Chương 8: Thổ lộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời Bunnun vừa nói ra làm Mây càng thêm khẳng định thứ mà theo Chimera là thứ vô cùng nguy hiểm cần đề phòng cẩn thận. Mây hỏi :

"Cháu có thấy gì nữa không? Có thấy ai ở đấy không?"

Bunnun nói:

"Không! Cháu chỉ thấy có một năng lượng gì đó đặc biệt đen tối toả ra khiến cháu rợn cả người."

Nghe vậy Mây nhăn mày ngồi xuống giường suy nghĩ. Chợt Bunnun hét lên:

"À phải rồi! Cái thứ đó không có hình dạng nhưng cháu thấy được mắt của nó, một màu đỏ như máu đầy ác ý nhìn về phía nhà chúng ta cho nên cháu mới sợ thế."

Mây ngồi một lúc không nói gì rồi đứng lên nói:

" Chuyện này có nhiều vấn đề đấy. Cháu đã nói với ai trong nhà chưa?"

" Cháu chưa! Tại cháu thấy cái thứ đó có liên quan đến Chimera đúng không chú. Chuyện tối hôm đó không thể đơn giản khi thái độ của chú như vậy đâu."

Mây lưỡng lự một lúc rồi vỗ vai Bunnun nói:

"Chuyện này chú sẽ nói với cháu sau. Về thứ kì lạ kia cháu đừng nói với ai trong nhà kẻo mọi người lo lắng."

Nói rồi Mây ra khỏi phòng để lại Bunnun đang "đoán già đoán non".

______________________________________________________________

Bên Chimera, cô ngồi suy nghĩ về chuyện xảy ra hôm đó. Chính cô cũng chưa từng đụng độ chúng gần như vậy, tất cả những thông tin của chúng cô chỉ biết mơ hồ mà đều được nghe từ lão già trên núi kia. Chuyện này làm cô sợ hãi cảm giác tính mạng mình cùng với những người xung quanh đang bị đe doạ.

Nhận ra sự việc nếu không kiểm soát được sẽ rất nguy hiểm, Chimera nhanh chóng hỏi cho lão Nguyên Lão. Đang chuẩn bị liên lạc Chimera nhìn xung quanh phong nghĩ :'Ở đây có lẽ không tiện lắm.' Rồi cô biến mất.

Chimera dịch chuyển đến một khu rừng khá xa thành phố, ngồi trên cành của cái cây to và rậm rạp nhất.

"Có chuyện gì mà gọi ta?"

Trên không hiện ảo ảnh của Nguyên Lão đang làm gì đó. Chimera nói:

"Có vẻ "nó" đã xuất hiện rồi, cháu phải làm sao đây?"

NL không để ý tiếp tục làm việc của mình. Chimera thấy vậy sốt ruột nói nói:

"Có thứ gì đó đã tấn công cháu rồi. Cháu nên làm gì đây lão?"

"Không sao đâu, không phải "nó"." 

Nói rồi lão ngồi xuống cái ghế yêu thích của mình rồi nói tiếp:

" Nhưng rất nhanh thôi chúng sẽ xuất hiện. Có lẽ nó nhận thấy sợ đe doạ từ cháu đến "nó" nên chúng sẽ phải cảnh giác bảo vệ "nó" thôi. Cháu cũng phải cảnh giác, năng lực cháu rất mạnh nhưng kinh nghiệm chiến đấu không có nên phải cẩn thận."

Chimera lo lắng nghe Nguyên Lão nói, mặt cô trầm tư suy nghĩ.

"Ta nói ngươi nghe một mình ngươi thì có thể chiến đấu nhưng để vừa chiến đấu vừa bảo vệ gia đình Baram có lẽ sẽ có chút khó khăn. "nó" sẽ phá huỷ cả thế giới loài người và thế giới phép thuật nên viêc tiêu diệt "nó" phải được đặt lên hàng đầu. Chú ý điều đó."

Chimera cũng hiểu được ý tứ của lão, nghiêm túc gật đầu.

"Cháu biết rồi."

Cuộc trò chuyện kết thúc, trong lòng Chimera lại trở lên nặng nề hơn. Có lẽ phải nói với gia đình Baram thôi, việc bảo vệ hết mọi người rất khó khăn, mọi người phải tự đề phòng thôi.

________________________________________________________

Chimera ra ngoài cũng khá lâu khi trở về trời cũng đã tối. Bước vào nhà Chini vội chạy ra tay vẫn còn cầm cái muôi, người đeo tạp dề.

"Sao cháu mới dậy mà sao ra ngoài rồi, người chưa khoẻ ra ngoài cảm lạnh thì sao?"

Chimera cười nói:

"Dạ cháu không sao ạ! Cô làm đến đâu rồi để cháu phụ cô ạ"

Chini quơ muôi nói:

"Không sao, cháu cứ lên phòng nghỉ đi. Vừa nãy Mây lên không thấy cháu đâu sốt ruột lắm may YeYe nó bảo cháu đi mua đồ chứ không cả nhà cũng đi tìm rồi."

Chimera chợt thấy nặng nề, sao YeYe lại nói thế? Chẳng lẽ cô bé đã biết gì rồi sao? Nghĩ vậy Chimera xin phép lên phòng trước.

Lên đến phòng, mở cửa cô thấy YeYe đang ngồi đọc sách. Nhìn thấy cô, cô bé vui vẻ chạy lại.

"Chị về rồi ạ. Em chờ chị mãi.. Đây chị vào đây nghỉ đi."

Vừa nói YeYe vừa đỡ cô vào giường ngồi. Từ khi vào ánh mắt Chimera không rời YeYe nhằm nhìn xem thái độ cô bé thế nào, thấy YeYe vẫn bình thường thì cô cười nói:

"Gì vậy, chị thấy khoẻ lắm rồi, không sao."

Mặt YeYe không đồng tình:

"Khoẻ gì chứ? Nhà không ai biết chứ em thì biết lắm đấy, lúc chị mê man chị chảy mồ hôi đầm đìa rồi gào thảm thiết lắm."

Chimera ngạc nhiên:

"Dữ vậy sao? Chị không nhớ gì cả."

Chợt cửa liền mở, Suri ngó đầu vào.

"Chị khoẻ chưa? Chú Mây với mọi người lo cho chị ghê lắm đó"

"Chị không sao, để mọi người lo lắng rồi."

Suri đóng cửa lại rồi kéo ghế lại gần hai người nói nhỏ:

"Chị, hôm trước là như nào mà chị lại xỉu đến tận giờ vậy, em không tin chú Mây nói chị sợ đến ngất đâu."

Cả YeYe và Suri đều nhìn Chimera chờ cô trả lời. Chimera mặt hơi ngượng lại. Mây đã nói gì vậy?? Cô không biết gì cả.

"Chị cũng không rõ nữa....."

May lúc đó Chini gọi xuống ăn cơm, cô như vớ được cớ liền nói:

"Đến giờ ăn cơm rồi xuống thôi chớ để cô đợi."

Suri cũng nghe vậy liền đứng dậy.

"Ơ... Xuống thôi."

Rồi ba người cùng xuống nhưng không ai để ý đến biểu cảm kì lạ của YeYe.

________________________________________________

Sáng sớm tại phòng khách, Baram đang ngồi đọc báo thì Mây từ trong phòng đi ra mặc quần áo nghiêm chỉnh.

"Chú đi đâu sớm thế."

Mây người rũ xuống thờ dài đi ra ghế ngồi. 

"Hôm nay e về thế giới phép thuật. Giờ đang chuẩn bị đi bắt Hoa Hồng Đen đây."

" Ưm... Thế chú đi thôi, mà tưởng trước chú bắt HHD về thế giới phép thuật rồi mà?"

Mây nhăn mặt nói:

"Haiz...Hoa Hồng Đen với Charu chưa về thế giới phép thuật, đang lẩn trốn ở đâu đó."

"Trốn ở đâu?"

"Giờ em tìm nè." 

Rồi Mây lôi dây chuyền từ trong túi ra tìm. Baram thấy vậy cũng quay ra đọc báo tiếp. Theo dõi một lúc Mây cười bỉ ổi.

"Thì ra bọn chúng đã thay hình đổi dạng, trốn ở đây nè."

Baram hỏi:

"Tìm được rồi hả"

"Em tìm được rồi. À anh Baram nếu anh thấy em không về thì em đã về thế giới phép thuật rồi nha."

"Ừm nhưng mà chú đã nói với Chimera chưa?"

Mây buồn nói: 

"Em chưa. Chắc tí em bắt bọn chúng xong rồi tìm cổ."

Thở dài một hơi Mây nói tiếp:

"Em sợ nhìn mặt Chimera em lại không muốn về nữa."

Baram nghe vậy vội nói:

"Ừm chú thì dễ thế lắm."

"Thôi em đi đây."

Nói rồi Mây biến mất.

______________________________________________

Tối đến, Chimera đang nằm trên phòng thì thấy một con bướm xanh xuất hiện. Theo như nguyên tác con bướm xanh biểu thị cho sự xuất hiện của Mây. Không nghĩ nhiều Chimera chạy xuống nhà để lại YeYe đang ngồi đọc sách ngơ ngác gọi với:

"Tối rồi chị đi đâu thế."

Ra ngoài cửa, con bướm bay theo cũng biến mất thì Mây từ đằng sau gọi Chimera.

"Xin lỗi để Chimera ra đây giờ này nhé."

"Sao Mây gọi em ra đây vậy?"

Mây ngập ngùng một lúc:

"Mây chuẩn bị đi về thế giới phép thuật...Mây muốn chào Chimera một tiếng còn và cũng muốn hỏi Chimera một chuyện."

Bao kinh nghiệm xem ngôn tình, đến đây Chimera cũng hiểu Mây định nói gì liền cười nói:

"Đi nhanh vậy sao? Mây không nói với em sớm mà lại để đến lúc sắp đi mới nói vậy. Có chuyện gì Mây hỏi đi."

Mây nghe Chimera nói vậy liền luống cuống

"Anh cũng định nói sớm với Chimera nhưng không biết phải nói sao."

Chimera nói:

"Sao lại không biết phải nói sao?"

"Thật ra Mây có tình cảm với Chimera, Chimera cũng biết mà phải không?"

Nói rồi Mây ngập ngừng nói tiếp:

"Mây muốn cưới Chimera."




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro