em đứng, có 1 bàn lớn ở giữa với vài món ăn , có cả nến, hoa , dặc biệt nhất là 1 giải dây gắn đầy những bức ảnh mang bao kỉ niệm của cả 2 từ lúc mới yêu, có cả những bức ảnh của Dunk được chụp lén từ hồi còn học đại học, khi cả 2 còn chưa biết rằng đôi bên có tình cảm

không những vậy, cũng có cả những bức ảnh chụp lén khác nhưng là khi Dunk đứng trong bếp với chiếc tạp dề hay những lúc chăm chú làm việc, thực sự rất đẹp

Dunk há hốc nhìn xung quanh, quang cảnh lãng mạn mà thơ mộng đến nhường nào, chợt em nhớ ra rồi quay phắt ra 2 đứa bạn em đnag đứng 1 bên hóng chuyện nãy giờ

" ê nè khoan, 2 bay...lừa tao???"

" hả.."

" ừ đúng rồi, rõ lúc tao nói Joong bị tai nạn tao còn chưa nói đi đến đâu mà mày đã đi thẳng đến đây, còn tỏ ra lo sốt vó làm tao tưởng thật nữa, diễn giỏi thế mà"

" ơ, thì..lỗi kĩ thuật xí" 

"ra là bày mưu ủ kế từ trước với nhau hả"

2 đứa nhìn nhau rồi nhìn Dunk cười cười, ừ thì chỉ là Joong có nhờ từ mấy hôm trước, vì hạnh phúc của 2 đứa bạn nên nhập vai diễn 1 lúc thôi, Joong cũng thật là chuẩn bị từ gần 1 tháng trước rồi cơ, bãi cỏ này thực sự là 1 mảnh đất nhỏ được Joong mua lại đấy chứ đâu ra

Dunk thích hoa nên dự định mua miếng đất nhỏ này để cải tạo thành 1 nhà kính trồng các loại hoa em thích, địa điểm ở đây lại vắng vẻ, xung quang chẳng có nhà nào cả, hay cũng chẳng có người đi qua nhiều, rất ít xe nữa nên khá thoải mái, yên tĩnh

Nhưng trước hết cứ tận dụng để làm 1 phần của kế hoạch đã, đèn , trang trí cũng là 1 mình Joong làm hết, dốc hết tâm tư vào

Dunk quay lại vào Joong, Bỗng Joong khuỵ 1 chân xuống quỳ xuống đất làm dunk sững sờ nhìn theo xuống, dự như cũng đang biết có chuyện gì sắp xảy ra nhưng lại bất ngờ tới mức chẳng thể biểu hiện gì

Đúng như dự đoán thôi, Joong lấy ra 1 hộp nhỏ bằng nhung màu xanh tối, mở ra là 1 chiếc nhẫn được thiết kế tinh xảo, có vẻ rất giá trị. Dunk đưa tay lên che miệng , nhưng không che nổi đi biểu cảm đã sốc tới mức nào, 1 buổi tối mà quá nhiều bất ngờ tới

" từ trước đến nay, anh vẫn luôn cảm thấy bản thân nặng nề, vì tình yêu của anh dành cho em cứ ngày 1 lớn, lớn đến mức anh chẳng ngờ, nhưng cái sự nặng nề ấy chẳng làm anh khó chịu mà còn vô cùng thoả mãn khi mang nó trong mình"

" Dunk, nói lời yêu với em chưa bao giờ là đủ,nhưng có 1 điều chẳng thể thay đổi là anh rất yêu em, thời gian qua bên nhau, anh mới biết bản thân thật hạnh phúc ,nói rang anh là người hạnh phúc nhất chắc không ngoa đâu phải chứ, em là bông hướng dương xinh đẹp nhất của anh, là tình yêu của anh, để đưa ra quyết định này anh chắc chắn bản thân không hối hận"

" Dunk.. đồng ý ở bên anh đời đời kiếp kiếp nhé?" ánh mắt Joong chan chứa đầy tình yêu hướng về Dunk

Nước mắt lại chảy xuống bên má 1 lần nữa, Dunk mỉm cười nhìn anh

" ĐỒNG Ý ĐII"

" DUNK ĐỒNG Ý ĐI DUNK"

Pond và Phuwin cứ hô reo

Dunk gật đầu nhẹ nhưng đủ để Joong thấy được, em đưa tay ra phía trước

"em yêu anh"câu nói được đưa ra sau khi chiếc nhẫn được đeo vào ngón áp út của Dunk, cả 2 ôm chầm lấy nhau, ôm thật chặt, niều hạnh phúc, niềm vui như vỡ oà bao chùm lấy cả 2, Pond và Phuwin cũng nhảy cẫng lên  chúc mừng cho bạn mình 

Nhưng bất ngờ hơn, Bỗng Pond kéo Phuwin vào 1 nụ hôn, rồi bỗng lấy ra trong túi 1 hộp nhẫn khác mà bày tỏ, không gì có thể bùng nổ hơn khoảnh khắc này

" Phuwin, anh yêu em chết đi được có lẽ khoảnh khắc này phải là vào 2 tuần nữa ở 1 nhà hàng sang trọng nhưng anh không kiềm được nữa, thực sự không thể, Phuwin lấy anh nhé"

" Pond" Phuwin cũng sốc không kém, tưởng chừng như có thể tát vào mặt xem có phải hiẹn thực

" ĐỒNG Ý LUÔN ĐI, NGÀY VUII NHẤT ĐÂY RỒI" Dunk trong vòng tay Joong không quên vui thay cho bạn mình

" lấy chứ, sao không, Pond từ giờ anh là của em mãiii rồi đấy"

" của em tất"

Có lẽ nay là ngày vui nhất trong đời của cả 4 , còn gì hạnh phúc bằng nữa chứ, sau bữa ăn tối PondPhuwin quyết định đi riêng để cho không gian cho đôi bạn

hơn 10 rưỡi tối, cả 2 dường như đã nói bao nhiêu chuyện, ôn lại chuyện cũ, lo nghĩ cho tương lai, rồi tâm sự đủ điều

" vậy chúng ta sẽ kết hôn như nào vậy Joong.?"

" anh đã lo hết rồi, hết năm nay chúng ta sẽ chuyển tới Đức nhé?"

" dạ?"

" Năm tới, tập đoàn sẽ được phát triển trên thị trường quốc tế, cụ thể là ở Đức, trùng hợp, bên đó hôn nhân đồng giới lại hợp pháp, kể từ năm 2017 rồi cơ, đó cũng là 1 đất nước xinh đẹp nữa, em lại thích nước Đức, mọi chuyện rất suôn sẻ"

" ha.. anh tìm hiểu kĩ quá trời nhỉ" Dunk bật cười trước dáng vẻ giải thích tường tận của Joong

" phải phảii, anh tìm hiểu kĩ chứ, công ty bên đây Aysa sẽ thay anh tiếp quản, ba mẹ anh và em đều biết chuyện cả rồi đó

" hả? thật ư?"

" ừm, anh đã bàn với ba mẹ từ tuần trước và nhờ họ giữ bí mật để thực hiện kế hoạch đó"

" nhiều trò!"

" vậy vợ của anh có đồng ý không?"

" gì gọi sến rện thế này, tất nhiên đồng ý rồi, không thể phụ công anh được,chồng "

" em..em gọi là gì cơ?"

" em không lặp lại đâu"

" ơ thôii, gọi lại đii nha vợ yêu"

" ừ thì, chồng"

" ôi lại truỵ tim tôi mất, đáng yêu quá đi"

" anh cứ thế mãi sao chẳng trưởng thành gì cả"

" anh sẽ chẳng bao giờ trưởng thành khi bên cạnh Dunk của anh đâu" nói rồi Joong ôm lấy eo em

" em sẽ không ngờ chúng ta sẽ đi đến mãi thời điểm này.."

" đúng rồi, vì chúng ta còn đi xa hơn nữa mà, sẽ bên nhau mãi mãi"

Cả 2 nhẹ nhàng nhìn nhau, ánh mắt chân thành, lại tràn đầy bao tình cảm cho đối phương, cả 2 mỉm cười

" anh yêu em.."

" em cũng yêu anh, rất yêu"

Cả cùng nắm lấy tay nhau nhìn lên trời đầy sao, những ngôi sao sáng xinh đẹp kia , nhưng chỉ 1 lúc cả 2 bỗng quay xuống nhìn nhau cùng 1 lúc, ánh mắt chạm vào nhau, a ra, cả 2 cùng 1 ý là để đối phương ngắm sao rồi bản thân ngắm đối phương, nhưng lại trùng rồi, đành ngắm nhau thôi

Cả bật cười lên

" sao đẹp thật đấy ha"

" ừm nhưng em đẹp hơn mà"

" anh thật là"

----------

Chuyệ tình cảm vốn cứ đơn giản vậy thôi, chỉ là khi 2 trái tim cùng đồng điệu với nhau, họ cdành cho nhau hết tấm lòng thành họ có, trân trọng nhau, những khoảnh khắc bên nhau đều quý giá không thôi, là ký ức, là kỷ niệm, sẽ đucợ lưu giữ mãi ít nhất là trong chính trái tim họ chứ chẳng cần là ảnh hay hiện vật

ánh mắt nhìn nhau cũng đủ nói lên tất cả rồi

--------------------------

ta da vậy là end fic rồi,1 trg nhx em fic tâm đắc của sốppp huhu, đoạn đường đi của Đơn Phương đucợ mọi người ủng hộ nhiệt tình, thực sự sốp rất cảm kích, chúc mừng cho 1 hành trìnhhh đầy thú vị này nhé

Mọi người cùng sốp hưởng ứng niềmm vui này nha

sau này sẽ còn có những tác phẩm khác,hành trình mới, mong mọi người ủng hộ 

end thoai

iu tất cả mng và cả em fic của sốp

* có ngoại truyện kkk

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro