Chương 1: Khởi đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kaito ngồi trong một quán cà phê nhỏ, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại trên tay mình. Anh lướt qua những trang tin tức nhàm chán, nhưng trong đầu chỉ tràn ngập suy nghĩ về chuyến đi tới bảo tàng lịch sử ngày mai. Kaito đã luôn bị mê hoặc bởi những câu chuyện về các lãnh chúa phong kiến Nhật Bản, đặc biệt là Oda Nobunaga, người mà anh cảm nhận một sự kết nối kỳ lạ, không giải thích được.


"Chắc mình suy nghĩ nhiều quá rồi," Kaito tự nhủ, cố gắng đẩy những suy nghĩ vẩn vơ ấy ra khỏi đầu. Anh thanh toán và bước ra khỏi quán cà phê, tiến về nhà.


Sáng hôm sau, anh đến bảo tàng lịch sử như kế hoạch. Triển lãm về thời kỳ Sengoku được tổ chức hoành tráng với vô số hiện vật, từ vũ khí, giáp trụ đến tranh vẽ và tượng điêu khắc. Khi dừng lại trước một bức tượng lớn của Oda Nobunaga, đôi mắt sắc sảo của vị lãnh chúa hùng mạnh dường như nhìn thẳng vào anh. Trái tim Kaito đập mạnh trong lồng ngực.


Ngay lúc đó, một luồng sáng chói lòa quét qua không gian, khiến mọi thứ mờ đi trước mắt. Kaito cảm thấy mình như bị hút vào một vòng xoáy kỳ lạ. Anh cố hét lên, nhưng không có âm thanh nào phát ra. Cơ thể anh bị kéo đi với một lực không thể cưỡng lại, rơi vào một bóng tối vô tận.Khi anh tỉnh lại, điều đầu tiên mà Kaito nhận thấy là hương thơm thoảng của gỗ thông và đất. Không còn tiếng ồn ào của thành phố hiện đại, thay vào đó là âm thanh của gió nhẹ thổi qua những tán cây, tiếng chim hót xa xa. Kaito mở mắt, nhận ra mình đang nằm trên một chiếc chiếu tatami trong một căn phòng nhỏ kiểu truyền thống.


"Đây là đâu...?" Kaito lẩm bẩm, cố gắng ngồi dậy. Nhưng ngay lập tức, anh cảm thấy có điều gì đó không đúng. Cơ thể anh nhẹ nhàng, linh hoạt hơn. Kaito cúi xuống nhìn chính mình – thay cho quần áo hiện đại, anh đang mặc một bộ kimono giản dị, mái tóc dài buộc gọn phía sau.Anh bối rối nhìn xung quanh. "Chuyện gì đang xảy ra?" Kaito thầm nghĩ, nhưng không kịp định thần thì một cánh cửa lùa mở ra. Một người đàn ông trẻ tuổi, ăn mặc theo kiểu samurai, bước vào và cúi đầu:
"Mori-dono, Oda-sama đang chờ ngài."


Kaito không thể tin vào tai mình. Mori-dono? Oda-sama? Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng. Anh chạm tay vào mặt, tim đập mạnh khi nhận ra gương mặt mình không còn là gương mặt quen thuộc nữa. Trước gương đồng trong phòng, phản chiếu lại là một chàng trai trẻ với đôi mắt sáng, làn da trắng mịn và vóc dáng thanh mảnh, nhưng vững chãi. Anh bỗng nhận ra – mình đã trở thành Mori Ranmaru, cận vệ trung thành của Oda Nobunaga.


Cơ thể anh run lên, không chỉ vì sự bất ngờ, mà còn vì sự hòa trộn của những ký ức không phải của anh. Trong đầu Kaito, những hình ảnh của Ranmaru – từ khi còn nhỏ đến khi trở thành cận vệ của Oda Nobunaga – dần dần ùa về, như thể chúng đã luôn tồn tại trong anh. Ranmaru và Kaito như hòa làm một, cả hai linh hồn cùng tồn tại trong một cơ thể.Người samurai bên cạnh khẽ gọi, kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ.

 "Mori-dono, xin mời."

Kaito, giờ đã là Mori Ranmaru, đứng dậy và theo chân người samurai ra khỏi căn phòng. Tim anh đập nhanh khi nghĩ đến điều sắp tới. Anh đang sống trong một thời kỳ đã qua, trở thành một nhân vật lịch sử mà anh từng ngưỡng mộ từ xa. Và điều quan trọng nhất: Oda Nobunaga – người đàn ông mà anh đã luôn cảm thấy một sự kết nối kỳ lạ.Họ bước qua một hành lang dài, rồi dừng lại trước một cánh cửa lớn. Người samurai cúi đầu, ra hiệu cho Kaito bước vào. Với hơi thở sâu, anh đẩy cửa và bước vào trong. Trước mặt anh là một căn phòng lớn với những bức rèm lụa màu sắc, ánh sáng dịu nhẹ chiếu qua cửa sổ bằng giấy. Ở giữa phòng, một người đàn ông mặc kimono cao quý, với mái tóc dài và ánh mắt sắc sảo, đang ngồi bình thản trên chiếc chiếu. Oda Nobunaga – mạnh mẽ, uy quyền và đầy kiêu hãnh – ngước nhìn anh với ánh mắt không chút biểu cảm.


"Ran," Nobunaga cất tiếng, giọng nói trầm ấm nhưng uy nghiêm.

 "Ngồi xuống đây."

Kaito chần chừ một chút, nhưng nhanh chóng làm theo. Anh quỳ xuống trước mặt Nobunaga, cảm nhận nhịp tim đập nhanh trong lồng ngực. Khi ánh mắt của Nobunaga khóa vào mắt anh, một cảm giác lạ lùng trào dâng. Đây là khoảnh khắc khởi đầu của một mối quan hệ sẽ thay đổi số phận của cả hai."Ta đã chờ em," Nobunaga nói, giọng điệu đầy ẩn ý, như thể ông đã biết trước điều gì đó.

 "Em đã sẵn sàng để đi cùng ta qua mọi thử thách chưa?"

Kaito, giờ đây là Ranmaru, cảm nhận một sự kết nối mạnh mẽ không thể chối từ. Mặc dù anh đến từ tương lai và bị cuốn vào hoàn cảnh này, anh không thể phủ nhận sự lôi cuốn của Nobunaga, sự gắn bó mà cả Ranmaru lẫn Kaito đều cảm thấy.


Với ánh mắt kiên định, anh khẽ đáp như thể anh đã muốn nói lời này từ rất lâu:

"Vâng, thưa Oda-sama. Dù là bây giờ hay mãi mãi, em sẽ luôn ở bên cạnh ngài."

Lời hứa đó vang vọng, khởi đầu cho một chuyện tình vượt thời gian đầy bi thương, nhưng cũng vô cùng đẹp đẽ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro