CHƯƠNG 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2: Mako-Hime

Mako Hime, công chúa của Lãnh chúa Ieyasu, nàng bệnh nặng mê man hơn một năm mới tỉnh, vẫn luôn nằm trên giường tĩnh dưỡng, gần đây cơ thể có chút chuyển biến tốt, khiến cho Lãnh chúa và phu nhân mừng rỡ không thôi.

Chính là công chúa Mako lại ko thế nào vui vẻ, nàng luôn luôn ở đau đầu, và tính tình cùng với trước đây cũng không giống nhau. Nàng nhốt mình trong phòng, ko tiếp xúc với bất kì ai, nàng có chút sợ hãi, sợ mọi người nhận ra, thân xác này đã thay đổi linh hồn. Vì người thật sự tỉnh lại, là một đại yêu quái, đã từng tên gọi Kagura.

Tương truyền Mako-hime có một đôi âm dương nhãn. Thể chất thực dễ sinh bệnh, lại hay gặp tà yêu quấy nhiễu cho nên từ nhỏ Tướng quân đã đưa nàng đến âm dương sư gia tộc Abe, hy vọng con gái trở thành pháp sư, ko cần phải cường đại, chỉ cần bảo mệnh là đủ.

Đúng vậy, công chúa Mako là một vị còn đang thực tập Âm Dương Sư. Mà hơn năm trước nàng cùng vài vị đồng môn sư huynh sư tỷ đối đầu với một đám cường đại yêu quái bị thương thân thể, tuy giữ được tánh mạng nhưng bệnh căn rơi xuống, liền được cha mẹ tiếp về nhà, từ đó mê man không tỉnh. Mãi cho đến cách đây không lâu. Mako rốt cuộc hồi quá khí, mở mắt.

Nhìn trong gương đồng phản chiếu một mạt xinh đẹp lại gầy gò tái nhợt thân ảnh, Kagura có chút quen thuộc, lại có chút xa lạ. Rốt cuộc vẫn mờ mịt không hiểu được nàng là đã chết, vì sao lại sống lại dưới thân xác nhân loại này. Kagura bây giờ là Mako.

Mako cởi ra Kimono, quay lưng nhìn trong gương. Ko có vết sẹo nhện quỷ, nhưng có một vết sẹo kéo dài từ vai trái đến hông bên phải, vết sẹo còn mới, vẫn đỏ rực trên làn da trắng tuyết, mang hình dáng giống như một cọng lông vũ.

Vết sẹo hình lông vũ...

Kagura rối rắm ko lâu, chuyện lạ trên đời ko thiếu, càng hoang đường chuyện gì đều có. Kagura sau khi chết đi chỉ còn lại một mạt tàn hồn, mảnh mai đến nỗi đến chuyển thế đầu thai đều bất lực. Vừa khéo Mako-Hime thần hồn bị yêu quái thương tổn, vừa khéo hai người hồn thể tương hợp, vừa khéo nàng có thể bổ khuyết hồn thể bị tổn thương của Mako.

Cho nên, Kagura bây giờ, nàng mang theo một phần linh hồn của Mako, tiếp tục sống.

Coi như đổi một kiếp người. Lần này nàng có cha, có mẹ, có người nhà yêu thương. Còn có, tự do.

Nghe tin Mako tỉnh lại, phía gia tộc Abe lập tức có người đến thăm viếng, đưa lễ vật các thứ. Sư phụ của Mako là Abe Touru, đứng đầu một nhánh lớn và hùng mạnh của gia tộc. Ông có 6 đứa con ruột và hơn 20 học trò. Tuy nhiên, trải qua loạn thế, yêu quỷ hoành hành và Ngọc tứ hồn chi loạn, đến thời điểm hiện tại, chỉ còn 3 đứa con ruột và 6 học trò. Mako vừa may là đệ tử nhỏ nhất, lại trải qua một hồi sinh tử kiếp. Cho nên, trân bảo dược liệu ko ngừng gửi đến cho tiểu đồ đệ, mới kéo được mạng nhỏ của Mako trở về. Đủ để biết Mako còn sống chịu sủng ái đến mức độ nào.

Đây là cảm giác Kagura chưa từng trải nghiệm quá, cũng là nỗi sợ hãi to lớn trong lòng cô lúc này. Bây giờ cô rất yếu, đây còn là nhân loại cơ thể. Nếu vị sư phụ Âm Dương Sư Abe Touru nhận ra điều gì đó, cô không phải chân chính Mako, cô chết chắc!

"Công chúa, phu nhân đến thăm!" Ngoài cửa nô tỳ gọi nhỏ, kéo lại Mako miên man suy nghĩ. Mẫu thân đến! Mẫu thân thật sự là một khái niệm vô cùng xa lạ với yêu quái nữa đường như Kagura. Phu nhân lãnh chúa, mẹ đẻ Mako làm người ôn nhu, có thể nói là nhàm chán, nhưng bà xuất thân cao quý, nên dù bên người Lãnh chúa có không ít thiếp thị, phu nhân vẫn ngồi vững địa vị chủ mẫu.

Phu nhân Mahiko đi vào liền thấy tiểu công chúa ngoan ngoãn ngồi ở đó. Con gái trải qua đại nạn đúng là thay đổi thật nhiều. Luôn hay cười hay nói tiểu công chúa bây giờ trưởng thành rất nhiều, chỉ luôn an tĩnh ngồi đó. Cũng là, ai trải qua sinh tử mà không trưởng thành đâu!

Phu nhân dịu dàng ngồi xuống ôm lấy con gái vào lòng, hỏi han nàng thân thể. Nhưng Mako trong mắt vẫn luôn không tiếng động chú ý mẫu thân bên người một cái không bắt mắt nô tỳ. Trên người cô ta, toả ra nhàn nhạt yêu khí.

Âm Dương Nhãn cũng so ra kém nàng yêu hồn nhạy bén. Nữ tỳ trên người không có huyết tinh khí vị, nhưng như có như không yêu khí, là chắc chắn.

Chiếm người ta nữ nhi thân thể, cũng nên làm tốt nữ nhi bổn phận. Mako câu trước câu sau nói chuyện với mẫu thân, một bên tiếp tục quan sát nữ tỳ. Nàng kia ko xấu cũng ko bắt mắt khuôn mặt, dù đã tỉ mỉ trang điểm quá, nhưng vẫn lộ ra quần thâm mắt, mệt mỏi thần sắc. Này là do lâu ngày tiếp xúc với yêu khí, thân thể từ từ hao tổn.

Mahiko phu nhân ở với nữ nhi hơn canh giờ, nhìn chằm chằm con gái ăn bữa xế, mới chịu an tâm rời đi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro