chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

↬↬↬__☆° ゚卍 ゚°☆__↫↫↫

Khi về đến nhà đập vào mắt của Shinichiro là một cảnh khiến anh ta vĩnh viễn không bao giờ quên được.

Khi trên bàn có cả một đống nhẫn, nó nhiều đến mức rơi cả xuống sàn nhà.

"Chuyện gì đây? " Shinichiro vội chạy ra phòng khách rồi kéo Thanh nguyệt vào phòng hỏi.

" à thì..... em định tặng anh nhưng mà em không biết anh thích kiểu nào nên em mới.....mua hết. " Thanh nguyệt ấn ấn hai đầu ngón tay vào nhau rồi khẽ giọng nói.

"..." không biết thì cũng đâu nhất thiết phải mua hết như thế chứ. Với cả tại sao phải tặng nhẫn.

" thì hôm nay là sinh nhật shin mà nên em mới muốn tặng anh. Với cả nếu đeo rồi mọi người ai cũng biết shin là hoa đã có chủ rồi. Không ai dám léng phéng với shin nữa. "

"..." anh không lăng nhăng như em nghĩ đâu mimi à.

" nhưng em mua nhiều như vậy làm gì?" Shinichiro

" không sao mỗi ngày shin đeo một cái khác nhau là được" Thanh nguyệt rất vui vẻ nói. Nhưng lại thấy Shinichiro cứ im lặng Thanh nguyệt lại tỏ ra buồn dầu nói "chẳng nẽ shin không thích em nên mới không muốn đeo. "

Nói xong nước mắt của Thanh nguyệt cứ như thác mà chảy xuống.

"Rồi... Rồi anh đeo mà. Ngoan không khóc nữa nha, anh thương. " Shinichiro thấy Thanh nguyệt cứ khóc như thế liền vội ôm vào lòng, vỗ vỗ vài cái vào lưng như chấn an rồi nói.

Trong khi hai người đang tình ý mặn nồng thì Mikey từ ngoài chạy vào chong kêu lớn.

" chị dâu mọi người đều có mặt rồi chúng ta mau đi thôi" nói xong liền chạy vào rồi kéo Thanh nguyệt từ trong vòng tay của Shinichiro ra.

"..." manji sao em dám phá chị thế hả. Để mấy đứa nhóc đó chờ một chút thì có sao đâu.

---------------

" tới rồi" hiện tại cả nhóm đang đứng trước một khu nghĩa trang.

" phải vào thật sao? " nhìn cái cổng nghĩa trang, tự dưng cảm thấy lạnh sống lưng ý.

" tất nhiên rồi" Mikey nói xong liền chạy vào trước.

Mọi người thấy thế liền chạy vào theo.

Khung cảnh hiện giờ của nghĩa trang thật sự rất đáng sợ. Bình thường đã không có ai bây giờ lại càng trống vắng, ngoại trừ nhóm của Mikey và Thanh nguyệt thì chả còn ai khác.

Đi được một thời gian mọi người liền dừng lại ở một phần mộ đặt ở giữa nghĩa trang.

" chúng ta làm ở đây đi"

Nói xong Mikey liền lôi tấm giấy để chơi cầu cơ ra rồi mọi người ngồi xung quang để bặt đầu gọi thử.

Còn Thanh nguyệt thì chỉ ngồi nhìn mấy đứa nhóc này chơi cầu cơ thôi. Thú thật là khi còn ở bé Thanh nguyệt đã phải tiếp xúc nhiều với mấy thứ như là ma quỷ nên bây giờ Thanh nguyệt cảm thấy vô cùng nhàn chán mới mấy việc như là chơi cầu cơ hay gọi hồn này.

Không khí chỗ này càng lúc càng lạnh, nhìn xung quanh một lượt thì Thanh nguyệt chỉ tặc lưỡi một cái rồi quay ra chỗ khác.

Bởi chỗ mà Thanh nguyệt vừa nhìn thì thấy có hai người.... À không là hai linh hồn đang đứng nhìn mấy đứa nhóc này chơi cầu cơ rồi chỉ chỉ chỏ chỏ cái gì đó nhìn có vẻ khá là vui. Chắc vì lâu rồi mới có người tới chơi với họ chăng. Có khi nào tí lại kéo một người xuống dưới đó chơi cùng không nhể.

Mấy người Mikey chơi cầu cơ, có hỏi được vài điều nhưng mà lại chả trả lời vào trọng điểm toàn lòng vòng điều này khiến mọi người tưởng là ai đó trong nhóm chọc ghẹo họ thôi nhưng khi mấy người này dọn dẹp xong chuẩn bị đi về thì lại có một giọng nói lạnh lẽo như từ dưới âm ti vang lên.

" ở lại chơi với chúng tôi đi, chúng tôi ở đây lạnh lắm, buồn lắm, ở lại với tôi đi..." giọng nói này cứ chầm chậm xâm nhập vào màng nhĩ của mọi người đang có mặt ở đây, giọng nói đó vừa vang lên thì khung cảnh bắt đầu thay đổi. Khung cảnh lạnh lẽo của nghĩa địa từ từ chuyển thành một khu chợ nhộn nhịp, tiếng cười tiếng nói rất rôm rả, có những quán hàng nhỏ bày biện vô cùng đẹp mắt nhưng nếu chúng không phải làm bằng đồ vàng mã thì sẽ tuyện vời hơn nữa.

Đám người của Mikey cơn nãy còn chịu được nhưng vừa nhìn thấy khung cảnh này thì chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà nhưng mà không hiểu sao cơ thể lại không tài nào di chuyển được, cho dù là cả đầu ngón tay cũng không. Nhưng trong lúc đám nhóc này đang sợ hãi thì Thanh nguyệt lại vô cùng nhàn nhã đứng nhìn khung cảnh của phiên chợ này.

Khi đã nhìn chán chê rồi mới nhớ ra đám nhóc kia nhìn như vẫn còn đang đứng bất động và không cử động được. Thanh nguyệt mới thở dài rồi đến gần tát cho mỗi đứa một cái vào sau gáy.
Khiến cho họ đều lăn ra đất ngất xỉu.

Vừa định nhấc bọn nhóc này về thì tiếng nói lạnh lẽo ấy lại phát ra một lần nữa. "Ai cho phép ngươi động vào con mồi của ta, bỏ chúng nó xuống nếu không ngươi phải chết...."

Nghe xong câu này mày của Thanh nguyệt đã nhăn thành một nhúm quay ra lạnh giọng quát. "Chỉ là một bán quỷ nhỏ nhoi mà giám diễu võ dương oai ở trước mặt bổn tọa. Lá gan không nhỏ đâu. "

Vừa dứt lời ánh mắt Thanh nguyệt trở nên rất lạnh lẽo và trên trán bắt đầu hiện lên ấn ký nho nhỏ hình bông Hoa Sen màu đỏ chót, ở sau lýng của Thanh Nguyệt bắt ðầu xuất hiện một ánh vàng chói lóa, một con Bạch Long to lớn từ từ hiện ra.

Ánh mắt lạnh lẽo ấy bắt đầu tỏa ra hàn khí hiến cho một làn khói trắng bắt đầu tan biến vào không trung.

"Đại nhân, xin tha mạng Đại nhân là tiểu nhân không biết là Đại nhân đại giá quang lâm nên đã làm người tức giận." tên bên cạnh khi nhìn thấy ấn ký đỏ chót trên trán của Thanh nguyệt thì tên kia vội vàng cầu xin "Tiểu nhân không dám nữa, tiểu nhân không dám nữa. Làm ơn hãy tha cho tôi, làm ơn. "

Nghe thấy tên kia nói có chút thành tâm nên Thanh nguyệt đã thu lại một chút sát khí rồi hỏi.

" ngươi là ai? "

" tiểu nhân, tiểu nhân không biết, tiểu nhân chỉ biết khi tỉnh dậy thì đã là một bán quỷ ở đây rồi ạ còn những chuyện khác thì tiểu nhân thật sư không biết. " vừa nói tên kia vừa nơp nớp lo sợ.

" ngươi muốn đi theo ta không? "

Thanh nguyệt vừa nói xong tên kia liền điên cuồng gật đầu cứ như chỉ cần lắc thì hắn sẽ chết không bằng.

Thấy được kết quả như mình mong muốn thì Thanh nguyệt liền kêu tiểu hắc ra làm việc

" tiểu hắc, thanh tẩy. "

Nói xong liền quay đi để cho tiểu hắc thanh tẩy cho linh hồn kia. Được một lúc thì cũng thanh tẩy xong.

Hiện giờ đứng trước mắt của Thanh nguyệt là một cô gái khá xinh đẹp. Nhưng Thanh nguyệt lại không phản ứng quá nhiều chỉ nói một hai câu.

" từ giờ ngươi đi theo ta, mà có tên chưa. "

" có ạ, tiểu nhân tên là Tự Tình ạ"

" vậy à, à mang mấy đứa nhóc này về nhà của bọn chúng đi. Rồi đến võ đường nhà Sano. ta đi đây. "

Nói xong liên để tiểu hắc đỡ Mikey còn mấy đứa nhóc còn lại thì đển cho Tự Tình đưa về.

➻➻➻➻➻➻➻➻
15⭐/chương mới nha. 🤗🤗🤗

Mọi người nghĩ xem shin làm bất lương mà để tóc kiểu này là gái theo xếp hàng luôn chứ nhỉ. 😆😆😆

Mọi người nhớ vote cho mình để mình có động lực để viết nha

Yêu Mọi Người ❤

Tác Giả: Đoạn Mộc Tử Linh

27/11/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro