Về hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://li22740593.lofter.com/post/73c2a192_2b6f9923f

 Một chút OOC !!! 

  

  Azuma Michinaga rất thích hôn Tanuki của mình.

  Sau khi trận đấu kết thúc, anh ấy sẽ hôn lên trán Sakurai Keiwa, lúc ăn cơm sẽ đặt một nụ hôn thành kính in lên mu bàn tay của đối phương, và lúc đang kịch liệt sẽ ngậm lấy môi người yêu tinh tế nghiền nát.

  

  Kurama Neon cũng đã từng hỏi tại sao, nhưng tất cả những gì cô nhận được chỉ là bóng lưng Buffa đỏ mặt vội vàng rời đi cùng một câu nói gắt gỏng "Cùng ngươi có quan hệ gì?"

  

  "Trâu đực là loài có ý thức lãnh thổ rất mạnh mẽ đấy." Zimli nhìn Azuma Michinaga rời đi bóng lưng mang theo ý cười nói.

  Sakurai Keiwa cũng rất thích nụ hôn từ Buffa.

  

  Nụ hôn sau trận khi trận đấu kết thúc rất nhẹ nhàng, mang theo cảm giác nhẹ nhõm vì đã sống sót sau tai nạn và cảm giác rằng tất cả chúng tôi đều ổn. Nụ hôn in trên mu bàn tay là chân thành, nói lên tình yêu được sinh ra giữa sự sống và cái chết. Bên cạnh đó...

  

  Nghĩ đến đây, mặt Sakurai Keiwa nóng bừng như nước được đun sôi 180°C. Dù sao...dù sao thì...nó rất làm cho người ta thích là được!


  "Vậy Sakurai-san có chủ động hôn quá Azuma-san không?" Kurama Neon hỏi cậu.

   "A?" Sakurai Kagewa ngẩn người, cẩn thận suy nghĩ.

  

  Đúng là có.

  

  Lần đó là do Azuma mắc mưa, khi về đến nhà liền sốt cao, nhưng anh ấy-người luôn mạnh mẽ, đã không nói cho ai biết, cuối cùng vẫn ở trên đường mua thuốc bị Sakurai Keiwa bắt gặp, mới bị phát hiện là cảm mạo nặng.

  

  Những ngày sau đó, Sakurai Keiwa vẫn luôn ở tại trong nhà anh để chăm sóc, bận trước bận sau, thẳng đến khi thấy Azuma Michinaga an ổn ngủ qua mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

  

  Khi ngủ Azuma Michinaga không còn có vẻ mặt hung hăng như thường lệ, hô hấp nhợt nhạt, giống như một con mèo nhỏ, an tĩnh đến đáng yêu.

  

  Sakurai Keiwa nhìn đến mê mẩn, lúc phục hồi tinh thần lại đã kề môi với đối phương. Cái gì! Cậu hoảng hốt đứng dậy, không cẩn thận làm rơi ly nước trên tủ đầu giường, phát ra tiếng "loảng xoảng loảng xoảng".

  

  Cậu vội vàng đi xem người trên giường, người nọ chỉ nhíu mày cũng không có bị đánh thức. Sakurai Keiwa buông trái tim đang treo lơ lửng của mình xuống và hít một hơi thật sâu.

Sau khi bình ổn lại, cậu liền không tự chủ được bắt đầu hồi tưởng vừa rồi cái kia hôn, môi Azuma rất mềm và ấm áp, giống như...

  

  KHÔNG ĐƯỢC! Tôi không thể nhớ lại được nữa!

  

  Sakurai Keiwa nhanh chóng thoát khỏi ký ức của mình và những gì xảy ra tiếp theo không phải là điều mà anh ấy có thể nói đến.

  

  "Xin lỗi, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện khác, lần sau chúng ta nói chuyện Neon-chan nhé!" Liền hoảng sợ bỏ chạy, nhưng cậu lại không biết, vành tai của mình đã đỏ bừng.

  

  "Cái gì chứ?" Kurama Neon bĩu môi. Nhưng lần này cô lại nhìn ra ý nghĩ từ con Tanuki nhỏ, cô cười khúc khích, nhiêu đây chắc là đủ để đổi chiếc khóa thắt lưng mới trên tay Buffa đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro