HỒI 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HỒI THỨ SÁU

Chung Ly vâng chỉ đánh Phiên

Bất Dựt ỷ tài cự Hán

Bây giờ nói về một vị họ Chung Ly làm đại tướng đến phong hầu, oai danh rất lớn, quê ở đất Yên Đài, làm tôi nhà Hán. Vợ chồng hiền lành, nên sinh con quý. Khi phu nhân lâm bồn, hào quang chiếu đỏ trên nóc nhà như lửa cháy, ai nấy đều kinh; kế đó sinh được một trai khác thường, mới chào đời trong giây phú, lớn bằng con nít lên ba, mặt đỏ, môi son, mày dài như phết mực, thiên đình rộng, tai lớn mũi cao, mắt sâu miệng rộng. Lạ thay lúc sinh ra không khóc và không bú tới sáu ngày. Hôm sau bỗng nói lớn như: "Mình ở cung tiên đầu thai xuống đây". Đặt tên là Quyền. Đến lớn làm chức tướng quân, võ nghệ như thần, oai danh hơn cọp.

Khi ấy triều đình thấy có sớ ngoài ải địa đầu viện binh vì có giặc Bắc Phiên, là Bất Dựt đại tài đánh thắng nhiều trận. Bởi giặc Bắc Phiên binh bá vạn, tướng mạnh trong đời đánh ải hãm thành phá dân hư hại. Hán thiên tử xem sở hãi kinh liền cử đại tướng Chung Ly Quyền làm nguyên soái, Phùng Dị làm phó tướng lãnh năm mươi vạn binh đi ứng tiếp. Vua thưởng ngự tửu xong rồi. Hai vị tạ ơn, điểm quân ra ải. Chung Ly Quyền nói với binh tướng rằng: "Từ xưa đến nay đại quốc phạt tiểu quốc, bây giờ Bắc Phiên hách dịch, dám phạm đến Trung Nguyên. Thật chê Hán Bang không người trí dũng. Lúc này binh tướng phải hết lòng giúp nước, lập công mà trả ơn vua. Hãy nghe hiệu lệnh căn dặn: Thứ nhất đừng động đến bá tính, phải giữ chữ thanh liêm; thứ nhì, ra trận nghe tiếng trống thì tới trước nếu lui thì xử trãm. Ráng sức cho thành công ban sư sẽ thăng thưởng". Dặn rồi dẫn binh tới ải Kỷ Thủy đóng trại.

Rạng ngày hai bên ra trận, xưng tên xong rồi, Chung Ly Quyền thấy Bất Dựt bộ tướng mạnh bạo, cầm siêu đao trông giống thiên thần. Còn Bất Dựt thấy Chung Ly Quyền mặt đỏ tựa lửa, chân mày lưỡi mác, chống cây giáo dài mà nạt lớn rằng: "Trung Quốc đãi dị địch như con đỏ, chẳng dâng lễ cũng không chấp, bằng cống sứ thì hậu đãi mười phần. Sao ngươi quên ơn, dám xâm lăng ải Hán. Hay ngươi nghĩ rằng Trung Quốc không có binh vấn tội đó chăng? Thôi ... ng ... dung cho phải đem binh về nước. Nếu nghịch mạng thì chẳng toàn thân". Bất Dựt đáp rằng: "Thiên hạ là của chung ai có tài thì lấy được. Hán đoạt của Tần đã lâu, nay Phiên lấy của Hán chẳng được sao? Ấy là lẽ thường không không lạ chi đó. Vả lại thiên hạ một thể nước nào như nước ấy, ai lại chịu cống lễ ho ai? Nay ta đã đem binh đến đây lẽ nào trở lại. Quyết một phen thắng bại cho biết thấp cao". Chung Ly nguyên soái nổi giận đâm Bất Dựt một thương, Bất Dựt đưa siêu đao ra đở, đánh nhau tám mươi hiệp cầm hòa. Bất Dựt biết mình thắng không nổi liền trá bại. Chung Ly nguyên soái thừa thắng đuổi theo. Bất Dựt bắn lén, Chung Ly nguyên soái tránh khỏi, tên bay sát bên tai, Chung Ly nguyên soái liền chạy. Bất Dựt đuổi theo, Chung Ly nguyên soái phóng lại một cây thương. Bất Dựt tránh không kịp nên nên bị thương trên mặt, thất kinh chạy về, Chung Ly nguyên soái không theo nữa truyền lệnh thu binh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro