Chương 28: Đội ngũ toàn diệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quân Thục Nghi thong thả đi đến bên ngoài thành trì, nàng một thân áo choàng đen phủ kín từ đầu đến chân, bên người cũng không có lấy một đồng đội hay bất kì vũ khí gì, thoạt nhìn thực rất cô độc nhỏ yếu. Cước bộ không nhanh không chậm, Quân Thục Nghi thoáng chốc liền đi ra ngoại thành, này một đường không có lấy một bóng người, hẳn là mọi người đều đi giết yêu thú hết đi. Nhưng là Quân Thục Nghi nháy mắt liền phát hiện không bình thường.

Nga, là chỗ nào không bình thường?!

Kì quái, cho dù là mọi người đều tranh thủ đi giết yêu thú chiếm tích phân nhưng mà cũng không sẽ đến nỗi suốt cả quãng đường dài đều không có người đi?

Quân Thục Nghi chân mày khẽ nhíu lại. Đây rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Quân Thục Nghi hôm nay luôn có một loại linh cảm không bình thường, không khí hình như cũng có chút quá đè nén đi. Chỉ sợ đoạn đường phía trước cũng không có yên tĩnh, này cũng không biết là ai xông ra đại họa. Nhưng đoạn đường này là tất yếu muốn đi vào trung tâm chiến trường phải trải qua, nếu lại bởi vì không muốn dính lan mà lại tuyển một con đường khác chỉ sợ là càng tốn thời gian, dù sao thời gian không đợi nhân, Quân Thục Nghi là trong lòng có đếm nhưng xét cho cùng cũng không có liên quan đến nàng chuyện, cùng lắm liền chỉ đương người qua đường mà thôi, cho nên, nàng cũng không có lui lại bước chân hay tuyển một con đường khác.

Vốn ban đầu ôm ý nghĩ tùy tiện đi qua liền là, nhưng Quân Thục Nghi cũng ngàn vạn lần không nghĩ đến nàng lại đụng phải như vậy một chuyện. Đồng thời Quân Thục Nghi cũng liền biết, chỉ sợ nàng hôm nay đi để lại thư vì đội ngũ thì họ cũng không được đến.

Đứng ở vị trí tương đối cách xa nhưng là tùy thời đều phóng ra linh thức quan sát xung quanh Quân Thục Nghi liền đã rất sớm nhận ra hai phương nhân mã trước mặt, này nhìn những gương mặt kia Quân Thục Nghi trên trán không nhịn được liền chảy xuống ba hàng hắc tuyến.

Ni mã, đây là gọi cái duyên phận đi? 

Hẳn không là duyên phận đi, con này vốn à được dọn sẵn để chờ đợi a.

Nhìn đám người quần đấu trước mặt Thục Nghi có chút không nói gì. Quân Thục Nghi không là thánh mẫu cho dù là nàng có lòng tốt muốn làm đi việc thiện tích chút công đức giúp cho Na Tra sớm ngày hoàn phục nhưng điều đó cũng không có nghĩa là làm việc tốt đến nỗi đem bản thân vô tội cũng đáp đi vào, cho dù nàng là có lòng tốt muốn cứu nhưng là đối phương cứ một lòng tìm đường chết thì Quân Thục Nghi cũng không rãnh lại đương bản thân là thiên thần giáng thế gì đó đi.

Chỉ là nàng có một chút nghi hoặc. Hoàng Húc Lỗi đám này vì cái gì sẽ cùng Mộ Chỉ Ly nhóm đấu như vậy cương, trong quãng thời gian nàng tu luyện rõ ràng đám người Hoàng Húc Lỗi cũng là ở tu luyện, không giống sẽ là xông ra cái gì đại họa đi? Lại nói, chuyện trước mắt cũng không giống như là đám người Mộ Chỉ Ly gây sự trước đi. Bản thân Mộ Chỉ Ly tuy rằng mạnh mẽ cùng tự ngạo nhưng nhìn về tính cách hẳn cũng không là như điên tử một loại hướng bản thân trên người tai họa đáp vào đi.

Mặc dù chính là cùng một quốc gia người tiến đến, đương nhiên cũng là thân thiết hơn với người lạ, mặc dù không có tiếp xúc gì nhiều nhưng dù sao cũng hẳn coi là người một nhà đi. Quân Thục Nghi bản thân cũng không muốn đám người Hoàng Húc Lỗi chọc cái gì họa sát thân nhưng là nàng bản thân cũng không là thần hay gì đó có thể ngăn chặn được việc diễn ra hay là có thể nắm trong tay ai đó sinh tử, nàng bản thân chỉ là một người bình thường, một người bình thường dốc lòng tu luyện mong muốn trở nên cường đại, đám người Hoàng Húc Lỗi làm tiền đồ cũng không tệ nhưng chỉ tiếc họ bản thân chọc phải Mộ Chỉ Ly người này liền cũng không  còn nói nữa đến tương lai.

Không là Quân Thục Nghi không nghĩ cứu người, nhưng là sẽ được gì đâu? Nàng đem người cứu đi chẳng những không thể giúp được gì ngược lại còn đem bản thân góp vào phiền toái không đáng có, lấy tính cách của Mộ Chỉ Ly người này không làm thì thôi, một khi đã làm liền làm đến cùng, diệt cỏ liền diệt tận gốc, nếu Quân Thục Nghi lần này ra tay cứu liền coi như tự đưa bản thân vào tầm ngắm của Mộ Chỉ Ly, không phải Quân Thục Nghi sợ hãi Mộ Chỉ Ly chỉ là nàng hiện tại thân phận đặc thù, chỉ cần hiện tại nàng lòng tốt mà hủy cả con đường sau này thì thật rất không đáng, đặc biệt là nếu có một kẻ thù nguy hiểm như Mộ Chỉ Ly thời khắc đều nhìn nàng chằm chằm.

Lại nói, với thực lực của đám người Hoàng Húc Lỗi cho dù có cao thì cũng không có khả năng sẽ ở trong lúc Mộ Chỉ Ly truy sát mà an toàn trở ra.

Cứu một mạng người như xây bảy tháp phù đồ, nhưng cũng không có nghĩa vì người khác mà quên bản thân, đối với Quân Thục Nghi thì chính bản thân nàng chính liền là quan trọng hơn những người đó. Không phải Quân Thục Nghi cảm thấy bản thân sinh mệnh có gì đó vượt trội hơn người khác, đáng giá hơn người khác mà không chỉ bản thân nàng mà ngay cả những người khác, một khi chuyện gì đó có liên quan tổn hại đến bản thân thì người ta luôn theo bản năng đặt bản thân là trên cùng.

Mạng của ai người đó tự quý trọng.!

Tuy nhiên, trong số đó cũng có trường hợp ngoại lệ, giống như......

Nhưng chắn chắn những người trước mắt không là ngoại lệ của nàng, cho nên Quân Thục Nghi ngoắc lên khéo miệng một tia bất đắc dĩ, bản thân đứng tại phương xa nhìn xem.

Mộ Chỉ Ly thiên lực ngưng kết, thông qua thủ pháp hình thành những đóa hoa sen màu trắng mờ ảo, thoắt ẩn thoắt hiện, những đóa hoa sen giống nhau như đúc mang trong đó nồng đậm lực uy hiếp đánh về phía Mục Nhiên. 

Quân Thục Nghi nheo ánh mắt lại, bạch liên, a, tuy thánh khiết nhưng cũng không có được cao quý như kim liên của Na Tra a. Quân Thục Nghi cảm khái nghĩ

Chỉ trong chốc lát, đoàn người đấu được khí thế ngút trời, đáng chú ý nhất chính là một người thân cao mã đại trong đám người Mộ Chỉ, hắn hai cầm chùy sắt nặn nề đạp lên mặt đất liền một tầng bụi mù bao quanh, mặt đất cũng chấn không nhẹ, chùy sắt nặng tựa nghìn cân như cầm trên tay hắn tựa như một món đồ chơi bình thường mặc người sai sử, này người sức lực cũng thực đại a.

Một đội năm người đều lần lượt ngã xuống, còn trụ lại duy nhất Hoàng Húc Lỗi, hắn liền là người mạnh nhất trong đội ngũ nhưng một khi đấu cũng không thiếu phần chật vật.

Hắn hốt hoảng liền nói ra :" Ngươi....ngươi tốt nhất không nên xuống tay đối với ta, Hoàn Lăng Quốc bọn ta liền phụ thuộc vào Cuồng Khuynh Quốc, nếu các ngươi động thủ, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi. Lấy thực lực của các ngươi căn bản không thể chống đỡ cùng với bọn họ"

Hoàng Húc Lỗi hoảng hốt trung nói ra lời liền âm lượng đặc biệt cao, đứng từ xa Quân Thục Nghi cũng còn nghe được nhất thanh nhị sở, lời này vừa ra nháy mắt Quân Thục Nghi sắc mặt liền đen.

Nàng có một loại xúc động tiến lên đá vào đầu tên kia.

Ni mã, ngươi là bị đánh cho đầu heo sao? lời như vậy cũng có thể nói ra miệng. Nếu đám người Mộ Chỉ Ly là đần mới sẽ thả ngươi đi. Lại nói là bản thân ngươi tự gây sự, thua còn uy hiếp cái rắm. Ngươi mạng nằm trong tay người ta, uy hiếp lấy gì dùng.

Kết quả đương nhiên không cần nói cũng biết. Đây chính là tự gây họa không thể sống!!!

Hoàn Lăng Quốc đội ngũ toàn diệt, đó chính là ý nghĩ trong lòng đám người Mộ Chỉ Ly.

Bởi vì từ đầu đến cuối Hoàn Lăng Quốc đội ngũ họ chỉ thấy năm người, mà năm người đó hiện tại đều đang nằm tại trong hố do Cao Chính Thanh dùng bản thân chùy đập thành, cho nên đám người Mộ  Chỉ Ly nghĩ như vậy cũng không có gì là lạ.

Bản thân Mộ Chỉ Ly bởi vì vừa tiêu diệt xong địch thủ mà vui vẻ cho nên cũng không để ý phóng thần thức canh phòng xung quanh, cho nên nàng ta cũng không có phát hiện ra một đạo bóng đen cách đó không xa vừa vặn xem hết toàn cuộc.

Quân Thục Nghi ngoắc ngoắc khóe miệng, nàng cũng không hội nghĩ đến cao lãnh chi hoa Mộ Chỉ Ly cũng hội có lúc cùng mọi người hòa đồng vui vẻ, quả nhiên cũng liền còn là nữ hài tử a.

---------------------------

T_T! chương mới, có lẽ hôm nay cũng chỉ được một chương a~~~.

Dạo gần đây luôn có cảm giác chất xám giảm dần, văn vẻ có điểm sa sút TT^TT~~

Mọi người thông cảm một chút a.

Tích cực bình luận a~~~~

(...O=O...)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan