Chap 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh đèn thành phố lấp lánh phản chiếu trên những tòa nhà chọc trời, tạo nên một khung cảnh huyền bí và rực rỡ. Thành phố không bao giờ ngủ, và trong bầu không khí đầy năng lượng ấy, một cuộc gặp gỡ quan trọng sắp diễn ra. Huỳnh Hoàng Hùng, một nhà báo danh tiếng với những bài viết sắc bén, đang chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn đặc biệt với Đỗ Hải Đăng, tổng giám đốc trẻ tuổi nổi tiếng trong thế giới siêu giàu.

Dù đã muộn, Hoàng Hùng vẫn ngồi trước máy tính trong văn phòng của mình, ánh sáng từ màn hình chiếu sáng khuôn mặt tập trung của anh. Bài viết mà anh đang nghiên cứu có thể là cơ hội lớn nhất trong sự nghiệp của anh. Đỗ Hải Đăng, cậu ấm nổi tiếng và là một trong những nhân vật quyền lực nhất trong giới thượng lưu, là nhân vật trung tâm của bài viết này.

"Đây là cơ hội không thể bỏ lỡ" Hùng tự nhủ, lướt qua các tài liệu và các báo cáo tài chính. Những bí mật và những câu chuyện ẩn sau vẻ hào nhoáng của Đỗ Hải Đăng đang dần hiện ra trước mắt anh.

Khi đồng hồ điểm 10 giờ tối, Hoàng Hùng rời khỏi văn phòng, chuẩn bị cho cuộc hẹn quan trọng. Anh bước vào một chiếc taxi, cảm nhận được sự hồi hộp trong lòng. Hùng biết rằng cuộc phỏng vấn này không chỉ là một cơ hội nghề nghiệp, mà còn là một thử thách lớn. Cậu ấm Đỗ Hải Đăng nổi tiếng với sự kín đáo và sự kiểm soát chặt chẽ đối với hình ảnh của mình.

Chuyến taxi lướt qua những con phố nhộn nhịp, dừng lại trước một tòa nhà sang trọng với thiết kế hiện đại và lối vào lộng lẫy. Huỳnh Hoàng Hùng bước ra khỏi xe, ánh mắt anh không thể không ngưỡng mộ vẻ đẹp của tòa nhà. Anh bước vào sảnh chính, nơi ánh sáng từ những đèn chùm lớn phản chiếu trên sàn đá hoa cương bóng loáng.

Lễ tân dẫn Hoàng Hùng đến phòng họp, nơi Đỗ Hải Đăng đang chờ. Cánh cửa mở ra, và Hoàng Hùng bước vào, mắt anh ngay lập tức bị thu hút bởi sự hiện diện của Đỗ Hải Đăng.

Hải Đăng, với vẻ ngoài hoàn hảo và phong thái đầy tự tin, đứng dậy khi Hùng bước vào. Ánh mắt của đối phương lấp lánh như những viên đá quý dưới ánh sáng của phòng họp, và nụ cười nhẹ trên môi anh ta mang theo một sự quyến rũ không thể chối từ.

"Chào anh Huỳnh, xin mời ngồi" Đỗ Hải Đăng nói, giọng nói của anh ấm áp nhưng đầy quyền lực.

Hoàng Hùng ngồi xuống ghế đối diện, cảm nhận được sự căng thẳng và sự hồi hộp trong không khí. "Cảm ơn anh Đỗ đã dành thời gian cho cuộc phỏng vấn này. Tôi rất mong đợi được nghe những câu chuyện từ anh."

Đỗ Hải Đăng gật đầu, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi Hùng. "Chúng ta có thể bắt đầu bất cứ lúc nào. Tôi luôn sẵn sàng chia sẻ."

Cuộc phỏng vấn bắt đầu với những câu hỏi về sự nghiệp và thành công của Đỗ Hải Đăng. Anh cảm nhận được sự tự tin của hắn trong từng câu trả lời, nhưng cũng nhận thấy những khoảng trống trong câu chuyện của anh. Dường như có những điều mà anh ta không muốn chia sẻ, và Hoàng Hùng quyết tâm khám phá những bí mật ẩn sau vẻ hào nhoáng của tên họ Đỗ này.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, và khi cuộc phỏng vấn gần kết thúc, Hoàng Hùng quyết định hỏi một câu hỏi cá nhân hơn. "À anh Đỗ, tôi muốn khai thác thêm cho mặt báo của mình một chút với một số thông tin liên quan đến cá nhân anh. Vậy xin được phép hỏi anh.. ngoài công việc, ông có điều gì mà mình thật sự yêu thích hay đam mê không?" Hoàng Hùng hơi ấp úng vì ái ngại trước việc có nên hỏi những thông tin nhạy cảm thế này với một người có tiếng có quyền như anh Đỗ hay không.

Đỗ Hải Đăng vội mỉm cười, ánh mắt anh trở nên ấm áp hơn. "Tôi yêu âm nhạc. Đặc biệt là khi có thời gian rảnh, tôi thường chơi piano. Âm nhạc giúp tôi thư giãn và tìm thấy sự cân bằng trong cuộc sống."

Hoàng Hùng ngạc nhiên, và sự tò mò của anh càng tăng lên. "Vậy liệu anh có sẵn lòng chia sẻ một chút về niềm đam mê này của mình trong một bài phỏng vấn riêng sắp tới cùng tôi được không?"

Hải Đăng gật đầu, ánh mắt anh dừng lại ở Hoàng Hùng với một sự chân thành hiếm hoi. "Tôi sẽ suy nghĩ về điều đó. Âm nhạc là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi, và nếu có cơ hội, tôi rất vui được chia sẻ."

Khi cuộc phỏng vấn kết thúc, Hải Đăng đứng dậy và tiễn Hoàng Hùng ra ngoài. Họ bước qua những hành lang lộng lẫy của tòa nhà, ánh sáng từ những đèn chùm tạo ra những phản chiếu kỳ ảo trên các bức tường.

"Khi nào anh có thời gian, tôi rất muốn mời anh dùng bữa tối" Cậu ấm họ Đỗ ngỏ ý, giọng anh mang theo một sự lôi cuốn không thể cưỡng lại.

Hoàng Hùng ngạc nhiên và cảm thấy một sự hồi hộp lẫn hào hứng. "Thật lòng mà nói, tôi không mong đợi điều này. Nhưng nếu anh mời, tôi rất vui được nhận lời." Anh đáp và nở một nụ cười thiện chí pha chút mãn nguyện.

Hải Đăng mỉm cười, ánh mắt anh đầy sự kỳ vọng. "Tôi sẽ sắp xếp một bữa tối tại một nơi đặc biệt. Hy vọng chúng ta sẽ có một buổi tối thú vị."

_______________

Ngày hôm sau, Huỳnh Hoàng Hùng nhận được một lời mời dùng bữa tối từ Đỗ Hải Đăng. Anh cảm thấy hào hứng và không khỏi suy nghĩ về cuộc gặp gỡ sắp tới. Sự lôi cuốn và vẻ bí ẩn của tên cậu ấm họ Đỗ kia khiến anh cảm thấy như mình đang bước vào một cuộc phiêu lưu mới.

Buổi tối đến, Hoàng Hùng bước vào một nhà hàng sang trọng với ánh sáng nhẹ nhàng và không khí ấm áp. Hải Đăng đã chờ sẵn tại một bàn ăn riêng, ánh sáng từ những ngọn nến tạo ra một không gian lãng mạn và đầy quyến rũ.

"Hân hạnh được gặp lại anh, Huỳnh" Đỗ Hải Đăng nói, nụ cười của anh mang theo một sự ấm áp và chân thành. "Chúng ta có thể bắt đầu bữa tối."

Hoàng Hùng ngồi xuống ghế, cảm nhận được sự thoải mái và thư giãn trong không khí. Bữa tối diễn ra trong một không gian yên tĩnh và dễ chịu, với những món ăn tinh tế và những cuộc trò chuyện thú vị. Anh cảm thấy mình dần bị cuốn hút bởi đối phương, không chỉ vì sự quyến rũ của anh ta mà còn vì sự chân thành và sự hiểu biết sâu sắc mà anh thể hiện.

"Anh biết không"Hoàng Hùng bắt đầu, "Cuộc phỏng vấn của chúng ta đã mở ra cho tôi một cái nhìn mới về thế giới của anh. Tôi thấy rằng bên dưới vẻ hào nhoáng và thành công, có một con người thật sự rất thú vị."

Đỗ Hải Đăng mỉm cười, ánh mắt anh lấp lánh trong ánh sáng của những ngọn nến. "Cảm ơn anh Huỳnh. Tôi rất vui vì cuộc trò chuyện này đã mang đến cho anh một cái nhìn khác về tôi."

Khi bữa tối kết thúc, Đỗ Hải Đăng và Huỳnh Hoàng Hùng đi dạo trong khu vườn bên ngoài nhà hàng. Ánh sáng từ những đèn lồng tạo ra một không gian huyền bí và lãng mạn. Họ cùng nhau trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện cá nhân, và sự kết nối giữa họ ngày càng trở nên mạnh mẽ.

Khi họ đứng dưới ánh sáng của mặt trăng, Hải Đăng quay sang Hoàng Hùng với một nụ cười dịu dàng. "Tôi thật sự rất vui khi có cơ hội gặp gỡ anh, anh Huỳnh. Đây là một trong những buổi tối đáng nhớ nhất mà tôi từng có."

Hoàng Hùng cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, và ánh mắt của Đỗ Hải Đăng khiến anh không thể rời mắt. "Tôi cũng vậy. Buổi tối này đã mở ra cho tôi một khía cạnh mới của thế giới mà tôi chưa từng biết."

Đỗ Hải Đăng tiến lại gần hơn, ánh mắt anh trở nên sâu lắng. "Có lẽ chúng ta có thể tiếp tục khám phá những điều mới mẻ này cùng nhau. Cuộc gặp gỡ này chỉ là bắt đầu của một câu chuyện mới."

______________

Hoàng Hùng cảm nhận được sự ấm áp trong ánh mắt của người cao hơn và cảm thấy một sự kết nối sâu sắc hơn bao giờ hết. Anh gật đầu, nụ cười trên môi thể hiện sự đồng tình và hào hứng. "Tôi rất mong chờ những cuộc gặp gỡ tiếp theo. Có lẽ chúng ta có thể khám phá nhiều điều hơn nữa về nhau."

Đỗ Hải Đăng nắm nhẹ tay anh nhà báo nọ, một cử chỉ đầy ý nghĩa giữa ánh sáng dịu dàng của ánh trăng. "Tôi rất vui vì anh nghĩ vậy. Cuộc đời này không phải chỉ là về công việc và thành công, mà còn về những mối quan hệ và những khoảnh khắc quý giá."!Anh khẽ nói, nở một nụ cười nhẹ để lộ hàm răng thỏ đầy quyến rũ liếc nhìn đối phương trìu mến.
Huỳnh Hoàng Hùng bèn rụt tay lại, giữ lại chút nghiêm trang cuối cùng trong buổi hẹn lần này. Hai mang tai đã bắt đầu đỏ rực vì ngượng trước lời nói đầy cám dỗ kia.
______________

Họ tiếp tục dạo bước trong khu vườn, cảm nhận từng khoảnh khắc của đêm tối và sự kết nối ngày càng sâu sắc giữa họ. Những cuộc trò chuyện của họ không còn chỉ là về công việc hay cuộc sống hàng ngày, mà bắt đầu khám phá những ước mơ, những đam mê và những cảm xúc sâu lắng.

Khi đêm khuya, họ dừng lại trước một hồ nước nhỏ, ánh sáng từ những ngọn đèn lồng phản chiếu trên mặt hồ tạo nên một bức tranh hoàn hảo. Hải Đăng quay sang Hoàng Hùng, ánh mắt anh lấp lánh trong ánh sáng của những ngôi sao.

"Anh biết không, tôi cảm thấy có một cảm giác rất kì lạ, một thứ gì đó rất thoải mái khi ở bên anh. Đôi khi, cuộc sống trong thế giới giàu có này khiến tôi cảm thấy cô đơn. Nhưng tối nay, tôi cảm thấy như mình tìm thấy một người bạn thực sự."

Hoàng Hùng nhìn vào mắt người trực diện mình, cảm giác của anh rất chân thành. Nhìn ở cự li này cảm thấy hắn ta áp đảo anh rất nhiều. Có phải chăng là một sự cám dỗ khó cưỡng.
"Tôi cũng cảm thấy vậy. Được trò chuyện với anh và hiểu thêm về thế giới của anh đã mở ra cho tôi một góc nhìn mới. Tôi cảm thấy sự kết nối này rất đặc biệt." Anh đáp nhưng né tránh ánh mắt của tên họ Đỗ kia.

Đỗ Hải Đăng gần gũi hơn, ánh mắt anh đầy sự kỳ vọng và ấm áp. "Tôi nghĩ chúng ta có thể tạo nên những kỷ niệm đẹp và có ý nghĩa cùng nhau. Có lẽ đây là một cơ hội để chúng ta cùng khám phá những điều mới mẻ và xây dựng một mối quan hệ đặc biệt."

Hoàng Hùng gật đầu, trái tim anh đập nhanh hơn trong ánh sáng của tình cảm đang hình thành. "Tôi rất mong chờ điều đó. Có lẽ cuộc sống sẽ mang đến cho chúng ta những bất ngờ thú vị."

Họ đứng yên lặng một lúc, cảm nhận sự yên bình của đêm tối và sự kết nối sâu sắc. Đêm tối dường như trở nên ngọt ngào hơn khi họ đứng bên nhau, cùng cảm nhận sự hiện diện của đối phương.

Khi họ quay trở lại, Đỗ Hải Đăng nắm tay Hoàng Hùng một cách nhẹ nhàng, thể hiện sự quan tâm và tình cảm chân thành. "Tôi hy vọng chúng ta sẽ có nhiều cơ hội để gặp gỡ và khám phá nhau hơn nữa."

Hoàng Hùng mỉm cười, ánh mắt anh lấp lánh sự hào hứng. "Tôi cũng vậy. Cảm ơn anh vì một buổi tối tuyệt vời." Cái năm tay lần này anh để lại, không buông, chẳng hiểu vì sao..nhưng linh tính mách bảo thế!
______________

Chiếc taxi đưa Hoàng Hùng trở về, trong lòng anh tràn đầy cảm xúc và sự hào hứng. Buổi tối này không chỉ là một cuộc phỏng vấn thành công, mà còn là một khởi đầu của một mối quan hệ đặc biệt. Khi ánh sáng thành phố trở nên mờ dần, anh cảm thấy mình đã tìm thấy một điều gì đó thật sự quan trọng trong cuộc sống của mình, một thứ cảm giác trước giờ anh chưa từng có, từng chạm vào. Nó lạ lẫm nhưng cũng kích thích vô cùng.

Còn Đỗ Hải Đăng, khi nhìn theo chiếc taxi rời đi, nụ cười đầy mãn nguyện trên môi anh cho thấy sự hài lòng và sự kỳ vọng vào tương lai về... À là một tương lai sự nghiệp phía trước của cây bút tài năng trẻ tuổi kia.
Anh cảm nhận được rằng cuộc gặp gỡ này đã mở ra một chương mới trong cuộc đời của mình với "ai đó". Liệu rằng lần này chiêu trò thâm niên "thợ săn nhắm con mồi" của họ Đỗ có thành?
                           Đón chờ tiếp nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro