Chương 10: Kẻ phản bội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô thật sự bị câu nói của anh dọa, cái gì mà " Đến chỗ tôi" chứ!!!!! 

- Cái gì! Đến chỗ anh? Ý anh là Tây quốc..?

- Còn có thể là đâu.- Anh nhìn cô bằng ánh mắt như muốn nói "Câu hỏi đó của ngươi cực kì ngu ngốc đấy". Sau đó anh bỗng bất ngờ hỏi.(Nói là bất ngờ vậy thôi chứ biểu cảm hay giọng nói vẫn lạnh như cũ) - Mà ta tưởng cô xem nhân loại vừa chết ấy là gia gia cái gì đó chứ, nhưng hình như ta sai thì phải? 

Cô nhíu mày- Anh đang ám chỉ điều gì?

  - Ta thấy thông minh của cô bay hết rồi đấy. Người mình muốn bảo vệ mà ngay cả nguyên nhân thật sự tại sao chết cũng không biết thì thật là... Nhìn cô mà ta thương thay.- Anh giở giọng điệu châm chọc.

- Không phải Lesius đã nói...- Cô ngơ ngác.

- Cô nghĩ chỉ có vậy?  Mặc dù không ưa gì đứa trẻ bán yêu của nữ nhân kia nhưng ta không nghĩ với tính cách bốc đồng đó nó có thể lập mưu cấu kết với cô để cướp viên ngọc nát đó đâu.

'Đứa trẻ bán yêu'... Inuyasha sao?

 Như nhìn thấu được thắc mắc của cô anh tốt bụng trả lời- Là kẻ mà cô đang nghĩ.

Yuriko rất tò mò về cụm từ ' đứa trẻ bán yêu của nữ nhân kia' nha, không biết hai người này có mối quan hệ gì đây. Mặc dù ở cùng với nhau một thời gian cũng khá dài nhưng anh và cô chưa bao giờ nhắc, cũng chưa từng hỏi về gia đình nhau. Mà cái đó không quan trọng cái chính là 'cấu kết' cơ.

 - Cái gì cấu kết? Cấu kết với tôi? Inuyasha? - Cô khó hiểu nhìn anh. 

- Muốn biết rõ sao không hỏi thuộc hạ của cô.- Nói rồi quay người bước đi, có vẻ không muốn tiếp tục nói thêm điều gì.

 Sau khi anh rời đi. Cô liền nói:  

- Charlotte, Lesius tới đây.

Vừa dứt lời đã thấy hai elf xuất hiện nửa quỳ hướng Yuriko nói:

- Ngài có việc gì sai bảo thưa Yuriko-sama.

- Tại sao các ngươi không nhắc đến việc có lời đồn ta cấu kết Inuyasha cướp ngọc tứ hồn?- Cô cảm thấy đau đầu, hết chuyện này đến chuyện khác nối tiếp nhau, sao họ không tự giác biết được đây là chi tiết quan trọng của vấn đề, nó có thể cho cô biết manh mối để tìm ra nguyên nhân đó.

Hai elf nghe xong càng cúi thấp đầu, mồ hôi bắt đầu xuất hiện lấm tấm trên trán cả hai.

- Thưa Yuriko-sama, kẻ hèn này...

- Khoan đã ta không tức giận nên tuyệt đối đừng xưng hô như vậy, gọi chúng tôi được rồi.

Mỗi lần nghe cụm từ đó cô cũng có cảm giác như tuổi thọ của mình giảm đi đáng kể. Cô không thích làm kẻ bề trên coi thuộc hạ là công cụ hay 'kẻ hèn' này 'kẻ hèn' nọ như vậy đâu... mà hình như lúc trước hai người này cũng xưng hô 'kẻ hèn' thì phải. 

- Vâng! Sở dĩ chúng tôi không nói vì đây chỉ là lời đồn của người dân ở đây, họ nói rằng có người đã từng thấy ngài bí mật nói chuyện với Inuyasha, lời đồn càng được tin tưởng hơn khi họ không thấy ngài xuất hiện lúc sự việc xảy ra. Chúng tôi lúc đó vẫn theo dõi Kikyo nên không rõ ràng sự việc, chúng tôi định sẽ tìm hiểu rồi sau đó mới báo lại cho ngài... nhưng ngài đã biết.

Cô gật đầu đã hiểu, trước khi cho họ lui, cô ra lệnh- Điều tra tiếp đi, đây là mệnh lệnh chuộc lại lỗi lầm.

Hai elf đồng loạt hô- Vâng.

Còn lại mình cô chìm trong suy nghĩ, liệt kê lại từng sự việc, " Sau khi gặp Inuyasha đúng một lần mình định rời làng thì sau đó cũng chưa từng gặp lại lần nào, thời gian gần đây cũng luôn ở trong rừng làm gì có chuyện trò chuyện, thậm chí lướt qua thôi cũng không có. Vậy thì ai đã cải trang mình, mình cũng chỉ ở xung quanh đây chưa từng tiếp xúc với người ngoài chứ đừng nói đến kẻ thù. Tại sao...???"

Bất giác cô ngước nhìn lên trời, bầu trời rộng lớn trải đầy những vì sao, nghe nói khi một người chết đi sẽ biến thành một vì sao, không biết có thật không nhỉ? Nếu có thì chắc Kikyo cũng ở trên đó đi. Ngàn vạn lần xin lỗi vì đã không tới kịp Kikyo, hãy an nghỉ tôi chắc chắn sẽ điều tra ra nguyên nhân thật sự vì sao cô lại...

Suy nghĩ miên man mà cô ngủ lúc nào không hay, lúc này sau một lùm cây một bóng người xuất hiện, ngồi xuống cạnh chỗ cô nằm.

Anh nhấc đầu cô lên gối trên đuôi của mình, Sesshomaru không có bất kì hành động nào nữa chỉ lẳng lặng ngắm bầu trời đêm không biết đang suy nghĩ cái gì. 

Có vẻ như lâu ngày ngủ cùng đã quen mùi, cảm giác được thứ quen thuộc cô với tay ôm lấy cái đuôi dụi mặt sâu vào đó tiếp tục ngủ ngon lành.

----- Dãy phân cách thời gian--------

Sáng hôm sau tỉnh dậy, cô chẹp chẹp miệng, tối hôm qua cô mơ thấy cắn được miếng đùi gà rất ngon nha, cảm giác cắn cũng rất chân thực nữa, có vẻ như cả hôm qua chưa ăn gì làm cô đói quá sinh ảo giác mất rồi. Nhưng sao hai má mình lại đau như vậy chứ, cả người cũng ê ẩm, chắc nằm dưới đất lâu quá nó vậy.

Đứng dậy vận động một chút cơ thể rồi đi ra con suối gần đó vscn tiện thể tẩy rửa cơ thể một chút, cả ngày hôm qua cô cũng không có tắm qua đâu.

Sửa soạn gọn gàng đâu vào đó, đúng lúc Charlotte và Lesius tới. 

- Yuriko- sama, chúng tôi đã tìm được nguồn gốc, cũng như người phát tán lời đồn.- Hai người cung kính nói.

- Nói đi.

Charlotte nhanh chóng tường thuật lại mọi chuyện, từ đầu đến đuôi không dám giấu diếm.

- Nhưng tôi thấy một điều rất lạ, chúng tôi đã đi điều tra thông tin của người đó nhưng không hề tìm thấy một chút gì về quá khứ hay hiện tại, người dân xung quanh cũng không biết người này là ai, chúng tôi có hỏi qua những tinh linh diệp sống gần đó nhưng họ cũng không biết người này. Bản thân tôi thấy một con người sao có thể làm được như vậy.- Charlotte nhíu mày nói.

Cô cũng lâm vào trầm tư, một người bình thường mà có thể xuất hiện rồi biến mất vô tung vô ảnh như vậy sao? Ngay cả tinh linh cũng không hề biết sao?

Chỉ có hai trường hợp thôi, một là yêu quái cải trang nhưng nếu là vậy thì con yêu quái này phải rất mạnh, còn hai là người.. có sức mạnh tương tự cô, trường hợp này có vẻ không thể nào khả thi được nên cô tự động loại bỏ, ngoài chính bản thân thì cô chỉ biết một người có khả năng giống cô mà người đó không thể nào xuất hiện ở đây được.

Vậy là chỉ còn trường hợp...

Đang suy nghĩ thì một giọng nói vang lên phá tan mọi giác quan của cô. 

Giọng nói này dù có chết trăm lần nữa cô cũng không thể nào quên được... Cô quay phắt người lại như muốn xác nhận thật chính xác kẻ đang nói, nhưng không lầm đi đâu được.... 

Hai elf cũng kinh ngạc quay về phía người đang nói " Không thể nào!!! Làm sao có thể như vậy? Người này không thể xuất hiện ở đây được!!!"

- Onee- chan!~~~ Cuối cùng chúng ta cũng gặp nhau rồi!... Onee- chan à, em rất nhớ chị đó....Hmm sao nhìn mặt chị đáng sợ quá vậy! Gặp lại ngươi em yêu quý của chị, chị không vui sao, onee- chan!!!

 Ngươi, đứa em trai phản bội..... 

------------------

Các bạn hãy đoán xem người em trai này là ai nào?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro