Chương 5: Đi đến công hội dong binh đoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm này cô thức dậy sớm hơn mọi ngày (vì chị này thường ngủ rất nhiều như con heo ấy), hôm nay cô sẽ đi kiếm tiền a. Cô ở đây ngốc lâu rồi mà ko có lấy một xu kim tệ, ngày trc cô là một chủ tịch kiêm sát thủ nên ko sợ ko có tiền nhưng h khác nha, cô phải đi kiếm tiền ko là sẽ ko có cái mà xài mà ăn. Cô sẽ chết nếu ko ăn mất vì thứ cô quan tâm là mĩ thực và kim tệ, ng ta nói quả ko sai "có thực mới vực được đạo, có tiền là có tất cả " cô tôn thờ hai câu này vì nó rất chí lý. Giờ cô đang suy nghĩ tìm cách kiếm tiền, một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô. Dong binh đoàn, phải rồi! Sao cô lại ko nghĩ ra chứ, trong cốt truyện thì hôm nay là ngày Nguyệt tỷ sẽ đến dong binh đoàn nhận nhiệm vụ, cô sẽ đến đó để vừa làm vừa ngắm dàn harem của tỷ ấy muahahaha!!! Dong binh đoàn, ta đến đây. Nhờ bản đồ của hệ thống đại nhân, ko bao lâu sau cô đã đến dong binh công hội. Khi cô bước vào, cô trực tiếp đến quầy đăng ký dong binh. Khi đăng ký xong cô bỏ qua khu vực cấp thấp, trực tiếp chạy vào khu cao cấp để xem. Trong khu cao cấp ko có nhiều người nên khi thấy bóng dáng nhỏ bé của cô, mọi ng đều lộ ra vẻ kinh ngạc
Bỗng - Tiêu gia đại thiếu gia ban bố nhiệm vụ, nhóm ng của dong binh đoàn của hắn đang thiếu một võ sĩ cận chiến dùng đoản kiếm. Thù lao vô cùng cao! Nếu có hứng thú thì xin mời đến thử xem a!
Một nam nhân dán lên bảng nhiệm vụ, đó là đến Mê Vụ Sâm Lâm tìm Bích Linh Quả.
Bích Linh Quả là một lại dược liệu có thể giúp củng cố nguyên khí, lúc tu luyện có thể lm chơi ăn thật. Tuy nhiên loại quả này ba năm mới kết quả nên phi thường trân quý
Đoản kiếm cận chiến sao?
Cô nhếch môi, năm cô 5 tuổi đã trở thành cao thủ chơi đoản kiếm bây giờ cô còn sợ mấy cái này sao? Nực cười.
Giờ cô cùng mọi ng đi báo danh, vóc ng cô vốn nhỏ nhắn khi vừa bước tới khiến vài ng trong dong binh cười rộ lên.
Tiểu muội muội, đi chỗ khác chơi, ca ca còn phải lm chính sự- Một dong binh cười sang sảng.
Thân hình cô chợt lóe, khiến cho dong binh kia hoa mắt, kiếm bên hông bị rút ra, chỉ vào ngực hắn. Những ng còn lại thì há hốc mồm, ko ngờ tiểu gia hỏa này lại nhanh như vậy. Ngay cả Nguyệt tỷ của chúng ta cũng bị chấn động, đúng vậy nàng đã chứng kiến toàn bộ mọi thứ, tốc độ này ngay cả nàng cũng khó mà theo kịp, bỗng Yểm nói:
-Cẩn thận cô ta rất mạnh, ng ko phải là đối thủ của cô ta.
Lời nói của Yểm còn khiến nàng ngạc nhiên hơn, ng này là ai sao lại khiến cho một ng cao cao tại thượng như Yểm phải nói vậy
Quay trở lại với cô, giờ cô trả lại kiếm cho ng lính đánh thuê kia, nói :
-Đắc tội rồi!
- Ko là ta ko đúng trc, võ sĩ đại nhân mong ngài rộng lượng bỏ qua cho sự thất lễ của ta vừa rồi.
Ng lính đánh thuê ko những ko sợ mất mặt mà còn hướng cô tạ lỗi khiến cho hảo cảm của cô với dong binh công hội đc tăng lên ko ít.
- Thưa võ sĩ tiên sinh, xin hỏi ngài có đồng ý gia nhập nhiệm vụ của chúng tôi hay ko?
Cô gật đầu, chỉ cần có tiền, nhiệm vụ nào cũng đc. Rồi cô chỉ vào nàng đang đứng ở xa nói :
-Đây là đồng bn của ta, ta muốn ng này cùng gia nhập.
Mọi ng nhìn theo hướng cô chỉ thì thấy một ng mặc áo choàng đen đang đứng đó. Nàng ngạc nhiên, nàng và cô ko hề quen bt, tại sao cô lại nói vậy, tuy trong lòng nghĩ vậy nhưng khuôn mặt vẫn ko xuất hiện một tia cảm xúc nào trên mặt, ng vừa ban bố nhiệm vụ vừa nãy thấy vậy liền nói :
- Vậy tên của hai võ sĩ tiên sinh là...
- Hí Thiên
-Tiêu Dao
Bây giờ cô muốn dùng một thân phận khác để đi chơi a
Ng đứng đầu của đoàn lính đánh thuê tạm thời thành lập này là Tiêu đại thiếu gia. Vì bt trc cốt truyện rồi lên cô cũng không thèm quan tâm ng này nhưng nàng thì khác, hắn là ng luôn bắt nạt nàng, bây giờ nàng phải cho hắn nếm mùi đau khổ
- Đây là là cao cấp chiến sĩ ng tìm đc sao Tiêu Phàm?
Tiêu Trọng Kỳ cưỡi một con hắc mã cường tráng, một thân bạch ngân chiến giáp tinh sảo cúi xuống nhìn các nàng.
Thấy trong giọng nói của hắn có khinh thường và hoài nghi. Nam nhân tên Tiêu Lâm vội vàng tiến lên nói với hắn ta j đó
Sau khi nam nhân kia nói xong, chỉ thấy Tiêu Trọng Kỳ gật đầu, hai nàng ôm quyền chắp tay nói :
-Tại hạ Trọng Kỳ, thất lễ!
Cô và nàng chỉ gật đầu, một chút phản ứng đều ko có khiến cho hắn có vài phần tán thưởng. Dù j thì Tiêu gia ở Nam Dực quốc cũng coi như là một đại gia tộc, huống chi hắn còn xưng tên mình ra thế mà hai ng này lại ko hề có một chút gì gọi kinh ngạc. Chỉ gật đầu và đi đến thớt ngựa đã đc chuẩn bị sẵn.
Đội ngũ gồm hai mươi mấy ng dong binh hướng về phía rừng rậm phía ngoài thành mà xuất phát

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro