Bonus

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: được author tặng thêm, chủ yếu là sếch thôi =))))

_________________________________________________________


Bonus 1:

Sau hàng tá buổi vật lý trị liệu, cuối cùng Orter cũng có thể đi lại được bình thường. Chức vụ và công việc đã được khôi phục lại, ma thuật cũng quay trở lại thời kỳ đỉnh cao.

Về lý thì anh cũng không cần thiết phải có vệ sĩ kề kề bên cạnh nữa.

Có điều mọi người đều rất ngạc nhiên khi biết rằng Doom vẫn tiếp tục ở bên cạnh Orter làm công việc cũ của mình, hơn nữa theo một số nguồn tin đáng tin cậy, hai người còn rất thân thiết nữa, giống y hệt mấy cặp đôi mới yêu nhau.

Ryoh Grantz không để mấy lời đồn đại này vào lòng, tuy nhiên anh cũng rất tò mò về lý do cậu hậu bối này của mình vẫn giữ Doom lại bên mình. Anh vốn tưởng cậu thanh niên này sau khi hồi phục lại sẽ đuổi người kia ngay, làm uổng công anh sắp xếp công việc và người theo dõi hắn ta về sau.

Vào một ngày đẹp trời nào đó, sự tò mò của Ryoh Grantz đã được giải đáp.

Khi anh tận mắt nhìn thấy cậu hậu bối lạnh lùng của mình với khuôn mặt đỏ ửng bị vệ sĩ đè lên trên bàn cuồng nhiệt hôn môi, cẳng chân dài vòng qua eo hắn, tay còn đè gáy hắn ta để đáp trả.

Ryoh đứng như trời trồng trước cửa phòng làm việc, lần đầu tiên hối hận vì đã không gõ cửa trước khi mở ra.

Bonus 2:

Orter rất ít khi nằm mơ, vì vậy anh có hơi kinh ngạc nhìn cảnh trước mặt.

Tù giam tối tăm trống rỗng, đồ vật duy nhất bên trong chỉ có chiếc giường anh đang ngồi cùng sợi dây xích nặng trịch đeo trên cổ anh nối vào đầu giường. Orter không sử dụng được ma pháp, anh thử giật thứ đang trói buộc mình ra, đầu xích được đóng chắc chắn vào tường, không chút suy chuyển gì sau vài lần dùng lực kéo. Anh ước lượng chiều dài, vừa đủ cho anh hoạt động xung quanh chiếc giường này.

Mình đang là tù nhân?

Bụng đột nhiên quặn lên như để nhắc nhở mình tồn tại. Orter cúi xuống, ngạc nhiên trước cái bụng tròn vo, đặt tay lên, anh còn cảm nhận rõ có vật thể sống đang cựa quậy bên dưới.

Giấc mơ kì lạ gì thế này?

Không có thời gian để thắc mắc, anh nghe thấy tiếng khóa lạch cạch mở ra. Bóng dáng to lớn đứng ngược sáng kia anh vô cùng quen thuộc.

Là Doom.

Với trang phục và thanh đao hắn luôn mang theo khi còn là Ngũ Tử Ác Ma. Anh đã quen với hình ảnh người vệ sĩ to xác này mặc áo sơ mi phẳng phiu đứng đắn sạch sẽ, giờ nhìn thấy đống vải rách rưới bẩn thỉu quấn trên người hắn, vị Thần giác giả thích sạch sẽ cau mày.

Cảnh xung quanh bỗng méo mó vặn vẹo, Orter choáng váng, trong chớp mắt cảnh trước mặt đã thay đổi.

Không biết từ bao giờ anh đã nằm úp sấp, bên dưới bụng bầu kê gối dày làm giảm áp lực cho em bé, hai tay bị trói chặt ở phía trước, khuỷu tay chống xuống nâng đỡ cơ thể. Đáng xấu hổ hơn là anh hoàn toàn trần trụi, lỗ lồn đằng sau cảm nhận được có ánh mắt nhìn chằm chằm nó bắt đầu không có tí liêm sỉ chảy ra nước dâm.

"Doom?" Orter run lên vì lạnh, anh muốn quay người lại nhìn Doom, lại bị hành động tiếp theo của hắn làm cho run lẩy bẩy.

Những ngón tay thô dài thô bạo tách mở lỗ lồn, hắn cố tình cong tay lên, đầu ngón cọ vào vách trong. Sự xâm nhập bất ngờ khiến Orter phải bịt chặt miệng, hai đùi đang quỳ cũng run lên. Từng khớp xương thô to, từng vết chai dày trên ngón tay hắn anh cảm nhận đều cảm nhận được rõ ràng, kích thích tới nỗi lỗ lồn cũng trở nên nhão nhoét co bóp mãnh liệt.

Tiếng nước lép nhép vang lên liên tục, nước dâm chảy dọc từ đùi trong Orter chảy tong tỏng xuống ga giường. Cơ vòng dần thích nghi với những cử động của kẻ xâm lấn, bắt đầu ngứa ngáy không thôi, xoắn chặt lại đầy hèn mọn. Cảm thấy anh đã thích ứng, Doom tăng lên thành hai, rồi sau đó là ba ngón tay khép lại, thọc ra thọc vào cùng lúc.

"Doom... Dừng... Tôi không..." Lỗ lồn nhạy cảm bị chơi đùa như vậy làm Orter nghẹn ngào, khoái cảm tê dại vùng thân dưới cũng như bị phóng đại gấp trăm ngàn lần, anh cảm thấy như linh hồn của mình cũng bị ngón tay Doom móc ra luôn. Lối vào ướt sũng nhầy nhụa dịch nhờn, điểm dâm nhô lên bên trong cũng bị ấn vào. Ngay khi tay kia của Doom búng nhẹ vào hột le sưng cứng lòi ra ngoài môi lồn, Orter rít lên, dãi nhớt chảy từ kẽ hở từ lòng bàn tay xuống, bướm dâm co giật phun đầy nước sướng, thậm chí, hai vú hơi phồng lên cũng hùa theo bắn đầy sữa ra giường.

"Làm mẹ rồi mà vẫn còn dâm đãng như thế." Doom ghé vào tai anh nói, bắp tay to lớn kẹp cổ anh bắt anh ngưởng đầu lên, sau đó thúc cặc vào bên trong lỗ lồn.

Qúa đáng sợ rồi.

Khoái cảm chân thật khiến anh không phân biệt nổi đây là mơ hay thật, người đàn ông thô bạo đang đụ anh hay gã vệ sĩ dịu dàng trong trí nhớ kia mới chính là Doom. Cảm giác khó thở khiến lỗ lồn siết chặt hơn, Orter trợn trắng mắt, anh há miệng cố gắng hớp không khí, nghẹn ngào trước những cú nắc lút cán với tần suất nhanh và mạnh, dương vật to lớn như muốn đâm lệch túi thai, nghiền nát từng chút thịt non bên trong âm đạo.

Bàn tay to lớn của hắn đặt lên vú anh nắn bóp, bầu ngực mềm râm ran, đầu ti tê rần chảy ra sữa, tử cung co thắt dữ dội khiến anh khóc nấc lên. Doom cọ mái tóc dài của hắn vào cổ anh, đầu lưỡi thô to liếm láp phần gáy sạch sẽ, rồi chạy dần lên liếm mút vành tai đỏ ửng.

"Chậm... Hư em bé mất..." Orter nghẹn ngào, tình mẫu tử đan xen với khoái cảm ngập trời giày vò anh. Một tay anh duỗi thẳng đơ về phía trước siết chặt ga giường, một tay còn lại đỡ bụng bầu nặng trịch, không ngừng trấn an đứa bé.

Đại não thiếu dưỡng khí trở nên trống rỗng, Orter lâng lâng, tay chân nhũn ra như bùn, tai ù ù như có gió lớn thổi bên tai, cảnh vật trước mắt mờ nhoè dần

"Ưm... K-không được rồi...A hức huhu...Chậm..." Hắn vừa buông tay ra, Orter liền cố gắng hớp không khí, lồng ngực phập phồng mãnh liệt khiến âm đạo thít chặt hơn nữa. Orter khóc muốn tắc thở, lồn dâm co giật phun nước tung tóe. Anh lên đỉnh rồi, vậy mà tốc độ của Doom vẫn không giảm đi chút nào, nước dâm văng phùn phụt ra ngoài. Bướm nộn nhạy cảm đương nhiên không chịu đựng được sự đối xử thô bạo đó, khoái cảm từ hạ thân khiến Orter co quắp, ga giường cũng xộc xệch, đôi chân dài không quỳ nổi nữa, tay run bần bật mất kiểm soát, anh bị đóng đinh trên cặc hắn, bị động chịu nắc, muốn khóc cũng chỉ dám nghẹn ngào, rất sợ khơi dậy dục vọng nào đó từ Doom.

Lỗ lồn gần như mất cảm giác, chỉ theo bản năng phun nước dâm cổ vũ cho những cú nắc lút cán. Anh không có sức để phản bác lại khi bị nói là đĩ dâm, nhưng cơ thể lại phấn khích như đã quen với sự sỉ nhục này, thậm chí hột le còn nảy lên đầy phấn khích. Orter vùi mặt vào trong gối, gần như chỉ còn lộ ra đôi mắt bị đụ trợn trắng, cơ thể run bần bật vì tình dục.

Ngay vào lúc Doom bắn toàn bộ tinh dịch nóng hổi của mình vào bên trong, vách tràng yếu ớt co rút không thôi, lỗ niệu đạo hé mở, phun ra nước sướng hòa lẫn với nước tiểu ướt đẫm ga giường.

Orter nghĩ đây là một giấc mơ, nhưng anh không rõ vì sao nó lại dài và chân thực tới thế. Những ngày ở trong căn phòng tối tăm, bị Doom đụ tới mức vỡ nát, đầu óc trống rỗng chỉ có thể suy nghĩ tới con cặc đang tàn phá cơ thể mình. Orter cảm giác bản thân quả thật là cái bồn chứa tinh trong miệng hắn, lỗ lồn lẫn lỗ hậu đều bị địt hỏng, lúc nào cũng phun ra một đống nước sướng lẫn tinh dịch, đến cổ họng cũng đau rát vì bị cặc đâm vào.

Lần cuối cùng, anh bị Doom bế lên trước gương mà nắc, tận mắt nhìn vẻ mặt dâm đãng cùng cái lồn đỏ au của bản thân bị cặc hắn ra ra vào vào, trên cái bụng tròn vo cũng dính đầy tinh dịch. Doom dập anh tới mức tè ra không thể kiểm soát, lỗ niệu đạo dường không khép nổi nữa, hệt như trẻ sơ sinh tè dầm.

Anh xấu hổ mà khóc lóc, cuối cùng để mặc gã đàn ông tiếp tục thèm khát cơ thể mình, mất ý thức.

"Cậu chủ!"

Orter vừa mở mắt ra đã thấy Doom - người đang mặc sơ mi chỉn chu lo lắng chạy về phía mình. Anh mơ hồ nhận ra mình đã thoát khỏi giấc mơ đáng sợ kia rồi, thế nhưng vẫn theo bản năng co rúm người lại khi đối phương muốn chạm vào mình.

Rất may là Doom không nhìn thấy gì, bởi vậy cũng không phát hiện ra sự bất thường của Orter. Hắn vội vã bế cậu chủ nhỏ nhà mình lên, đi nhanh về phía bên ngoài rừng.

Nhưng có thật là giấc mơ không?

Cơ thể anh như bị hàng vạn chiếc xe nghiền qua nghiền lại, hạ thân cũng đau rát vô cùng, có vẻ đã sưng tấy lên rồi. Nếu chỉ là giấc mơ thì sao cơ thể anh lại như vậy?

Bên tai truyền đến giọng nói nhẹ nhõm của gã vệ sĩ, chứng thực cho suy đoán của anh:

"Cậu chủ, cậu đã đi đâu mấy ngày hôm nay vậy? Mọi người rất lo lắng cho cậu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro