Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ưm...đau đầu quá" - Anh ngồi dậy lấy tay đánh vào đầu mình ba cái rồi định bước xuống giường thì nhận ra khung cảnh ở đây có chút lạ lẫm so với hình ảnh trước khi anh ngất còn động trong trí nhớ

"Mình..còn sống sao"

Hoàng Hùng đưa hai tay lên trước mắt, sau khi xác định được thì đầu anh quay đi quay lại như đang tìm kiếm thứ gì đó, đây là nhà anh mà? Hôm qua ai đã đưa anh về nhỉ? Anh nhớ hôm qua mọi người về hết anh ở lại tập thêm một chút vì bản thân đã làm không tốt trong buổi tập, sau đó mọi thứ nhoè đi...khi tỉnh lại anh đã ở trong phòng chăn ấm nệm êm rồi. Khi anh vẫn ngồi đờ người ra thì có giọng nói quen thuộc từ cửa đi vào

"Bộ anh muốn chết lắm hả Huỳnh Hoàng Hùng?" - Anh ngẩn lên thì thấy Hải Đăng đang bưng một tô cháo thịt bằm nóng hổi cùng một ly sữa ấm đi vào, mặt gã đanh lại nhìn anh đang thẩn thờ trên người với khuôn mặt vô cảm

Anh ngạc nhiên vội tìm kiếm điện thoại rồi thấy nó đang nằm trên bàn thì với lấy. Thì ra là anh đã bỏ lỡ ngày hai em nhỏ về với buổi tập rồi ngất đi nhưng hôm nay anh có việc quan trọng nên không suy nghĩ gì nhiều liền đứng lên chạy đến tủ quần áo tìm kiếm một bộ áo quần

Gã thấy thế nhăn mày lại nhìn con mắm trắng trẻo kia đang đứng lấy đồ. Hoàng Hùng đang lấy đồ thì có một lực mạnh nhấc bổng anh lên không trung, là Đăng Dương! Hắn vác anh lên vai như bao gạo, đi đến chiếc giường kingsize rồi thả anh xuống. Hoàng Hùng đau vì bị bế lên thả xuống bất ngờ, anh nhìn hai người mặt mày khó chịu... hình như là giận anh gấu nhỏ rồi đấy!

"Anh định đi đâu?" - hắn chau mày hỏi anh, lại định đi làm việc quá sức rồi đấy

Anh vì sợ trễ nên có chút lớn tiếng với hai người rồi lại định chuồn đi nhưng xui là bây giờ anh ốm yếu lắm, không thoát nổi bàn tay to khoẻ của Dương. Hắn chỉ cần một tay tóm lại cái eo nhỏ của anh kéo lại giường, nay anh dám hư dám lì lại còn lớn tiếng với họ. Coi bộ một tháng qua ảnh hư đi nhiều rồi đấy, độ bướng bỉnh cũng tăng rồi đấy!

Hoàng Hùng vùng vẫy nhưng sao thoát khỏi vòng tay của hắn, anh bị giữ chặt cứng. Hắn chuyển tư thế cho anh ngồi vào lòng rồi ôm chặt anh lại. Gã cũng lên giường ngồi rồi, tay bưng tô cháo lên thổi cho anh ăn. Nhìn thấy tô cháo toàn là thịt kia thì anh mím môi lại không chịu mở ra, ăn cái đó vào có mà tăng cân vèo vèo mất

"Nào, tuần này anh nghỉ ngơi ở nhà cho em, dám trốn đi đừng trách sao em chặt luôn cái chân anh luôn đấy" - Đăng Dương đe doạ con gấu nhỏ lì lợm kia, chắc sau này đeo cho anh cái định vị lên người luôn quá. Thấy hắn doạ thế anh cũng ngồi yên không nhút nhít gì nữa, bọn này liều nên ngoan một chút

"Giờ thì mở miệng ra em đút cháo cho anh, anh gầy đi lắm rồi đó" - Hải Đăng múc một muỗng cháo đưa lên miệng thổi rồi đưa tới cho anh..nhưng Hùng lì số hai thì ai số một, anh nhất quyết không chịu mở miệng ra ăn. Để xem họ lì hơn hay anh lì hơn, hứ!

Anh lắc đầu liên tục từ chối muỗng cháo trước mặt kia, anh không ăn là không ăn! Đừng có ép, anh mập lại chê anh. Thấy anh bướng, gã và hắn quyết tâm phải cho anh ăn mới được! Hôm nay không có yêu chiều nuông chiều gì nữa, phải quát phải nạt phải mắng cho anh sợ thôi. Vào vai ác để dạy lại con gấu lì lợm nhưng xinh đẹp này mới được!

"Anh là muốn thủng luôn cái dạ dày để chết đúng không? Hay là muốn qua mạn tính rồi ung thư? Mới có một tháng qua mà anh chán sống đến mức đó rồi à?" - Hải Đăng

"Tụi tôi còn chưa xử tội anh đâu đấy, ngoan ngoãn nghe lời thì bọn tôi tha còn không là tính thêm tội đấy! Mở miệng ra nhanh lên!" - Đăng Dương

Họ quát anh kìa, Hoàng Hùng ốm nhưng nhất quyết không chịu thua. Anh không ăn! Người ta đang giữ dáng đó, cả tháng qua anh có ăn gì đâu..toàn sữa không đường, trái cây rồi nhiều nhất là nửa chén ngũ cốc mà thôi. Rau thì nhiều hơn thịt, cả tháng qua anh không động vào một miếng thịt và toàn rau là rau...ăn đến xanh mặt luôn

Bỗng nhiên Hải Đăng bỏ một muỗng cháo vào miệng rồi bắt lấy anh mà hôn. Anh nhất quyết không mở miệng cho gã, Đăng Dương đằng sau đưa tay xuống bóp lấy mông anh khiến anh bất ngờ há miệng ra để kêu lên. Gã bắt lấy thời cơ truyền cháo vào miệng anh, lưỡi ra khoáy đều cháo rồi ép anh nuốt xuống. Hoàng Hùng chẳng có cách thoát nên đành nuốt cái đống cháo thịt kia xuống. Khi Hải Đăng thả ra, Hoàng Hùng nhăn mặt mếu máo rồi từ đôi mắt xinh đẹp bắt đầu chảy những giọt lệ

Hoàng Hùng cúi mặt xuống thút thít trông thương lắm, nước mắt của anh liên tục nhỏ xuống khiến gã và hắn nhất thời bối rối..nhưng chỉ ít phút sau đó đã phản ứng kịp

"Anh làm sao? Sao lại khóc" - Đăng đưa tay người mặt anh lên rồi lau hàng nước mắt đang chảy dài kia. Dương cũng hôn lên tóc anh một cái an ủi nhẹ nhàng

Giọng anh sụt sịt nói "Anh không ăn..hức..a-anh đã giảm cân 1 tháng rồi..hức hức..ăn vào mập lắm"

Thì ra là do giảm cân nên anh mới như vậy, không ăn để hạ đường huyết, luyện tập nhiều đến ngất đi là để siết cân, nhịn ăn đến đau bao tử. Cái này là thêm tội đấy nhé! Họ mất công nuôi cho có da có thịt rồi đi giảm cân? Giỡn mặt họ á hả!?!?

"Giảm cân? Ăn hết cái này rồi giải thích từ đầu đến cuối, còn giờ thì nín đi" - Hoàng Hùng lắc đầu ngoe nguẩy rồi bị Đăng Dương đánh mạnh vào mông, anh lại sụt sịt liếc hắn ở phía sau. Anh quay mặt tặng gã cái lườm..đanh đá lắm đó

"Không ăn..mập nhắm.." - "Giờ anh muốn anh bình thường hay là để tôi đút bằng cách hồi nãy?"

Hoàng Hùng mím môi lại, sau đó mới lí nhí trả lời. Tất nhiên là chọn ăn bình thường rồi, còn lâu anh mới để gã đút mình ăn bằng cách kia lần hai. Ăn xong tô cháo đầy thịt anh cảm giác như bụng sắp nổ tới nơi rồi, anh còn phải uống thêm một ly sữa đầy nữa nên no lắm. Ăn như mèo ấy, được vài muỗng rồi lại đòi không ăn nữa, cũng phải dỗ ngọt hăm doạ lắm mới chịu ăn đấy....bỗng dưng Hoàng Hùng ợ một cái, anh ngại ngùng đưa tay lên che mặt lại, sao đột nhiên anh lại ợ? Nhục quá!!

Hắn, gã phì cười trước hành động đáng yêu của anh rồi đi lấy thuốc cho anh uống. Hắn trong khi đợi gã đi lấy thuốc thì hôn lên má anh sau đó giải thích cho anh vì sao anh ợ hơi. Đó là triệu chứng của việc đau dạ dày, anh mà không ăn xong uống thuốc là dạ dày sẽ thủng một lỗ to đấy! Đột nhiên anh cảm thấy đau bụng lâm râm nên ôm Dương nhăn mặt khó chịu..từ khi đau dạ dày anh thường xuyên bị đau bụng, có những cơn đau nhói nhanh chóng và những cơn đau dữ khiến anh không thể đứng thẳng được. Bác sĩ khuyên thì anh uống được một hai ngày rồi đâu lại vào đó, anh bỏ uống thuốc nhịn ăn và luyện tập. May là anh chưa nhiễm vi khuẩn HP đấy, không thì điều trị mệt ra

Thấy anh đau, hắn hối gã nhanh lên để anh uống thuốc xoa dịu cơn đau. Hải Đăng nhanh chóng chạy vào còn cầm thêm kẹo cho Hoàng Hùng, tuy thuốc không đắng nhưng vẫn cần đồ ngọt cho Hoàng Hùng. Tuy gã có ý tốt đem kẹo ngọt cho anh nhưng thấy viên kẹo anh lại nhăn mặt, ăn kẹo là tăng cân đó

Sau khi anh uống thuốc xong thì gã và hắn bế anh vào nhà vệ sinh để đánh răng rửa mặt cho em bé gấu lì lợm này. Sau đó đưa anh ra chiếc cân trong bếp cho anh đứng lên để cân thử. Ôi trời!! Anh ăn uống luyện tập kiểu gì mà sụt còn có 58kg thế này!?!?!? Trong 1 tháng mà Huỳnh Hoàng Hùng sụt hẳn 12kg...còn đâu em bé tròn tròn mềm mềm của họ nữa, thấy anh có sáu mấy kí nên chăm cho lên 70kg vậy mà anh ở nhà giảm xuống 58kg. Vậy có thể nếu họ đi lâu hơn là anh định giảm nữa không??

"58kg? Anh giỡn mặt chúng tôi đó hả Huỳnh Hoàng Hùng!!" - Dương nhăn mặt nhìn số cân nặng trước mắt, Hoàng Hùng là đang chọc tức họ đấy à?

"Anh sụt tận 12kg? Nói xem, nếu bọn tôi đi lâu hơn anh còn định xuống bao nhiêu?" - Hải Đăng cũng nhăn mặt không kém, bảo sao anh lại nhẹ đến thế..nhẹ hìu luôn, bế cái một là lên. Còn đâu cục bông nhỏ??

Thấy hai em tức giận, Hoàng Hùng muốn bướng cũng khó. Mấy bữa bị đánh đòn bị mắng rồi phạt anh sợ lắm rồi...nay mới bướng có chút mà đòi không thương anh nữa..anh cũng có lí do riêng mà, đâu bắt buộc thế được..còn đòi không thương anh, nãy anh mới mít ướt khóc một tràn xong đấy!! Nước mắt của Hoàng Hùng đánh bại tất cả, chỉ cần anh rơi nước mắt thì chính là họ sai! Anh khóc là họ rất sai nhưng hư là phải nạt..ừ thì lâu lâu nạt cho anh khóc rồi phạt anh sau đó thấy nước mắt anh tuông rơi thì lại tíu tít đi xin lỗi dỗ ngọt

"Anh định giảm xuống 55kg..."

"Haizz, hết cách với anh..giờ anh muốn nhận phạt như nào?"

"Hay là..anh hôn hai em một cái rồi hai em tha cho anh nha" - Nói xong anh liền hôn cái chốc lên môi Đăng và Dương còn cười nữa. Xem kìa, hai cái má bầu bĩnh không còn nữa, ghét dễ sợ!

Chuyển cảnh

Xong việc trách tội Hoàng Hùng, ba người ra sofa ngồi chơi và coi tập 8 của Anh Trai Say Hi. Hoàng Hùng dance rất đỉnh, ai cũng phải nể phục! Sẽ rất vui nếu không có đoạn cuối cùng..Doo của anh bị loại, đến đó nước mắt anh lại rơi ra. Anh khóc toáng lên rồi úp mặt vào ngực Đỗ Hải Đăng mà khóc lên, dù cảnh này đã xảy ra rất lâu nhưng khi xem lại anh vẫn không kiềm được nước mắt của bản thân. Trên phim trường anh không thể khóc lớn nhưng lúc về nhà anh đã khóc rất to và khóc đến nghẹt thở, như bây giờ vậy, Hải Đăng vỗ lưng anh vài cái rồi dỗ anh nín không..anh lại sụt sùi, nước mắt lại lấm lem trên gương mặt xinh đẹp kia

Đăng Dương nhanh chóng chuyển kênh qua hoạt hình Doraemon cho anh coi để nguôi ngoai cảm xúc buồn tủi kia. Nhưng bỗng dưng cái đầu của Đăng Dương loại loé lên một sáng kiến không thể tuyệt vời hơn. Hắn kéo anh từ trong lòng ngực Hải Đăng rồi đè anh xuống, chân anh gác lên đùi Dương còn đầu thì gối trên đùi Hải Đăng

"Xinh đẹp thích giảm cân lắm đúng không? Có lẽ anh không biết tình dục cũng là một trong những cách giảm cân đấy~"

Gã bắt nhịp nhanh lắm nhá, tần số bắt sóng nhau nên Đăng tiếp lời hắn

"Đúng vậy, chúng ta làm tình có thể giúp anh giảm cân mà còn là tập thể dục nữa.. một công đôi việc đó~"

Hoàng Hùng ngơ ngác một lúc mới trả lời

"Ơ không! Đừng mà, anh bị bệnh, anh không khoẻ đâu! Với lại mới coi chương trình, anh buồn lắm không có hứng đâu!"

"Làm tình để chúc mừng em đi tiếp vào vòng trong~" - Đăng Dương

"Làm tình coi như an ủi em vì em bị loại, anh muốn em vui mà~" - Hải Đăng

Hoàng Hùng giờ đang như bài hát của team HIEUTHUHAI...Ngáo Ngơ!

"Nhưng lúc quay về, anh cho Bống và Doo làm vì lí do này rồi mà!"

"Lúc đó khác, lúc này khác chứ!"

"Nhưng giờ coi lại, phải làm lại chứ"

________________________

Nín khóc chưa để chap sau đọc sếch nè

Chưa nín là chưa nó sếch đâu nha! Tuôi gia trưởng lắm đó, phải nín khóc cho xinh cho đẹp rồi mới có thịt đó!

Tuôi mà biết mấy người còn khóc là tuôi giận tui drop luôn đó nha! Vậy nên vui lên nhá💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro