Chương 30: Bị vây công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một kết giới lôi điện xuất hiện tại, lấy bán kính một trăm mét bắt đầu hình thành bao bọc xung quanh Quân Thục Nghi.

Hôm nay đêm đặc biệt quỷ dị an tĩnh, thậm chí không có cả một ngọn gió nhưng không hiểu vì sao lại khiến người ta không rét mà run. Quân Thục Nghi đứng tại giữa trận phát phòng thủ, nàng là đang chờ đợi. Mặc dù là bên trong trận pháp rất kín kẽ nhưng vẫn không ngăn được mùi vị tanh nồng của máu tươi lan truyền trong không khí, Quân Thục Nghi khó chịu cau mày lại.

Không phải Quân Thục Nghi là khiết phích hay là kẻ tay không dính máu, bản thân nàng từ khi sinh ra liền đã không ngại những chuyện này, cho dù chính nàng đã từng trải qua những thế giới hòa bình và giết người chính là tội ác, nhưng cái này đây chính là bản chất từ trong xương tủy, thói quen của linh hồn đương nhiên là không thể sửa được, chỉ là, khi đối mặt vẫn không nhịn được bị mùi máu tươi làm cho khó chịu tăng lên, từ phương xa đã bắt đầu nghe rõ ràng được tiếng kêu gào hưng phấn của những yêu thú, mùi máu tanh trong không khí ngày càng nồng đậm, Quân Thục Nghi biết, thứ nàng chờ đợi rốt cuộc xuất hiện, máu từ các động mạch trong cơ thể bắt đầu trôi trào mong muốn bùng nổ.

Áp chế lấy sự kêu gào huyết tanh, Quân Thục Nghi trấn định đứng tại giữa trung tâm trận pháp, giữa chiến trường mênh mông rộng lớn hoang tàn, hắc sắc thân ảnh cô độc đứng, trong tay nàng Tử Lôi Âm Kiếm rung lắc dữ dội, nó là thần vật, là khắc tinh của tà vật, và giờ đây, khi đối mặt với ngàn vạn chỉ yêu thú nó lại càng thêm khát khao được chứng tỏ, nó kêu gào dường như muốn xông lên, tử sắc lôi điện bao trùm xung quanh thân kiếm mang trong mình hơi thở nguy hiểm kinh khủng của sự bạo liệt.

Bất chợt, Quân Thục Nghi nâng lên tay, một khối ngọc giản xuất hiện, đây chính là phương tiện liên lạc giữa nàng cùng Na Tra, hiện tại nó đang phát sáng, như vậy có nghĩa Na Tra đang ở liên lạc với nàng, dùng linh thức đưa vào ngọc giản, tựa như chấp nhận điện thoại một loại, đầu bên kia âm thanh bắt đầu phóng thích, kì thật này bất quá chỉ là dùng linh thức trao đổi mà thôi.

" Thục Nghi, huyết nguyệt xuất hiện làm sao đây?" giọng trong trẻo tự trẻ nhỏ của Na Tra vang lên.

Này câu hỏi, Quân Thục Nghi liền trầm mặt, kì thực trong kế hoạch của nàng lại quên mất này một sự kiện cho nên rốt cuộc vẫn là muốn cho Na Tra chém giết yêu thú hay là liền trực tiếp bảo hắn đi giả chết?

Nếu là giả chết liền cũng thực không hay ho, kế hoạch của nàng đều được dựng lên tốt lắm, nếu lại sửa chữa một chút liền không tránh được sẽ bị nghi ngờ. Cho nên...

" Ngươi vẫn là cố gắng một chút giết yêu thú đi, kế hoạch đã định ra tự ban đầu liền cũng không thể sửa chữa"

" Kia được rồi. Yêu thú liền đang vây công thành, ngươi cẩn thận một chút"

Đối với lời quan tâm này mặc dù là không có ý nghĩa bởi vì hiện tại nàng liền là đang ở ngoài thành trì, đối mặt bị vây công tứ phía, nhưng là có người quan tâm bản thân ai lại không vui vẻ, không ấm áp?

Cất ngọc giản vào không gian, Quân Thục Nghi trong tay cầm Tử Lôi Âm Kiếm mắt lạnh nhìn bầy yêu thú từ tứ phía bắt đầu tràn đến, trong nháy mắt yêu thú liền tràn đầy tụ thành một vòng tròn bao vây bên ngoài pháp trận.

Nhìn liền khiến cho da đầu người ta tê dại, này ít nhất cũng có ngàn chỉ đi.

Nhưng Quân Thục Nghi biết này bất quá chỉ là một phần nhỏ không đáng kể trong đám yêu thú vây công thành trì kia, bởi vì này ở đây cũng chỉ có một người là nàng, số lượng này đối với một bầy yêu thú khát khao là không đủ, cho nên bản thân cũng không thu hút đến quá nhiều, phần lớn yêu thú hiện tại liền là tập trung tại hai thành trì kia đi.

Vài chỉ yêu thú bắt đầu xông lên va chạm vào kết giới trận pháp, tử sắc lôi điện chiếu sáng đi xuống liền giật cháy một mảng da lông. Lôi điện tuy rằng là mạnh, công kích bá đạo nhưng bản thân Quân Thục Nghi hiện giờ thực lực cũng là có hạn, cho nên tạo kết giới cũng không phải mạnh đến nỗi yêu thú vừa va chạm vào liền mất mạng.

Bầy yêu thú này liền là vài chỉ động vật lang, báo, khỉ,... đều đủ cả, trong lúc nhất thời Quân Thục Nghi liền có chút khó khắn.

Tử sắc lôi điện không ngừng chớp nhoáng, thiên lực cuồng cuộn ba động.

Quân Thục Nghi trên tay kết ấn thủ pháp, tử sắc lôi thiên lực từ các ngón tay dũng mãnh tràn ra, nếu nhìn kĩ còn có thể phát hiện từ tia lôi lôi điện nhỏ bé thoát ẩn thoát hiện trên các đầu ngón tay xinh đẹp.

Sáu thanh cự kiếm hình thành mang trong mình hơi thở nguy hiểm bay vút lên trời đứng thẳng, Quân Thục Nghi quát lên:

" Cửu Lôi Liệt Thiên. Hai Đạo. Nhị Lôi Đình, Phá!"

Tức thời, từ sáu thanh cự kiếm sáu đạo ánh sáng hồng quanh bắn thẳng lên trời, hai đạo hồng lôi xé rách bầu trời xuất hiện, nơi nó đi qua mang theo một sức mạnh khủng khiếp, không gian dường như trở nên vặn vẹo.

Hai đạo lôi điện cũng giống như tên gọi của nó, ầm vang một tiếng liền không kịp mắt đánh xuống, tiếng kêu gào thảm thiết của bầy yêu thú vang lên. Hai đạo lôi đi qua, một tầng bụi mù xông lên bao phủ, trong lúc nhất thời dù là yêu thú đang trong trạng thái điên cuồng cũng không thể không im lặng xuống.

Lôi Điện, luôn là thứ làm cho mọi vật phải kiêng kỵ!!

Bụi mù tán đi, trên mặt đất liền xuất hiện một cái hố to, bên dưới xác của yêu thú bị cháy khét, vừa rồi một chiêu đi xuống liền sát đi một mảng lớn yêu thú, thể bài thân phận trong tích phân của Quân Thục Nghi nháy mắt bạo tăng.

Thấy đồng bạn ngã xuống, mặc dù là sợ hãi lôi nhưng những yêu thú khác vẫn không ngừng tiến lên, đôi mắt chúng đỏ ngầu tựa như máu, đêm càng khuya, vầng trăng huyết trắng treo trên đỉnh đầu càng tỏ ra quỷ dị khó tả, bầy yêu thú lại càng điên cuồng

----------------------------------------

Một chương của hôm nay!!

Mọi người tích cực bình luận nào ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dongnhan