Các người đang làm cái trò gì thế

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Về đến nhà đã là tầm khuya khoắt,Phương Lam ngồi trong phòng,đối diện là hai cái máy tính màn hình cong mới toanh.
  Trong đó,một màn hình hiển thị khu bình luận nhảy thoăn thoắt,đều là câu:"Ô,Lam rốt cuộc cũng phát trực tiếp rồi."
  Phương Lam nhìn bình luận liên tiếp xuất hiện,khuôn mặt trong bóng tối được ánh sáng màn hình hắt lên,nhìn đặc biệt vui vẻ.Cô hướng tới chiếc micro đặt trên giá, mở miệng nói:"Hello mọi người,chào mừng mọi người đã đến với trực tiếp game của tôi.Cũng lâu rồi tôi không quay trực tiếp cho mọi người nhỉ."
  Vừa dứt câu,khu bình luận đã lập tức sôi trào,tiếng đinh đinh vang lên liên tiếp.
  "Cuối cùng thì bả cũng online rồi,dạo này phát trực tiếp hơi ít á!!"
  "Ahuhu,dành cả tuổi xuân chỉ để đợi chị phát trực tiếp thôi TAT ."
"Uê,chị lại không quay mặt rồi,một năm theo dõi weibo,ngoại trừ mấy cái video phát trực tiếp với ảnh du lịch thì chẳng có ảnh selfie nào luôn QAQ."
  "Lầu trên giống ý tôi,đã không show mặt thì thôi đi,đã thế còn lười quay trực tiếp.Đả đảo!!"
  "Lầu trên +1."
  "Lầu trên +2."
   ...
  "Lầu trên +9999."
  Hiện tại đã là 2 vạn người đang xem ,bình luận đả đảo tràn lan màn hình,Phương Lam không còn cách nào khác bèn nhẹ giọng dỗ:"Được được,sẽ có ngày tôi show ảnh cho mọi người xem.Giờ thì chúng ta vào game đi.Thì hiện tại tôi đã tìm được một bộ game kinh dị mới tên là DECA,đã được khá nhiều gamer khác thử rồi,nó được đánh giá là kinh dị khá giống với Outlast của nhà phát triển game Red Barrels.Rồi giờ chúng ta vào game thôi!"
DECA là game kinh dị với bối cảnh trong bệnh viện tâm thần Deca vào những năm 60. Trong bệnh viện lạnh lẽo và rùng rợn này, nhân vật chính của chúng ta thức dậy và hoàn toàn mất phương hướng, toàn thân đẫm máu, nằm trên cáng và không thể nhớ nổi bất cứ điều gì.

Mọi thứ đều tăm tối trong game DECA. Nhưng giữa những ánh đèn nhấp nháy, nhân vật có thể nhìn thấy vô số xác chết nằm trên sàn nhà, đồ vật vứt bừa bãi. Cô ấy nghe thấy tiếng động lạ và biết không chỉ có mình trong bệnh viện đáng sợ này.
Đây là game kinh dị rùng rợn với nhiều hình ảnh máu me, đuổi bắt và chém giết bạo lực nên không phù hợp với trẻ em, người thần kinh yếu.

Hãy vận dụng kỹ năng sinh tồn như trong Granny hay Monstrum để thoát khỏi những kẻ đang truy đuổi bạn. Mỗi kẻ thù sẽ có cá tính riêng. Chúng không chỉ khác nhau về vẻ bề ngoài mà cách tìm kiếm con mồi cũng rất khác nhau. Điểm chung là chúng sẽ nỗ lực tìm kiếm bạn bằng mọi giá.
Bên trong bệnh viện tâm thần DECA, hãy sẵn sàng đối phó với rất nhiều tình huống khác nhau. Có kẻ sẽ tìm thấy bạn rồi vứt ra ngoài cửa sổ, những tên khác thích chơi trò trốn tìm rồi mới diệt con mồi... Trong thế giới khắc nghiệt này, bằng mọi giá bạn phải sống sót!
Đồng hồ điện tử hiển thị đã 00:00,đối diện máy tính,Phương Lam đeo tai nghe,mắt chăm chú vào màn hình,căn phòng tối om chỉ có ánh sáng le lói từ máy tình hắt ra cùng tiếng lạch cạch phát ra từ bàn phím và chuột trong khi chơi của cô.
Lúc này,nhân vật chính trong game đang đi trên hành lang rộng,xung quanh là những đồ vật rách nát tung tóe bị vứt bừa bãi cùng với những vũng máu đỏ au,Phương Lam đảo chuột,tay trái hơi lau mồ hôi lạnh vô hình trên trán,thấy lâu không có tên giết người nào xuất hiện,giả bộ lớn giọng:"Mọi người xem,có phải tôi chơi hay quá,giờ mấy tên kia sợ rồi không? Chắc là ở trong phòng nào ngồi khóc rồi,haha!!"
Máy tính bên cạnh hiển thị bình luận đang xuất hiện dồn dập.
<Cá kho nhỏ của Lam:Bà này hay lớn miệng lắm, tí nó xuất hiện thì hay 😃 >
<Lam muội muội của ta:Em gái này,đừng nói gì cả,nó lại xuất hiện thật thì trụy tim chết đấy.>
<Bánh bao nhân hủ tiếu:Sau một năm theo dõi chị,em phát hiện mỗi khi chị nói câu này liền có biến,ám hại tụi em đau tai nghe chị hét>
<Gà con kêu quạc quạc:Lầu trên cho một like>
<Bánh que cay cay:Lầu trên cho hai like>
Chính là vừa dứt câu,màn hình nháy mắt xuất hiện một tên quần áo dính máu,tay lăm le con dao bầu chạy tới,vì thế Phương Lam không nhịn được hét to:"Á á á á a a a a!!!!"Tay vẫn không quên điều khiển nhân vật chạy đi,chỉ là quá vội,luống cuống liền đem nhân vật chính chết ngay tại chỗ.
Cô mắt cá chết nhìn màn hình game biến thành màu đen,sau đó chuyển tầm mắt về phía khu bình luận,u oán nói:"Làm ơn đi,mọi người là fan hay là anti của tôi thế?Thế nào lại mồm thối như vậy,đem nhân vật tôi chết đi rồi!"
Khu bình luận tràn lan những câu cười hihi haha đầy vui vẻ,Phương Lam không còn gì để nói,nhìn đồng hồ điện tử hiển thị giờ đã quá muộn liền nói:"Thôi,hiện tại cũng đã muộn,hôm khác chúng ta sẽ chơi tiếp con game này,giờ tôi chuẩn bị ngừng quay,mọi người muốn nghe tôi hát bài nào?"
Khu bình luận nhảy tinh tinh từng câu.
<Tiểu fan của Lam:Aaaa,chị Lam chuẩn bị hát rồi,chỉ đợi mỗi lúc này thôi>
<Sao hỏa nhỏ nhỏ:Ô,kiểu gì đêm nay tui sẽ có một giấc ngủ ngon cho mà xem>
<Mèo con lạnh lùng:Oa,chị Lam hát bài "Don't let me down" đi,hay lắm á.>
<Sương sương:Được đấy,bài này nghe khá hay nha>
<Túi táo tàu:Liền chốt bài này đi!!>
...
Phương Lam chấp thuận,hướng tới micro mở miệng hát,tiếng nhạc cùng tiếng hát của cô dần hòa lại với nhau,giống như một bản giao hợp hoàn mỹ vậy.
Crashing, hit a wall
Right now I need a miracle
Hurry up now, I need a miracle
Stranded, reaching out
I call your name but you're not around
I say your name but you're not around
I need you, I need you, I need you right now
Yeah, I need you right now
So don't let me, don't let me, don't let me down
I think I'm losing my mind now
It's in my head, darling I hope
That you'll be here, when I need you the most
So don't let me, don't let me, don't let me down
Don't let me down
Don't let me down
Don't let me down, down, down
Don't let me down, don't let me down, down, down
....
---------------Dành cho bạn nào không biết bài này----------

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]

--------------------
Giọng hát du dương,giống như là mang theo sự khẩn cầu,khiến người ta không thể dứt ra,khu bình luận không xuất hiện tia phản ứng nào,cho đến khi bài hát kết thúc,lập tức nổ ra.
<Tiểu fan của Lam:Huhu,thực sự quá hay,quá xuất sắc,không có gì có thể phàn nàn.Tôi cảm giác mình sắp khóc đến nơirồi!! >Thông báo,Tiểu fan của Lam donate cho bạn 5$.
<Cá kho nhỏ của Lam:Được rồi,chị Lam,mỗi khi chương trình ca nhạc này kết thúc,em đều muốn hỏi,chị Lam,sao chị không đi làm ca sĩ đi?Báo hại em lại mủi lòng donate cho chị>Thông báo,Cá kho nhỏ của Lam donate cho bạn 10$.
  <Gà con kêu quạc quạc:Đêm nào em gái cũng hát thế này thì tốt rồi,chỉ là lười phát trực tiếp quá!>Thông báo,Gà con kêu quạc quạc donate cho bạn 6$
  .....
  Phương Lam hài lòng nhìn khu bình luận cùng tiền donate,tắt máy tính rồi rời phòng quay,tiến về phòng ngủ vù vù,một ngày cứ thế trôi qua.
  -------------------------------------------
  Phương Lam từ 1 năm trước đã hành nghề streamer giấu mặt,bắt đầu chơi đủ mọi loại game,sau cùng lại thêm công việc hát ru,kiếm được không ít tiền cùng fan,đủ sống qua ngày, nếu như không thêm tiền trong thẻ tín dụng hằng ngày bố mẹ thêm vào đó.
   Dung nhập với cơ thể nguyên chủ,Phương Lam phát hiện nguyên chủ từng là dân nhảy nghiệp dư và tay đua phân khối lớn,hiển nhiên gia đình không biết gì,dọa cô đến lặng im,cô từ trước đến giờ còn chưa biết đi xe phân khối lớn là như thế nào đâu,nhảy thì cứng ngắc như robot vậy.

  Vì là công việc tại nhà nên Phương Lam không hay ra ngoài, thường ở nhà ăn nằm,cho đến một ngày,cô theo thói quen hỏi Tiểu Miêu Miêu tiến trình cốt truyện,phát hiện Ninh Tịch hiện tại đã đến đón cái tên Ô Yêu Vương kia,ngay lập tức lôi điện thoại gọi một cuộc.
  Đừng hỏi cô vì sao biết số Ninh Tịch,trước khi về nước,hai người bọn họ đã liên lạc với nhau qua điện thoại,mặt cũng đã nhìn,không còn xa lạ gì nữa cả.
  "Alo ạ"Bên kia đường dây vang lên giọng nói dìu dịu của phụ nữ.
  Phương Lam dựa lên thành sofa,nhẹ giọng:"Alo,Tịch Tịch,em đang ở đâu vậy?"
  Ninh Tịch nhìn tên Giang lông vàng nào đó ngồi bên cạnh,ghé sát cửa sổ xe oto,che tay nói:"Em đang đón bạn mới về nước.Có chuyện gì a?"
Phương Lam giả vờ ho khù khụ,giọng nghe có vẻ yếu ớt:"Khụ khụ,là thế này,chị mới về nước,nhưng không may bị ốm,giờ cả người mệt quá,muốn mua thuốc cũng không nổi,em.. À thôi,em cứ đi với bạn đi,để chị tự-"
  "Làm sao để chị tự đi được.Chị đợi em,em sẽ đến chỗ chị!Chị đang ở đâu?"Ninh Tịch lo lắng hỏi.
  "À,ở biệt thự số 9 khu Bạch Kim Đế Cung."
  Ninh Tịch ngay lập tức cúp máy,kêu dừng xe, trước khi đi chỉ kịp nói với Giang Mục Giã:"Bà đây có việc bận đột xuất,xong việc sẽ đến chỗ anh sau."Sau đó lập tức bắt taxi đi luôn,không để Giang Mục Dã nói câu nào.
  Phương Lam lúc này ở nhà,đội tóc giả vào,sau đó nhờ Tiểu Miêu Miêu cho một viên thuốc giả bệnh, làm cho khuôn mặt trắng nõn trở nên tái nhợt hơn,hô hấp cũng dồn dập.
  Cô giơ ngón cái với Tiểu Miêu Miêu,cười cười:"Quá tuyệt vời,hiệu quả đấy."
  Mèo con lúc trước giờ đã lớn hơn nhiều,từ cục bông nhỏ thành cục bông lớn,hai mắt màu xanh lá nhìn cô tràn đầy...khinh bỉ,trong mắt giống như muốn nói:Cô đúng là đồ quỷ kế,gia không còn cách nào để nói.
  Không lâu sau,Ninh Tịch đến,trên tay còn có một túi kháng sinh.
  Mất không ít thời gian cho việc uống thuốc,một lúc lâu sau,Phương Lam mới nằm bẹp trên sofa,cả miệng toàn mùi thuốc kháng sinh,khuôn mặt nhỏ tràn đầy ghét bỏ nhấp nhấp môi,lại đem cốc nước trên bàn uống thêm ngụm nữa,mi tâm mới giãn ra.
  Mắt cô chuyển đến phòng tắm vang lên tiếng nước cách đó không xa,dường như đang suy nghĩ gì đó,đột nhiên điện thoại Ninh Tịch đặt trên bàn rung rung,Phương Lam nhìn tên hiển thị trên màn hình,khéo miệng cong cong đầy ranh mãnh,sau đó đem điện thoại đặt lên tai.
  "Alo~"Cô chống tay lên cằm,giọng nói vang lên mang vẻ lười biếng.
  Bên kia im lặng một hồi,sau đó mới run run hỏi:"Ai đó?Ninh Tịch đang ở đâu?Sao cô ấy không nghe máy?"
  Cô cười xấu xa,liếc mắt về phòng tắm:"Cô ấy đang tắm,không tiện nghe máy."
"Rốt cuộc đầu dây bên kia là ai?Ninh Tịch đang ở chỗ nào?"Giọng nói phát ra từ máy điện thoại tràn đầy dữ dội.
  Phương Lam đảo mắt,mím mím môi,nói:"Biệt thự số 9 khu Bạch Kim Đế Cung."Sau đó tắt máy luôn.
  Đúng lúc,Ninh Tịch từ phòng tắm đi ra,khuôn mặt hồng hồng tràn đầy thoải mái.
  Thấy thế,Phương Lam nhanh tay kéo cô ngồi trên đùi mình.
  Ninh Tịch bất ngờ,vốn định đứng lên thì lại nghe được Phương Lam hỏi:"Thế nào?Gặp chị không có cho nhận xét gì à?"
  Nghe vậy,Ninh Tịch ngoan ngoãn ngồi im,quan sát một lúc rồi trả lời:"So với trên video call thì nhìn chị ngoài đời vẫn ... đẹp hơn!"
  Phương Lam được khen,tâm tình tốt khỏi nói,một tay không nhịn được bóp má cô:"Em đúng là cái đồ dẻo mỏ."
Ninh Tịch yên lặng để cô bóp má, sau đó mới nghiêm túc nhìn cô,nhíu mày:"Chị,tại sao chị không nói cho em là hôm nào chị về để em đi đó-"
  "Các người đang làm cái trò gì thế??!!!!!!!"      
  Ngay lập tức hai giọng nói nam nhân đồng thời vang lên.
---------
An nhong,chào buổi đêm nhá các bạn!! Cảm ơn vì đã đọc truyện này của mk,vì là tự viết nên nó không hay cho lắm,mk cũng rất chú trọng đến bộ này,. QAQ. Nên nếu có ý kiến gì thì cứ bình luận cho mk nhé! Mk sẽ rút kinh nghiệm cho các lần sau.
Oki,bye bye,chúc mọi người ngủ ngon :33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro