[Cedric Diggory] Tình nhân (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đêm hoan lạc tưởng chừng như vô tận ấy, em quay trở về tháp Ravenclaw khi trời đã mập mờ sáng. Tất nhiên, bằng sự tinh tế của mình từ lúc mới làm tình đến lúc kết thúc, Draco đã tắm rửa cho em sạch sẽ mọi ngóc ngách.

Trên đường trở về ấy, hướng mắt về phía mắt trời đang dần hửng, em thấy có bóng người thấp thoáng dưới sân tập quidditch. Huynh trưởng Cedric Diggory của Hufflepuff, em biết anh ta vì trong một lần khi em sắp bị lũ Pansy tóm được, anh ta đã cứu em một mạng nhờ chức vụ huynh trưởng của mình. Thành thật lúc đấy dù có anh ta hay không thì cuộc sống bắt nạt học đường của em sẽ vẫn được tiếp tục.

Chôn chân ngắm nhìn người con trai đang bay lượn giữa trời, vui vẻ đùa nghịch với trái bóng vàng như đứa trẻ nhưng cũng vô cùng nhiệt huyết. Em vô thức nhoẻn miệng cười, tự hỏi khung cảnh này bao nhiêu lâu nữa em mới được thấy lại.

À, chẳng phải đâu xa em nhớ lại mình vài tháng trước khi háo hức trên chuyến tàu tốc hành đến Hogwarts. Tràn đầy nhiệt huyết và giấc mơ, để rồi vỡ mộng và biến thành tình nhân của Malfoy. Thảm hại!

- Trò thuộc nhà Ravenclaw nhỉ, sao em dậy sớm thế ?
- e..em đi thư viện
- đúng là Ravenclaw

Trong những giây phút tập trung không siết vào suy nghĩ trong lòng, em chẳng để ý rằng Cedric đã phóng chổi đến và đang lơ lửng trước mặt em. Anh ta vẫn nhớ em thuộc nhà Ravenclaw, anh ta vẫn cười với em khi em nói rằng em đi thư viện vào cái tầm 5h sáng. Liệu anh ta sẽ còn cười và hoan hỉ với em như thế khi biết em vừa rên rỉ hoan lạc dưới thân Draco Malfoy không ?

- anh thấy em rất hay đi thư viện vào tuần này, có điều gì thú vị hả ?
- anh.. theo dõi em à ?
- anh đi tuần tra và thấy em đấy

Cedric cười ngặt nghẽo suýt rơi khỏi chổi. Lâu lắm rồi anh mới gặp được ngừoi nhà Ravenclaw hài hước như vậy. Còn em chẳng thấy buồn cười gì cả, hỏi vậy thì có gì sai? Làm sao em biết được các huynh trưởng sẽ đi tuần mỗi ngày.

Em gật nhanh, chào xã giao lần cuối rồi tốc biến về tháp Ravenclaw. Thấy em về, còn nguyên vẹn không sứt mẻ miếng nào, lũ quạ con cũng mừng. Thường nếu em về vào sáng sớm thì người sẽ đầy rẫy vết thương, đồng phục loang lổ máu .

- mình ổn, mình lên phòng đây .

Lũ quạ con ngồi học nghiêm chỉnh rồi cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Em chạy một mạch lên phòng, uống lọ dược mà Draco vừa đưa cho lúc em chuẩn bị về. Hắn chỉ dặn em uống còn có tác dụng gì thì em không biết.

*<>*<>*<>*<>*

Cuộc sống của em trôi qua khá dễ dàng sau khi trở thành tình nhân của Draco. Pansy không còn bắt nạt em nữa, và đương nhiên vì là tình nhân nên khi cần thoả mãn hắn đều gọi em tới. Và mỗi lần như vậy, khi trở về em lại gặp Cedric.

Mỗi lần nhìn thấy Cedric trong em lại dậy lên một loạt cảm xúc khó tả. Đấy không phải thứ cảm xúc mà khi em ở cạnh Draco..

Em đang ngồi thơ thẩn ở hồ đen, dùng bùa lơ lửng ném mấy con cá cho con mực khổng lồ ăn. Thì tầm nhìn của em tối sầm lại như bị ai che mắt, giọng thì thẩm thủ thỉ bên tai. Hơi ấm người truyền đến da thịt ở cổ. Không phải bạc hà táo xanh, ấm hơn, gỗ thông đỏ.

- đoán xem là ai nào ?
- huynh trưởng Hufflepuff

Cedric cười khúc khích rồi ngồi xuống cạnh em. Anh chàng cứ cười mãi làm nên dậy lên nghi ngờ rằng có âm mưu gì đang được che dấu sau nụ cười ấy?

- có chuyện gì thế ạ ?
- trông anh lộ liệu lắm à

Cedric là một anh chàng dễ cười, em nhận định. Anh ta lấy từ trong túi áo chùng ra một ít kẹo dẻo slug và đưa cho em cùng với một tờ giấy. Kẹo đưa thì phải ăn mà giấy đưa thì phải đọc. Miệng em phồng lên một chút khi ngậm mấy viên kẹo. Cedric còn lấy tay chọc chọc và lẩm bẩm gì đó mà em không nghe rõ.

- Hogsmeade ?
- ừ, em muốn đi cùng anh vào ngày mai không ? Em biết đấy, mọi người đều đi. Và em năm 4 nhỉ mới chuyển tới nữa, quá hoàn hảo để đi.

Liến thoáng một hồi, Cedric nhìn em bằng ánh mắt của một chú chó Golden mong mỏi em sẽ đồng ý, và em đồng ý thật. Em đã nghe qua Hogsmeade, đó là một ngồi làng dành cho phù thuỷ nằm ở phía nam Hogwarts. Vài tháng qua cuộc đời em có nhiều chuyển biến, em cũng muốn đổi gió, muốn được đi chơi, muốn được khám phá cái chốn vui chơi của mọi phù thuỷ trẻ tuổi.

- em cảm ơn, em sẽ đi
- tuyệt ! Anh biết em sẽ đi mà

Cedric lay nhẹ vai em đầy phấn kích. Cedric chẳng có tình ý gì với em, anh làm vậy chỉ vì từ đầu năm học đến giờ luôn thấy em lủi thủi một mình. Lúc nào cũng đơn độc. Dần dần Cedric bắt gặp em nhiều hơn, anh bắt đầu mong chờ vào mỗi buổi sáng khi đang tập quidditch sẽ có một cô nàng tóc vàng trong chiếc áo chùng tối màu đứng trên ban công nhìn về xa xăm. Anh bắt đầu nhớ về những cử chỉ nhỏ nhặt của em, em sẽ nhìn đi chỗ khác lúc lúng túng, có lúc em sẽ nói cả thứ tiếng Ý khó nhằn mà anh không thể hiểu hết. Nhớ về những lọn tóc mềm mại rơi trên khuôn mặt em và anh muốn vuốt nhẹ và hôn lên chúng. Anh bắt đầu ghi nhật ký, ghi về mong ước muốn làm em nở nụ cười.

*<>*<>*<>*<>*<>*

Hôm nay, Draco không còn nhẹ nhàng nữa. Sau buổi trò chuyện ở hồ Đen cùng Cedric, Draco đã nổi giận với em. Chẳng còn là căn phòng thứ 3 dãy nhà Tây, Draco hắn ta đã phát tiết ngay phòng đựng chổi. Không mơn trớn, không dạo đầu. Hắn cứ thế đâm chọc vào hạ huyệt. Dù có quan hệ nhiều lần nhưng em vẫn chưa quen nổi với cái kích cỡ ấy.

Hắn vừa đâm, vừa đánh vào mông em như sự trừng phạt cho hành vi mà hắn coi là " lừa dối" " không chung thuỷ" của một tình nhân. Da mặt áp vào tường đá lạnh toát, em run rẩy, chân đã mỏi nhừ nhưng Draco chẳng quan tâm, hắn đang dạy dỗ, đang dạy dỗ người tình bé nhỏ của hắn.

Tiếng rên rỉ, tiếng khóc, tiếng cầu xin ai oán,  cùng tiếng va chạm liên hồi nơi phòng đựng chổi, ai nghe qua cũng biết là đang giao hợp. Cedric đang vui vẻ đi tuần, tâm trạng anh phấn khởi khi em đồng ý và anh nghe thấy tiếng em khóc. Làm sao hắn có thể nhầm được tiếng người tình trong mộng của hắn. Tiếng em van xin " dừng lại"  tiếng da thịt va chạm, tiếng thở dốc của một tên đàn ông. Chỉ cần nghe thôi một thanh niên sắp bước sang tuổi trưởng thành như Cedric liền biết có điều gì đang diễn ra.

Anh chạy nhanh theo âm thanh, thứ âm thanh đau khổ ấy, chết tiệt phòng đựng chổi. Cedric lao thẳng vào cánh cửa phòng đựng chổi. Cánh cửa bật tung ra, bên trong là một nam một nữ đang giao hợp. Hình ảnh em bán khoả thân đang bị Draco đẩy vào tường cưỡng ép quan hệ, khiến Cedric nóng máu.

- Cedric đừng nhìn !!!

Em hét toáng lên như thấy Cedric xuất hiện. Vội vã chúi mặt xuống, nổi tủi nhục dâng lên trong tâm hồn người thiếu nữ. Cự vật của Draco vẫn ở bên trong, tay hắn còn siết chặt hông em hơn như không muốn buông ra.

- muốn chơi threeso...

Draco chưa hết câu thì Cedric đã cho hắn một cú đấm vào mặt khiến hắn ngã nhào và đám chổi, và thêm hai ba cú đấm nữa, Draco bất động, tay Cedric dính máu. Em ngồi thụp xuống vơ vét mấy thứ quần áo bị cởi nhanh chóng che đi cơ thể loã lồ, bẩn thỉu không còn trong sạch.

- mẹ kiếp thằng chó này ! ( cedric )

Một lớp áo chùng phủ lên toàn bộ cơ thể đang run lẩy bẩy của em. Mùi gỗ thông đỏ ấm nóng bao phủ lên toàn da thịt, như xoa dịu linh hồn đã vỡ vụn, tổn thương của em. Cedric bế em lên kiểu công chúa, chiếc áo chùng đã che phủ toàn bộ, từ đầu đến chân em. Em có thể nghe thấy tiếng trái tim đang đập thùm thụp trong lòng ngực Cedric, những ngón tay anh bấu chặt vào đùi và cánh tay em.

- nằm im nhé, không ai thấy em đâu, anh sẽ đưa em ra khỏi chỗ này.

Một lần nữa nằm trong vòng tay của một người đàn ông khác, em cảm thấy được che chở, liệu em có quá tham lam khi tận hưởng tất cả mọi thứ. Em không xứng với anh, em không xứng với sự quan tâm này của anh.

Cedric bế em ngang qua hành lang, có vài tốp học sinh đang đứng ở đâu đó bắt gặp . Chúng nó không biết Cedric đang bê thứ gì, có vẻ giống hình dạng con người, chúng muốn nhìn thấy mặt nhưng không sao nhìn rõ được. Thứ chúng nhận được chỉ là một vài sợi tóc còn vương vãi chưa được dấu kín hết. Từ đó rộ lên tin đồn, Cedric và tình nhân của anh ta ngang nhiên đi lại khắp nơi. Nhưng điều đó cũng nhanh chóng bị dập tắt bởi lẽ người ta luôn hiểu rằng Cho Chang và Cedric là một cặp trời sinh.

Anh đi thẳng về phòng huynh trưởng, nơi là lãnh địa tuyệt đối của anh, không ai có thể xâm nhập. Lưng được chạm vào sự mềm mại của ga giường và sự lún xuống của đệm êm. Ánh sáng được trở lại, em không còn được bao bọc trong chiếc áo chùng, em đang ở một nơi rất lạ. Đảo mắt khắp nơi trong sự lo lắng, một căn phòng với tông chủ đạo là màu vàng, khắp nơi đều có những thứ liên quan đến quidditch. Mấy lọn tóc của em được vuốt nhẹ nhàng ra sau tai.

- đây là phòng riêng của anh, đừng lo nhé. Em có bị đau ở đâu không ? Em đã bị.. cưỡng hiếp.. anh..anh ..

Ôi Merlin, chàng trai to lớn trước mặt đang rơi nước mắt lã chã và tiếc thương cho trinh tiết của em . Đôi mắt anh ngấn lệ, đôi bàn tay thô ráp ôm lấy mặt em. Ánh mắt ánh lên đầy sự thương cảm.

- anh xin lỗi.. anh xin lỗi vì đã không đến sớm hơn..
- đừng mà Cedric, em xin anh đừng nói vậy!

Trái tim em nhộn nhạo, lòng em giờ rối như tơ vò.Cedric khóc nấc lên, tay anh liên tục xoa xoa má em, anh khóc, em cũng khóc. Nước mắt của sự tủi nhục theo tuyến lệ và rơi xuống. Đặt nụ hôn nhẹ lên trán người tình, Cedric ôm chặt em trong vòng tay. Vùi  mặt vào hình dáng đang dán vào linh hồn mình. Em tự nhủ với lòng liệu người này có cần em không. Hay như Draco từng gieo vào đầu em rằng em chỉ là một con búp bê xinh đẹp đến từ Ý mà mọi thằng đàn ông đều muốn giữ cho riêng mình.

Trân trọng những giây phút em cho là hạnh phúc vì nó là vĩnh cửu. Đêm nay em ngủ trên giường của Cedric nằm cạnh xác thịt ấm nóng, hơi người phầm phập và da khiến em dễ chịu. Không tình dục, không gì cả chỉ đơn giản nằm cạnh và chìm vào giấc ngủ. Cảm giác rất hạnh phúc, một thứ hạnh phúc thuần tuý. Thứ cảm giác mà em thiếu đi khi ở cạnh Draco bởi phải dời đi vào mỗi sáng tinh mai.

Tỉnh dậy đã là sáng ban mai, giấc ngủ ngon đầu tiên mà em có được trong cuộc đời. Lật người sang bên cạnh tìm hơi ấm đã bao phủ em suốt đêm nhưng chẳng còn lại gì ngoài tàn dư của nơi người nằm đã thức dậy. Một tờ ghi chú nhỏ được đặt trên bàn.

" anh có tiết học sớm, nên phải đi trước, em ngủ trông dễ thương lắm" - Cedric

Liệu đây có là tình yêu thuần khiết? Em lại cười, một nụ cười  mà đến chính em không ngờ được, tại sao em lại cười trước những câu từ ngắn ngủn như vậy? Hay trái tim lại không tự chủ được mà rung động trước những cử chỉ thân mật và quan tâm ?

Em nhìn căn phòng có chút lạ lẫm. Muốn đi thăn thú xung quanh một chút nhưng xuống khỏi giường đi được vài bước em đã ngã nhào ra đất, một lực kéo ở chân giật em lại.

Bị xích lại rồi.

Sợi xích vô hình hiện ra ngay trước mắt. Em đã bị xích lại như một con động vật. Em giằng xé, làm mọi cách để làm đứt cái xích rồi chạy trốn nhưng không được. Đũa phép, đúng đũa phép, nếu em tìm được đũa phép thì tất cả mọi chuyện đều quá đơn giản.

- chẳng còn gì cả... chẳng có gì cả, tên khốn này..

Sau một hồi tìm kiếm, đũa phép của em đã biến mất. Em đâu phải là phù thuỷ hệ vật lý, mất đũa phép khác gì mất nửa cái mạng. Lồng lộn, giận dữ, em đập phá mọi thứ có trong tầm với, la hét trong cơn tuyệt vọng. Sao đời em lại khổ thế này. Dãy dụa mãi rồi cũng mệt, em thả xác lên giường, cuộn tròn trong chăn khóc không ra tiếng. Bị tra tấn thế này em thà chết còn hơn.

Cánh cửa lại được hé mở sau một thời gian dài đóng kín. Vẫn nụ cười ấm áp đấy, nay lại khiến em buồn nôn. Trên tay Cedric là khay đồ ăn nóng hổi. Một cốc sữa nóng, ít khoai tây nghiền và thịt gà nướng thơm phức.

- sao anh lại làm vậy với tôi ?
- anh đã làm gì em hả?

Cedric vừa cười vừa nhướng mày nhìn em. Nhìn cái thân thể vừa quằn quại, gào thét cả hàng giờ. Đặt khay thức ăn lên bàn. Anh ngồi xuống mép giường, vuốt ve gương mặt em.

- anh làm vậy là muốn tốt cho em, anh đang bảo vệ em.
- thả tôi ra, thả tôi ra !

Em nhào tới định sống chết với anh ta nhưng bàn tay đang vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của em đã chạy xuống cổ và bóp chặt nó khiến em khó thở.

- ngoan ngoãn, nghe lời anh nào.
-hm..th..ả..ra..

Mặt em đỏ bừng, sắp tắc thở, còn Cedric vẫn là nụ cười quỷ dị trên môi. Ánh mắt ánh lên tia thích thú. Liệu em có nhầm không, liệu đấy có phải ánh mắt từng xin em bằng tất cả mọi sự thương cảm ? Cánh tay Cedric đã bị em bấu chặt, cào xé đến chảy máu. Thấy em không còn phản kháng được nữa, anh ta mới thả tay ra khỏi chiếc cổ của em. Vệt lằn tay in hằn trên chiếc cổ trắng gần, đỏ chót. Em ôm cổ ho sặc sụa, thở gấp, em đã cận kề đến cái chết, hít vội luồng không khí quý giá để bảo vệ sự sống, em tuyệt vọng.

Tên này còn kinh tởm hơn cả Draco Malfoy.

Bụng em réo lên, phải thôi từ đêm qua đến giờ em đã ăn gì đâu. Cedric mắt sáng lên, múc một thìa khoai tây ghiền cùng ít thịt gà nướng đút cho em. Em vung tay hất đổ thìa thức ăn, quay mặt đi chỗ khác. Lập tức cổ em như bị vặn lại, Cedric bóp mồm đút thẳng một thìa thức ăn khác vào miệng em.

- nhai đi, ngoan nào

*<>*<>*<>*<>*<>*

Tối đấy là một đêm mưa to gió lớn, Cedric trở về trong bộ đồng phục quidditch ướt đẫm. Em nhìn thấy Cedric lại ứa gan ứa thịt lên mà chửi. Anh ta vứt phăng cái nimbus, đóng sầm cửa lại. Lột mớ áo vướng vứi ra và lao thẳng đến chỗ em đang ngồi trên giường.

-Chết tiệt, Cedric Diggory !!

Em hét lên khi bị hắn kéo tóc, lôi từ trên giường xuống đất. Anh lôi sền sền em vào nhà tắm rồi quẳng em vào một góc như ném một túi rác vô giá trị. Đau đớn, em không đứng dậy nổi, một luồng nước lạnh ngắt tạt thẳng vào người. Cedric đứng trước mặt em, to lớn lạ kỳ, rồi dí hẳn hạ bộ vào mồm em.

- phục vụ anh đi nào... " tình nhân của Malfoy"
-tôi..

Cedric tự giải phóng cho con quái vật trong quần. Nó bật thẳng vào mặt em. Thứ mùi đàn ông kinh tởm.

- nhanh lên, bú đi!

Từng ngón tay thon ngọn đặt lên cây gậy thịt nóng hổi.  To thật, em từ từ ma sát từ trên xuống dưới, giữ nhịp độ đều đặn, rõ ràng là em đang tránh chạm vào phía đầu dương vật của Cedric, để mặc nó rỉ chảy khắp mình. Em đang bày tỏ sự chán ghét và khinh miệt của mình đến Cedric, vậy mà hắn lại thúc hông lên theo đuổi nhịp điệu mà em đang tạo ra.

- mẹ nó, Malfoy đào tạo em rất tốt nhỉ ?

Cedric cắn môi dưới, hướng mắt nhìn " con búp bê" đang ở dưới trướng mình. Anh suy nghĩ liệu đôi môi căng mọng ấy chạm vào thằng em của anh và bú liếm một cách nhiệt huyết thì sẽ sung sướng thế nào. Khi em mở miệng và phủ bờ môi của mình lên đầu khấc ướt át nơi dương vật của Cedric. Cedric rên dài một tiếng, rồi thành những tiếc thở dốc và gằn giọng. Nhìn em đang chăm sóc cho " cedric nhỏ" một cách cẩn thận. Đầu lưỡi mềm mại vỗ về nơi da thịt nhạy cảm nhất, kéo chậm trượt dài khi môi mọng lại vờn đầu khấc. Tiền tinh rỉ chảy khiến em nhăn mặt, Cedric cười thầm, tuyệt thật. Đến khi em nuốt lấy Cedric vào miệng dù chỉ được 1/3 nhưng cũng khiến anh tê người người. Khoang miệng ấm nóng và nồng nhiệt hơn mấy ngón tay nhiều.

Cedric cẩn thận đặt tay lên tóc em, mái tóc mà anh vừa nãy đã sẵn sàng kéo giật nó, những ngón tay quấn quanh lọn tóc mềm, anh yêu em. Cedric ngửa đầu ra sau, rồi nhắm nghiền mắt để bản thân chạy dài theo khoái cảm dục vọng và em mang lại. Khung cảnh dương vật trượt ra trượt vào bờ môi ẩm bóng nước bọt của em, anh không nhịn được mà khom lưng thúc mạnh vào cổ hỏng khiến em nghẹn cứng. Mắt trố tròn, đập mạnh vào đùi Cedric.

Cedric đẩy đầu em ra rồi lập túc thúc sâu trở lại. Em bấu chặt đùi hắn, tràn nước mắt. Và thế là hết, Cedric điên cuồng thúc hông và đẩy sâu dương vật vào trong miệng em và anh không ngừng rên siết mỗi khi vòm họng của em thít chặt quanh côn thịt. Chỉ vài lần thúc kéo và anh đã phun trào, không thể dừng lại và nuốt chửng mọi thứ như sóng cuốn trôi, nhấn chìm anh và cướp hết dưỡng khí trong phổi.

Tinh dịch đặc nóng ngập tràn khoang miệng, tanh nồng. Cedric không rút ra nên buộc em phải nuốt hết nếu không muốn chết vì sặc tinh trùng. Thấy em ngoan ngoãn nuốt cả, Cedric mừng huýnh và từ rút cự vật đang bán cương ra.

Dòng nước lạnh ngắt đã có tác dụng, cơ thể em lấp ló sau lớp đồng phục ướt át dính chặt vào da. Chưa kịp nhổ ra hết đống tinh dịch và Cedric bắt vào. Em bị anh xốc thẳng dậy, dựa vào bồn rửa tay, đối mặt với gương và làm tình.

Em ré lên khi dương vật đang chà sát giữa hai đùi. Ngủ với một người là quá đủ rồi, không đấy không thể gọi là ngủ, đấy là cưỡng hiếp.

- Cedric.. em lạy anh.. đừng làm

Ấy vậy đáp lại em chỉ có hơi thở nóng như lửa đốt phà vào gáy. Cedric hôn lên cổ em dọc xuống vai rồi lưng. Tay anh tách lớp quần lớt mỏng kia sang một bên, mơn trớn dương vật dưới khe núi, nó đã ướt nhẹp rồi. Cắn vào gáy như đánh dấu Omega của đời mình, Cedric nâng một bên chân em lên thúc mạnh. Lỗ nhỏ bao trọn lấy động thịt, rất nhanh đã vận đông và co bóp theo dọc chiều dài của dương vật.

Có lẽ, do đã làm nhiều lần với Draco nên miệng nhỏ đã dần quen với kích thước lớn. Nhưng Cedric còn lớn hơn Draco bởi anh ta sắp sang tuổi trưởng thành. Không phải là sự nhẹ nhàng, điềm đạm như vẻ bề ngoài anh ta quá. Quái thú đội lốt người.

Nhìn gương mặt đang rên rỉ đến chảy dãi của mình trong gương, em thấy mình thật bẩn thỉu và cúi mặt xuống, cắt chặt môi, căng thẳng làm bên dưới càng thít chặt hơn. Cedric nhìn vào gương rồi nhếch mép cười, anh đưa tay luồn xuống áo chơi đùa với gò bòng căng tròn mềm mại. Bị kích thích ở cả hai nơi khiến em chẳng còn nghĩ được gì khác ngoài tình dục.

Rồi tay Cedric bò dần lên cổ, ép em nhìn thẩng vào gương, nhìn thẳng vào cái hộ dạng dâm đãng, lẳng lơ, đang ngoan ngoan phục tùng dưới thân anh.

Nước mắt nhoè cả tầm nhìn, em nhắm chặt mắt không muốn nhìn vào cái sự thật trần trụi ấy. Xoay người em lại, Cedric hôn em lâu và thật sâu. Bên dưới vẫn liên tục đưa đẩy mạnh bạo, hoàn toàn không cho em cơ hội để phản kháng, để thở, để nói ra bất cứ từ ngữ thô tục nào để em có thể rủa vào mặt Cedric. Nhục nhã thật.

Môi Cedric chạm vào môi em, anh thèm cảm giác này lâu rồi, anh đã tự xử bao nhiêu lần khi nhớ về hình ảnh của em mỗi buổi sớm mai. Và giờ nó đã thành hiện thực, em đang thuộc về anh, đang phục tùng anh. Đang yêu anh, Cedric nghĩ vậy. Cedric hôn em đến tận khi quên mất sự tồn tại của bản thân, mặc cho em cắn chặt răng từ chối sự thâm nhập, mặc cho em đang cào cấu nát tấm lưng của anh đến rỉ máu. Thật khó để không lưu lại vấn vương.

Cedric nhả ra cho em thở một chút, rồi lại gạm nhấm đôi môi mềm sưng tấy ấy như một thứ kẹo ngọt, một thứ ma tuý quyến rũ chết người. Hôn đến khi chỉ còn lại hai bờ môi mải miết tìm đuổi nhau, em từ chối, anh lại càng muốn em hơn.

Bế em lên ngang người Cedric thúc mạnh vài lần rồi bắn toàn bộ vào trong. Cedric tôn thờ em từ mái tóc đến làn da, từ cơ thể đến linh hồn em. Với Cedric chỉ cần em bên cạnh anh ta dù em có đau khổ hay tổn thương, nhưng anh ta chẳng quan tâm. Thứ anh ta cần là em chứ không phải cảm xúc của em.

*<>*<>*<>*<>*
Helllu mấy bồ, tình nhân đúng là một câu chiện dài khó viết 🙂‍↕️ tui xin lỗi nếu nó không hay nhe,
nhưng đây là tâm huyết mà tui chắt chiu để viết á 🔥🔥🔥
Chap này hơn 4000 từ liền, cảm ơn mấy bồ đã đọc nhe. Chap trước là 3990 á hehee

Đêm nay là chap cuối của tình nhân rồi. Tui đang nghĩ một là Theo sẽ phá nát bấy đời em
Hai là Theo sẽ là kẻ cứu rỗi đời em
🙂‍↕️chắc là không có seg nựa, tại tui bí quá rồi⛓️‍💥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro