Chương 94: Người chồng thực sự

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Cẩn nhớ lại vài tháng trước cậu có nhận được tin nhắn của Lục Đào, mỗi ngày đều thấp thỏm không yên, suy đoán ý định của đối phương. Cậu không phải chưa từng nghĩ đến loại khả năng này, tuy nhiên đối với thái độ mà đối phương đối xử với cậu hằng ngày, cảm thấy việc 'mở tài khoản chung' này là rất nhỏ, mà việc cùng cậu ly hôn chiếm tới 99%.

Nhưng bây giờ, cậu tự mình nghe được đáp án, lại không thể tin được.

Trình Cẩn tròn mắt nhìn anh, môi hé mở nhưng chẳng thốt ra được lời nào. Lục Đào nói "Đơn của em không được thông qua, vì chế độ bảo vệ quân hôn".

Trình Cẩn sững sốt, trong tiềm thức nói, " Nhưng cái đó phải được anh kích hoạt mới.." Trên tinh cầu Đế chế, sĩ quan được hưởng những đặc quyền, cơ chế này có ưu thế tuyệt đối trong hôn nhân. 'Cơ chế bảo vệ quân hôn', yêu cầu bạn đời đã kết hôn tự mình kích hoạt nó, sau khi kích hoạt, dù có bất kỳ biến động nào trong hôn nhân , bắt buộc phải tự bản thân thông qua thì mới có hiệu lực, mà loại biến động này thường được gọi là 'ly hôn'.

Nhưng Trình Cẩn không ngờ rằng Lục Đào lại có khả năng sẽ kích hoạt cơ chế này, suy cho cùng, nhìn bên ngoài thì người muốn kết thúc cuộc hôn nhân này là anh mới phải ?

Đầu óc Trình Cẩn quay cuồng, cậu ngạc nhiên, "Có phải... là 'anh ấy' kích hoạt không?", xem ra chỉ có 'Lục Đào thứ hai' mới có khả năng làm ra chuyện này.

Lục Đào dường như đang tức giận, ngữ khí nặng nề, "Không phải"

"Anh sao lại...", Trình Cẩn lẩm bẩm, muốn hỏi rất nhiều thứ, đầu óc lại loạn cả lên, không biết bắt đầu từ đâu. Lục Đào lại tiếp tục chủ đề lúc trước "Vậy rốt cuộc tại sao em muốn cùng Mã Viên kết hôn?"

Trình Cẩn nói "Anh làm sao có thể tìm thấy em?"

Lục Đào dừng lại rồi nói "Tìm được tuyến đường thứ sáu". Anh nhận thấy rằng Trình Cẩn không muốn trả lời câu hỏi vừa nãy của mình, anh nói "Ferry đã dành hai giờ để tìm kiếm quỹ đạo di chuyển của em trong khoảng thời gian này và phát hiện ra rằng em đã đến bệnh viện."

Cả người Trình Cẩn run lên, đôi mắt đầy hoảng loạn, bàn tay để bên ngoài vô thức chạm vào bụng.

Hành động này của cậu không thoát khỏi ánh mắt của người đàn ông, anh nói tiếp "Hơn nữa, là ở khoa phụ sản". Anh nhìn chằm vào Trình Cẩn, nhìn đến mức cậu muốn co lại thành quả bóng, trong lòng cảm thấy bực bội và ghen tị, "Vậy nên tìm người kết hôn giả , bởi vì mang thai rồi?"

Những gì cậu muốn che giấu vậy mà đã bị vạch trần chỉ trong vài giờ, Trình Cẩn không biết phải làm gì. Lục Đào nói "Trả lời tôi".

Giọng điệu của anh không quá gay gắt, nhưng vẫn đánh vào chỗ mềm mại nhất trong lòng của Trình Cẩn, cậu cắn môi, nói nhỏ: "Đúng vậy...."

Khi Lục Đào nghe được câu trả lời, anh hít sâu một hơi, cố gắng mở giọng bình tĩnh nhất rồi nói "Trình Cẩn, em có biết không? Phát hiện bản thân mang thai, điều tốt nhất em nên làm là liên lạc với tôi, liên lạc với người chồng hợp pháp của em, sau đó quay trở lại bên cạnh tôi, chứ không phải là tìm một người đàn ông để kết hôn giả. Nếu bị điều tra ra, em có biết bản thân mình phạm phải tội gì không?"

Trình Cẩn đột nhiên không chịu được nữa, lớn giọng nói "Liên lạc với anh, để rồi anh cho rằng em đang uy hiếp anh sao?"

Lục Đào cau mày đáp, "Tôi không hề nghĩ như vậy".

"Anh sẽ nghĩ như vậy. Anh đã từng cảnh cáo em không được dùng bất kỳ thủ đoạn nhỏ nào làm phiền cuộc sống của anh, nhưng lần này không phải là em cố ý..." Trình Cẩn càng nói càng ủy khuất, hốc mắt bắt đầu cay xè. "Em, em đã ngoan ngoãn uống thuốc tránh thai, mỗi tháng đều uống nó, dù không có tiền nhưng em vẫn phải bỏ ra hơn 100.000 số dư trong tài khoản để mua thuốc tránh thai, em làm sao ngờ bản thân vẫn có thể mang thai... Lục Đào, anh chắc chắn sẽ không tin, nhưng những gì em nói đều là sự thật, em thực sự không cố ý mang thai đâu, em cũng không cần anh phải chịu trách nhiệm, em đã trốn xa đến như vậy, anh còn đến tìm em làm gì? Có phải vì tinh thần trách nhiệm pháp lý của bạn đời không? Em không cần thứ đó. Đứa con, đứa con này không phải của anh, là của ông xã, người chồng em muốn lúc này không phải anh, chính anh.. là anh đã giết chết anh ấy..."

Ngài Thượng tướng nghe được những lời lúc sau của cậu, khuôn mặt anh lập tức căng ra, lần đầu tiên anh lộ ra vẻ mặt đầy méo mó, lưng anh cũng bị duỗi thẳng ra. Anh lạnh lùng nói " Trình Cẩn, em bình tĩnh một chút, bạn đời của em vốn dĩ là tôi. Bất kể em có cùng nhân cách đó phát sinh quan hệ dẫn đến mang thai, về mặt sinh học mà nói, đứa trẻ đó vẫn là con tôi."

Đây là sự thực mà Trình Cẩn không thể nào phản bác được, cậu vốn dĩ rất ngốc, trước mặt Lục Đào vốn dĩ rụt rè, dũng khí vừa tích được lập tức trùng xuống, không còn tích lại được nữa. Cậu lau đi nước mắt, thì thầm nói "Anh không phải chán ghét em sao? Chia tay thế này không phải rất tốt sao? Anh, anh... em thực không hiểu" Nếu chuyện mở tài khoản chung là thật, vậy rốt cuộc trong lòng Lục Đào muốn làm gì?

"Dựa vào đâu ?"

Giọng điệu của người đàn ông có chút bực dọc không phù hợp với tính cách thường ngày của anh , khiến Trình Cẩn hơi ngạc nhiên. Lục Đào mà cậu tiếp xúc đầy thờ ơ và xa cách, giống như một cái máy không có cảm xúc, nhũng có thể vì năng lực, ngũ quan và cách cư xử của chính mình mà khiến người khác nguyện ý vì anh mà phát điên, đây là lần đầu tiên anh nói với giọng điệu như vậy. Trình Cẩn ngơ ngác nhìn anh, nhìn thấy ánh mắt tức giận của anh, không khỏi sợ hãi co rụt cổ lại.

Lục Đào nghiêng người, nhìn chằm vào cậu, lặp lại "Dựa vào đâu?"

Cằm cậu bị véo, dùng một lực không thoát ra được, nhưng lại không thấy đau, chỉ cảm thấy gò bó. Trình Cẩn chớp mắt, một giọt nước mắt như viên pha lê rơi khỏi hốc mắt, trông có chút ngây thơ. Lục Đào nói "Em muốn kết hôn liền uy hiếp tôi kết hôn, muốn ly hôn liền bỏ trốn không để lại dấu vết, dựa vào đâu chứ? Tôi không phải viên bảo thạch hào nhoáng của em, cũng không phải trò đùa tiêu khiển mà em yêu thích!"

"Em, em..", Trình Cẩn sợ đến mức không nói được lời nào, không phải vì cậu sợ hãi, mà bởi vì Lục Đào như thế này làm cậu không thể tưởng tượng nỗi.

Thì ra chồng cậu cũng sẽ rung động trong tình cảm, chẳng lẽ là do cậu.

"Vì vậy đừng nghĩ tôi giống với món đồ mà em yêu thích lúc trước, khi muốn thì dùng trăm phương ngàn cách để giành lấy, không thích rồi thì lại vứt bỏ sạch sẽ"

Đối mặt với lời buộc tội như vậy, Trình Cẩn vốn dĩ muốn bác bỏ nó, nhưng lời đến khóe môi, mới nhận ra lời Lục Đào nói đều đúng.

Cậu đúng là như thế.

Người đã được nuông chiều mà lớn, đối với những thứ mình thích sẽ làm loạn mà muốn có cho bằng được, đến khi đã có trong tay rồi, thì lại ít khi trân trọng nó, khi đã chơi chán rồi, thì lại vứt bỏ sang một bên, rồi lại tìm kiếm mục tiêu mới.

Nhưng, nhưng cậu đối với mọi người không giống như vậy a.

Trình Cẩn nhận ra mình đã nhìn thấy suy nghĩ thực sự trong lòng của chồng mình, trong lúc ngạc nhiên, cậu vội vàng giải thích: "Em, em đối với anh...sẽ không..."

"Sẽ không sao?",Lục Đào đột nhiên cười giễu cợt, với vẻ mặt mạnh mẽ, "Đã có 'Lục Đào thứ hai' khiến em thoải mái hơn, em liền không thèm nhìn mặt tôi nữa sao? Em quên rồi à, ai mới là người chồng thực sự của em?"

"Đó là bởi vì anh căn bản không hề yêu em!", Trình Cẩn nhìn anh đầy đau khổ, nước mắt không kìm được liền trào ra. "Anh không yêu em! Anh lạnh nhạt với em! Mà anh khi mất trí nhớ lại đối xử với em rất tốt, yêu thích em, ôm em, còn hôn em nữa. Em tất nhiên sẽ hy vọng anh ấy có thể ở lại lâu thêm một chút!"

"Tất cả những việc xấu trước kia của em, có ai dám đưa tình cảm chân thành cho em." Lục Đào nhìn chằm chằm cậu, nói từng chữ một: "Giao cho em, rồi để em giẫm đạp đến khi chán ngấy sao?"

"Em..", Trình Cẩn sụt sịt, yếu ớt nói: "Em đang thay đổi mà...", lại tủi thân nói "Nhưng anh trước giờ đều không chịu nhìn những thay đổi đó của em.."

Lục Đào khi nghe những lời này, trên mặt biểu lộ chút bất lực, nhưng thoáng cái nháy mắt, vẻ bực dọc đã vơi đi. Anh thả tay của Trình Cẩn ra và nói "Tôi đã thấy rồi, vì vậy mới muốn cùng em mở tài khoản chung".

Trình Cẩn nhìn anh đầy hoài nghi, thật lâu sau mới phản ứng lại, "Vậy anh là đang cho em một cơ hội sao?"

Việc mở tài khoản chung đồng nghĩa với việc mối quan hệ hôn nhân của họ sẽ trở nên bền chặt hơn,không cần biết mối quan hệ như thế nào, chỉ cần còn có thứ này, một khi ly hôn, bên có tài chính tốt hơn, thì phải chia đôi tài sản rõ ràng. Mà tài sản của Trình Cẩn dường như là số âm, nên tất nhiên cậu sẽ là người được hưởng lợi. Có thể chuyện không dừng lại ở đó, Lục Đào đưa ra quyết định này có lẽ có ý muốn giúp đỡ Trình gia.

Vì vậy, nếu như lúc này cùng Lục Đào quay về bình thường, điều chờ đón Trình Cẩn không phải kết thúc của bọn họ, mà là khởi đầu.

Trái tim tuyệt vọng đang từng chút từng chút nhen nhóm, mặc dù vẫn cảm thấy không thể tin được, nhưng Trình Cẩn theo bản năng muốn nắm lấy điểm tựa duy nhất. Cậu nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, vẻ mặt anh vẫn rất lạnh lùng, nhưng bởi vì cậu dũng cảm mà đối mặt, cuối cùng cũng có thể nhìn ra chút cảm xúc nóng bỏng trong đó. Trình Cẩn thấp giọng hỏi "Thật không?"

"Hãy coi như cho cả hai một cơ hội",Lục Đào cuối cùng đã lên tiếng và nói ra những gì Trình Cẩn đang mong đợi.

Nơi vốn đã đóng băng trong tim lại tan rã trong tích tắc, Trình Cẩn gần như choáng váng, những mong đợi bấy lâu không thành, không đủ để cậu hoàn toàn tin vào những lời này. Cậu thận trọng hỏi: "Lục Đào, anh..có phải thật lòng không? Hay bởi vì biết em có thai, nên anh mới nói như vậy...?"

Lục Đào đáp "Thật lòng".

Trình Cẩn không bao giờ nghi ngờ những gì anh ấy nói, nhưng vì sự bất ngờ ập đến quá dữ dội, nó luôn khiến cậu cảm thấy không thật. Cậu không nhịn được nắm lấy tay người đàn ồng, thấp giọng hỏi "Anh thực sự là nhân cách chủ Lục Đào sao? Không phải, không phải là..."

Thái độ của cậu rõ ràng khiến Lục Đào lúng túng, người đàn ông nhìn chằm chằm vào cậu và trầm giọng hỏi: "Sao nào? Em càng hy vọng là anh ta đúng không?"

Trình Cẩn nhẹ nhàng nói: "Em nghĩ chỉ có anh ấy mới nói những điều như vậy..."

Lòng Lục Đào không biết phải như thế nào, rõ ràng là bạn đời của anh, vẫn luôn yêu thích anh, tự nhiên xảy ra việc ngoài ý làm xuất hiện nhân cách thứ hai chiếm giữ cơ thể, mới dẫn đến tình trạng hiện tại. Sự yêu thích rõ ràng của bạn đời với đối phương làm anh ghen tị phát điên, lạnh lùng nói "Thực xin lỗi, bây giờ chỉ có tôi, bạn đời thực sự của em, Thượng tướng Lục Đào của Quân đoàn số bảy của Đế quốc". Có một sự chiếm hữu mạnh mẽ trong giọng điệu của anh , "Tính cách thứ hai mà em yêu thích đã hoàn toàn bị tôi xóa sổ!"

Trình Cẩn cả người run lên,cậu đang định sửa lại chữ "yêu" trong lời nói của Lục Đào, nhưng cậu chưa kịp nói ra thì người đàn ông đã nghiêng người, dường như không kìm chế được mà hôn lên môi cậu.

Đôi môi mềm lại hết bị cắn rồi lại mút, đến khi bị lưỡi của đối phương hoàn toàn xâm chiếm , Trình Cẩn mới nhận ra chuyện gì đang xảy ra a.

Người chồng thực sự của cậu – Lục Đào lại chủ động hôn cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro