Chương 4: Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tàu đến Hogwarts, bọn học sinh lũ lượt ào xuống như ong vỡ tổ. Bọn tân sinh năm nhất rụt rè, ngó nhìn xung quanh một cách lo lắng.
"Tân sinh năm nhứt qua đây", một lão khổng lồ cao to, mặc áo khoác lông thú dài quết trên mặt đất kêu chúng tôi. Trông lão dơ hầy và quá khổ.
-Được rồi, trèo lên thuyền đi, tân sinh năm nhất qua đây, bốn đứa một thuyền.
Tôi, Ron, Harry và một thằng bé có khuôn mặt lo lắng lóng ngóng trèo lên thuyền, bên trong thuyền trơn trượt và đầy nước. Chắc rằng lũ tân sinh đã lên thuyền, lão khổng lồ vẫy cây dù hồng vĩ đại, thuyền lần lượt rời bến.
Tôi ngó chừng mặt nước, khá chắc rằng có mấy xúc tu đen ngòm dưới đáy hồ. Tôi quay sang, tính kể cho Harry, nhưng thuyền đã đến nơi. Lão khổng lồ cúi xuống nhặt cái gì đó dưới thuyền:" Con cóc của ai đây, im nào", con cóc ré lên trong tay lão.
Thằng bé ban nãy ngồi chung thuyền với chúng tôi reo lên:
-Của cháu.
Lão khổng lồ trả con cóc cho thằng bé, vượt lên lũ tân sinh và giương nắm tay to bự đấm vào cánh cửa gỗ Hogwarst.
Cửa mở ra, một bà giáo với bộ áo chùng màu xanh ngọc bích cùng mái tóc được bới mướt lên đỉnh đầu, nói với lão:
-Cảm ơn anh Hargird, anh có thể để chúng lại cho tôi. Chà, ngay từ ánh nhìn đầu tiên thì tôi đã cảm mến bà giáo này.
Lão khổng lồ gật đầu:"Được, cô McGonagall", rồi quày quả rảo bước, lúc đi ngang qua Harry, lão vỗ vào vai cậu một cái làm cậu bé sụm lưng xuống:"Chúc may mắn nghe Harry".
Giáo sư McGonagall dắt chúng tôi vô sảnh, vào một căn phòng lớn. Bà cất giọng nghiêm nghị đến nỗi tôi cảm thấy kiểu:"Chớ lôi thôi với bà"
-Chào mừng các con đến Hogwarts. Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại vào các ký túc xá. Phân loại là một lễ rất quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của các con cũng giống như gia đình của các con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng học, cùng ngủ, cùng chơi với các bạn trong một kí túc xá.
-Có bốn kí túc xá, mỗi nhà có lịch sử riêng và cũng từng tạo nên những nam nữ phù thủy vĩ đại. Trong thời gian học, thành tích của các con sẽ được cộng vào điểm chung. Cuối năm, nhà nào được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà - một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống.
-Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho tề chỉnh trong khi chờ đợi làm lễ.
Ánh mắt bà chần chừ trên chiếc áo choàng cột ẩu tả của Neville; chóp mũi nhọ nhem của Ron cũng có vẻ khiến giáo sư không hài lòng. Tôi vuốt nếp nhăn trên áo chùng, hài lòng về mình, tôi không muốn gây ấn tượng xấu trước cô Gonagall.
Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong.
Bà giáo sư McGonagall nói.
- Giữ trật tự!
Tôi bắt đầu thấy lo lắng rồi đây. Một cuộc kiểm tra, chính xác là kiểm tra cái gì chứ. Trước năm mười một thì tôi học ở nhà, Jena dạy tôi mọi thứ, nhưng cổ không nói gì với tôi là khi vô Hogwarts thì sẽ phải làm kiểm tra gì hết. Sau lưng tôi, Harry và Ron đang rù rì nói chuyện, trông có vẻ căng thẳng hết sức. Tôi trấn an hai thằng:
-Đừng lo, mình nghĩ là các giáo sư không để lũ tân sinh bọn mình, ừm, chiến đấu với quái vật đâu.
Harry trông có vẻ bớt căng thẳng hơn:"Được rồi, cảm ơn bồ, Brenna",
Bớt chợt bọn trẻ con xung quanh la lên:"Ôi trời, cái gì vậy". Tôi hơi há mồm ra, tất cả đám trẻ con đều há hốc lên vì kinh hãi. Hơn chục con ma bay xuyên qua từ bức tường, trò chuyện với nhau và không hề đếm xỉa gì đến chúng tôi. Chúng tranh cãi về con yêu tinh gì đó gọi là Peeves.
Con ma thầy tu thì rù rì khuyên chúng nó vào nhà Hufflepuff.
Chợt vang lên một giọng sắc lạnh:
- Tiến tới trước lễ phân loại sắp bắt đầu.
Giáo sư McGonagall đã quay trở lại, Những con ma vội lặng lẽ trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một. Giáo sư McGonagall ra lệnh:
-Bây giờ các con sắp hàng một và đi theo ta.
Bọn trẻ nối đuôi nhau đi xuyên qua hành lang, lại qua vài cánh cửa đôi nữa mới bước vào Đại sảnh đường.
Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sáng bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài, nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng và cốc vàng lóng lánh. Ở đầu đại sảnh đường là một cái bàn dài khác dành cho giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn đám học sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn này, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng. Hàng trăm gương mặt chăm chú nhìn chúng, trông giống như những chiếc đèn lồng mờ mờ với những ngọn nến chập chờn thắp bên trong. Lẫn trong đám học sinh là đây đó những con ma ẩn hiện như làn sương bạc. Để tránh những ánh mắt nhìn chằm chằm, tôi ngước nhìn lên phía trên và thấy vòm nhà đen như nhung rắc đầy những vì sao. Thật khó mà tin nổi phía trên cao kia lại là một cái trần nhà và đại sảnh đường ắt hẳn phải ăn thông với bầu trời.
Con bé tóc nâu xù thì thầm:
-Nhìn ra ngoài trời sẽ bị hôn ám đó. Trong sách lịch sử Hogwarts có ghi như vậy.
Tôi nhớ lời Jena nói, nhỏ giọng:
-Bầu trời Hogwarts không bị hôn ám, bồ đã đọc bản nào của sách vậy.
Con bé có vẻ sững sờ lắm còn Harry thì thở phào. Giáo sư McGonagall đặt một cái ghế cao bốn chân trước mặt bọn trẻ năm thứ nhất. Phía trên cai ghế đó là một chiếc nón phù thủy hình chóp. Cái nón te tua, vá chùm vá đụp, và dơ cực kì. Tôi đoán ít nhất phải mấy chục năm nó không được giặt giũ rồi. Đứa nào đó nói:
-Chắc họ sẽ phải bắt mình lôi ra được từ trong cái nón một con thỏ, hay trò gì đại loại vậy.
Lôi ra cái gì đó? Trước khi đến đây tôi cũng đã thực hiện một vài phép thuật nho nhỏ, nhưng liệu có đủ với cái mũ này không. Giờ thì bụng tôi bắt đầu lâm râm đau rồi đây.
Trong vài giây, không gian im lặng phăng phắc. Rồi bỗng nhiên cái nón vặn vẹo, một miếng toạt gần vành nón mở ra như một cái miệng, và cái nón bắt đầu hát:

Ờ này ta dẫu không xinh
Nhưng mà chớ xét ngoại hình
Xét về thông minh, sắc xảo
Đố nón nào qua mặt ta
Các người cứ đội nón hoa
Mũ cối, mũ nồi tuỳ thích
Không sao, ta đây chấp hết
Nón ta: phân loại Hogwarts
Những điều giấu chẳng nói ra
Ta đọc được từ trong óc
Hãy chải đầu và vuốc tóc
Đặt lên, ta nói cho nghe
Người nào vô Gryffindor
Cái lò luyện trang dũng cảm
Người nào vô Hufflepuff
Nơi đào tạo kẻ kiên trung
Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng
Đáng tin, đúng người chín trực
Ai vào Ravenclaw được
Nơi đào luyện trí tinh nhanh?
Vừa ham học lại chân thành
Hoặc Slytherin cũng thế
Dạy cho ta đa mưu túc trí
Làm sai miễn đạt mục tiêu
Hãy đội lên! Hãy đội nào!
Đừng sợ sệt, nghe ta nói
Nghe ta nói, ta phân loại
Ngươi là ai, ở nhà nào
Hãy bình tĩnh, đội lên nào
Trong vành nón như tay ấm.
Sau bài hát kinh khủng của nó, cả sảnh đường nổ tung trong tiếng vỗ tay, có lẽ là sung sướng. Cái nón nghiêng mình bốn phương tám hướng để chào rồi đứng yên.
Mặt bọn tân sinh rõ ràng là nhẹ nhõm vì không phải thực hiện phép thuật. Mặt Harry như thể sắp nôn đến nơi.
Giáo sư McGonagall bước tới trước với một cuộn giấy da dày trong tay:
- Khi ta gọi tên người nào thì người đó chỉ việc đội nón và ngồi lên ghế. Bắt đầu: Hannah Abbott!
Một cô bé có đôi má hồng hồng và đôi bím tóc vàng hoe bước ra khỏi hàng, đội nón vào và ngồi xuống ghế. Chiếc nón che sụp cả mắt cô bé. Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô lên:
-Nhà Hufflepuff.
Những người ngồi ở dãy bàn bên phải hoang hô và vỗ tay chào mừng. Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff. Con ma thầy tu béo vui vẻ vẫy tay với Hannah.
-Kế tiếp, Susan Bones!
- Nhà Hufflepuff.
Cái nón lại hô lên lần nữa, và Susan nhanh nhẩu tới ngồi bên cạnh Hannah.
- Terry Boot!
- Nhà Ravenclaw.
Dãy bàn thứ hai bên trái vỗ tay; nhiều thành viên nhà Ravenclaw đứng dậy bắt tay Terry; cậu bé đến nhập vào bàn của họ.
- Mandy Brocklehurst!
Cũng vô nhà Ravenclaw. Và:
-Lavender Brown!
Trở thành người đầu tiên được nhận vô Gryffindor. Dãy bàn cuối bên trái bùng nổ tiếng reo hò và vỗ tay. Hai thằng tóc đỏ bọn tôi gặp ở nhà ga vỗ tay ầm ĩ.
-Millicent Bulstrode!
Cậu này được phân về nhà Slytherin.
Justin Finch - Fletchley!
- Nhà Hufflepuff.
Cái nón thường thông báo kết quả ngay, nhưng có một số trường hợp hình như cái nó do dự một lúc rồi mới báo kết quả.
- Seamus Finnigan!
Thằng bé tóc vàng đứng sắp hàng bên cạnh. Nó phải ngồi chờ trên ghế gần cả phút trước khi cái nón tuyên bố nó được về nhà Gryffindor.
- Hermione Granger!
Con bé tóc nâu xù có hai cái răng cửa to chạy lên.Cái nón hô lên:
- Nhà Gryffindor.
Ron nghe tới đó nghiến răng trèo trẹo.
Khi Neville Longbottom - thằng bé cứ mất cóc hoài đó - được gọi tên, nó đi lập cập, đến nỗi có một đoạng ngắn tới cái ghế mà cũng vấp ngã mấy lần. Cái nón phải mất khá lâu mới quyết định được số phận Neville.
- Nhà Gryffindor!
Neville nhảy cẫng lên, quên cả giở nón ra. Nó phải chạy trở lại trong tiếng cười ầm ĩ của mọi người để đưa nón cho giáo sư McGonagall, mà nó lắp bắp gọi nhầm là MacDougal... Morag.
Rồi thằng bé tóc bạch kim tôi từng gặp ở Hẻm Xéo khệnh khạng đi lên. Cái nón chưa kịp chạm vô đầu nó đã kêu lên
-Slytherin.
Chẳng còn lại mấy người nữa.
- Moon!...,
- Nott!...,
- Parkinson!...
Rồi đến hai cô bé sinh đôi:
- Patil và Patil!...,
Rồi đến:
- Perks!...,
- Sally - Anne!...,
Và:
-Harry Potter.
Cả Đại sảnh xì xầm:
-Có phải cô giáo mới gọi Potter không?
- Có phải cô giáo mới gọi Harry Potter không?
Tôi vỗ vai Harry: "Cố gắng nghe Harry", nó gật đầu, tiến lên đội chiếc nón vào đầu. Cái nón lắc lư nói chuyện với thằng bé một lát, rồi hô:
-Gryffindor.
Trông Harry nhẹ nhàng hết biết, nó chạy như bay về bàn Gryffindor trong tiếng hò reo của anh em sinh đôi kia.
-Brenna Selwyn.
Tôi giật bắn mình, vội vã rảo bước ngồi lên ghế. Tôi cầm nón lên, đội lên đầu. Cái nón thì thầm:"Selwyn hả?", dường như chưa kịp chờ tôi trả lời, nó gào lên:
-Slytherin.
Bước chân hẵng còn run rẩy, tôi bước về bàn Slytherin trong tiếng vỗ tay nhạt nhẽo hết mức của họ.
Vie: Hơn hai nghìn chữ=))) mà chủ yếu là tôi copy từ trang truyện gốc vô đỡ mỏi tay¯\_(ツ)_/¯. Vậy là bé Bren đã về với đội rắn. Tôi thấy để ẻm vô Gryffindor thì không phát triển được cốt truyện của mình lắm nên thôi, cho ẻm zề dưới sự bao bọc của giáo sư S⁽⁽◝( •௰• )◜⁾⁾.
Ngày cập nhật: 17/5/2021, mười ngày nữa là sinh nhật tôi muahaha\(ϋ)/♩.
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro